Chương 1

Tang Ngộ kéo vali, từ hôm nay trở đi cô là một sinh viên đại học.

Lại nói tiếp, cô vẫn cảm thấy trong lòng mình hơi kích động, cuộc sống ở đại học sẽ xảy ra những chuyện gì đây?

Lớp 12, cuộc sống đại học tưởng chừng như quá xa xôi và tốt đẹp như vậy, không nghĩ tới trong lúc bất tri bất giác, cổng trường đại học lặng lẽ đến với cô từ lúc nào không hay.

Điều kiện chỗ ở của trường không tệ, ký túc xá là kiểu phòng ngủ hai người.

Cô chậm rãi đẩy cửa ký túc xá ra, một đôi mắt bên trong nhìn thẳng vào cô.

Người đang ở bên trong ký túc xá hiển nhiên đã thu dọn xong hết tất cả đồ đạc, đang làm việc trước máy tính, không biết đối phương viết cái gì, người đó có mái tóc ngắn màu đỏ, dưới ánh mặt trời càng thêm chói mắt, cả người mặc bộ đồ bóng rổ màu xanh lam, vừa hay phác họa ra được đường cong cơ bắp trên người của đối phương, dây chuyền màu bạc trên cổ đang bị một đôi tay thon dài thưởng thức.

Trái tim Tang Ngộ run lên, không thể khống chế được giật cả mình, "Xin chào, tôi tên là Tang Ngộ, sau này xin cậu hãy quan tâm lẫn nhau nhiều hơn trong suốt bốn năm đại học này.", cô lắp bắp nói, sau đó hoảng loạn quay đầu đi.

Không vì cái gì khác, đơn giản là vì bạn cùng phòng mới của cô thật sự là, quá đẹp trai! Đôi mắt hoa đào hơi giương lên, sống mũi cao thẳng, làn da trong suốt trắng nõn, thậm chí so với minh tinh cũng không kém chút nào.

Nhưng mà, cô cũng bỏ lỡ một cái liếc mắt đầy ẩn ý của người bạn cùng phòng mới.

“Xin chào, tôi tên là Lục Hoàng, có cần tôi giúp không?" Giọng nói từ tính vang lên.

Giọng nói cũng rất dễ nghe! Tang Ngộ liếʍ môi và đưa ra đánh giá đúng trọng tâm.

"Không sao, không sao, tôi có thể tự dọn dẹp được á.", làm phiền bạn cùng phòng mới quen biết, thật xấu hổ làm sao, trong lòng Tang Ngộ thầm nghĩ.

Ngay khi cô vừa mới sắp xếp đồ đạc xong xuôi, một bàn tay lập tức đưa tới.

"Cùng đi mua vài thứ đi", Lục Hoàng vừa mới chợp mắt một lát, giọng nói hơi khàn khàn, lúc nói hơi thở của cô ấy phả lên cổ Tang Ngộ, làm dấy lên từng gợn sóng trong lòng của cô.

Gần quá... Gần quá

Trên cổ của Tang Ngộ truyền đến cảm giác tê dại, ánh mắt cô lóe lên, vừa vặn đập vào mắt Lục Hoàng.

Một mái tóc đen phủ lên đầu vai, làn da trắng nõn, đôi mắt ngập nước tựa như bất cứ lúc nào cũng rưng rưng nước mắt, chiếc mũi nhỏ khéo léo, đôi môi đầy đặn và ướŧ áŧ, tà váy trắng dài tới đầu gối, trên người có một mùi sữa thoang thoảng tản mác ra, làm cho Lục Hoàng không khỏi nghĩ tới từ hoa Nhài.

Thật xinh đẹp, hoàn toàn là kiểu người tôi thích.

Ánh mắt Lục Hoàng tối sầm, cô ấy mím môi.

Siêu thị ở ngay dưới lầu ký túc xá, tuy rằng không lớn, nhưng có bán rất nhiều loại đồ dùng. Họ bán hầu như mọi thứ, nhỏ thì kìm cắt móng tay, lớn thì nệm để nằm ngủ.

Sau khi Tang Ngộ và Lục Hoàng mua sắm xong những đồ dùng sinh hoạt cần thiết trong siêu thị, họ lại đi dạo trong trường học, gió tháng chín thổi tới vẫn ấm áp, nhưng không khiến người ta khó chịu, ngược lại làm cho lòng người cảm thấy bình tĩnh hơn hẳn.

Đi loanh quanh một vòng trường họ, sau khi họ trở về ký túc xá, đã gần chín giờ, bởi vì ngày hôm sau cả hai còn phải đi huấn luyện quân sự, cho nên cũng không nói chuyện với nhau quá lâu, đều tự lên giường ngủ sớm.

Lục Hoàng xem anime một lát, trong đầu không khỏi hiện ra khuôn mặt Tang Ngộ, đôi môi hồng nhuận, cần cổ tinh tế và mùi sữa nhàn nhạt quẩn quanh trong tâm trí cô ấy.

Cô ấy đột nhiên muốn xoa cái gì đó, mà cô ấy muốn xoa cái gì đây?

Giường của Tang Ngộ song song với giường của cô ấy, màn giường các cô mua chung trên mạng còn chưa tới, ở chỗ này có thể dễ dàng nhìn thấy cơ thể mảnh khảnh của Tang Ngộ.