Edit: HT-Dieulinh Hai người tư thế ôm nhau, thân mình kề sát, Lăng Dập Thần lại tâm ý viên mãn, đôi tay ôm đến khẩn trương, trong miệng lực đạo không khỏi tăng thêm, trằn trọc vuốt ve, tuy rằng hắn lần thứ hai hôn môi, nhưng kỹ thuật so với lần đầu tiên tốt hơn nhiều.
Cảm nhận được lực đạo tăng lên, Thẩm Kiều An muốn đẩy hắn, Lăng Dập Thần thân thể tựa như cây cọc, lực của nàng không một chút mảy may đến hắn.
Thẩm Kiều An ăn đau, há mồm kinh hô , lại bị Lăng Dập Thần nắm lấy cơ hội, đầu lưỡi cường thế tiến vào, hai người liền dây dưa bên nhau
Một cái đuổi một trốn, Lăng Dập Thần sợ nàng ăn đau, cho lực đạo giảm bớt.
Thẩm Kiều An chỉ cảm thấy một cổ tê dại từ lòng bàn chân đến đỉnh đầu, nàng rốt cuộc biết vì sao người khác nói hôn môi làm người khác mất lực a!
Hơn nửa ngày Lăng Dập Thần mới thỏa mãn rời môi nàng, nhìn Thẩm Kiều An mặt ửng đỏ, cảm giác được nàng mất lực Lăng Dập Thần đem nàng ôm vào mình.
Thẩm Kiều An thở hổn hển, cảm nhận được nhiều người đang nhìn mình, ngượng ngùng cúi đầu.
Nhìn nàng vẻ mặt thẹn thùng, Lăng Dập Thần nhếch miệng cười, nhân lúc nàng còn đang xấu hổ liền nói "Kiều An, em đáp ứng làm bạn gái anh, được không?"
Lăng Dập Thần thấy nàng trầm mặc, liền nói, "Cho em mười giây suy xét, nếu em vẫn không trả lời anh liền cho em đồng ý."
"1,2,3,4,5,6,7,8,9,10." Lăng Dập Thần liền đếm nhanh chóng, căn bản không cho Thẩm Kiều An cơ hội suy xét.
"Được nếu em không nói lời nào, vậy em chính là thừa nhận, bạn gái buổi sáng tốt lành."
Lăng Dập Thần khóe miệng mỉm cười, nghiêm trang gọi.
"Đi, chúng ta vào sân vận động thôi." Vừa nói Lăng Dập Thần liền kéo tay nàng.
Thẩm Kiều An ngẩng đầu liền vừa lúc gặp được hắn đang nhìn mình cười, đôi mắt phản ánh chính mình chứa đựng sự ấm áp vô hạn. Thẩm Kiều An cũng cười theo hắn.
Hai người quan hệ đã xác định, tâm tình cũng vui vẻ cả lên.
"Lão Thần, tới sân vận động chơi cũng không gọi chúng ta a."
"Đúng vậy, đồ vô nhân tính!!"
"Nha, này không phải hoa hậu giảng đường Đại học C sao?"
Hai người chậm rãi hướng bên trong mà đi, lại nghe thấy sau lưng có người gọi bọn hắn. Xoay người liền thấy ba tên bằng hữu của Lăng Dập Thần đang bước đến
Trêu chọc còn chưa tính, Lý Lỗi càng khoa trương, làm mặt quỷ với Lăng Dập Thần.
Còn đứng sát gần hai người nói "Ngươi không phải hẹn Tiểu dã miêu? Như thế nào cùng hoa hậu giảng đường ở chỗ này tình chàng ý thϊếp, không sợ hai người ghen?"
"Nghe ca ca khuyên, trước mang theo hoa hậu giảng đường đi trước, hẹn Tiểu dã miêu sau!"
Nghe xong Lý Lỗi nói, Lăng Dập Thần dở khóc dở cười.
Thấp giọng nói "Em ấy là Tiểu dã miêu."
Lý Lỗi lắp bắp kinh hãi, cất tiếng cảm thán "Không tồi a, xem bộ dáng này, hoa hậu giảng đường là bị Lăng thiếu chúng ta bắt lấy được rồi?"
Lăng Dập Thần đắc ý nhướng mày, "Đó là. Cũng không xem bổn thiếu gia là ai, ai không thích ta?"
Thẩm Kiều An "Haa" một tiếng, liền tránh khỏi tay hắn.
"Đừng a, nắm thật đi a." Lăng Dập Thần lập tức luống cuống, chạy nhanh đuổi theo Thẩm Kiều An, vẻ mặt cười lấy lòng.
Thẩm Kiều An lại dùng sức tránh, cũng bị hắn nắm được, lần này hắn dùng lực lớn nàng bỏ ra không được, chỉ có thể dùng đôi mắt trừng hắn, Lăng Dập Thần cợt nhả làm như không thấy.
Bên cạnh ba người tấm tắc "Lão Thần lại phát cẩu lương, thật thiếu đánh."
"Thê phải quản nghiêm chỉnh tên nam nhân này!!"
"Tình yêu luôn lặng yên tới, hạnh phúc luôn không ở chỗ......bọn cẩu độc thân đáng thương!!"