Chương 39: Bán Em Không Đáng Tiền

Anh ta nhíu mày, có vẻ tâm tình không tệ nhưng lại dùng ngữ khí ghét bỏ nói với tôi : "Tính cảnh giác tệ như em bị người ta bán còn giúp người ta đếm tiền.”

Tôi chớp chớp mắt, nói : "Vậy là anh muốn bán tôi sao?”

"Tôi bán em làm gì, em đâu có đáng giá."

"……...." Đại thúc thật độc miệng.

Mộ Dung Tuyệt đưa tôi đến một võ quán tư nhân, tôi ngẩng đầu nhìn bảng hiệu "Võ quán Tứ Hải", trong lòng cảm thán cái tên này cũng thật khí phách.

Một người đàn ông cao lớn cường tráng, làn da ngăm đen đi ra cười chào hỏi : "Anh Tuyệt!”

Mộ Dung Tuyệt gật gật đầu, giới thiệu ngắn gọn : "Tô Vi, đây là Phương Tứ Hải - ông chủ võ quán. Tứ Hải, đây là Tô Vi, anh sắp xếp cho cô ấy một huấn luyện viên.”

"Được, anh Tuyệt."

Phương Tứ Hải rất nhanh liền sắp xếp cho tôi một nữ huấn luyện viên họ Vương, huấn luyện viên đó hơn hai mươi tuổi, làn da bánh mật khỏe mạnh, khuôn mặt thanh tú, lúc cô ta nhìn thấy Mộ Dung Tuyệt thì sắc mặt có chút mất tự nhiên.

Khi tôi và cô ta đi thay quần áo, cô ta hỏi tôi và Mộ Dung Tuyệt có quan hệ gì, vì không muốn người ngoài hiểu lầm nên tôi lại đem cái cớ cũ nói ra, nói anh ta là bạn của cậu tôi.

Đôi mắt cô ta sáng lên : "Vậy em biết anh ấy làm việc gì không?”

Tôi lắc đầu.

"Vậy em biết anh ấy có sở thích gì không?"

Tôi vẫn lắc đầu.

Sắc mặt cô ta không tốt lắm, hỏi tôi có phải không quen Mộ Dung Tuyệt hay không, tôi thành thật gật đầu, cô ta nhất thời không có gì để nói. Từ ánh mắt thất vọng của cô ta, tôi nhận ra cô gái này có ý với Mộ Dung Tuyệt.

Thay quần áo xong, cô ta đưa tôi đi khởi động, sau đó bắt đầu huấn luyện. Có lẽ là cảm thấy quan hệ giữa tôi và Mộ Dung Tuyệt bình thường, không nghe ngóng được gì từ chỗ tôi, cũng không cách nào thông qua tôi thân cận với Mộ Dung Tuyệt nên lúc huấn luyện cũng không dụng tâm, ngay cả người ngoài nghề như tôi cũng có thể cảm giác được cô ta chỉ dạy cho có lệ.

Nửa tiếng trôi qua, tôi còn đang tập ép chân thì phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm lãnh đạm của Mộ Dung Tuyệt : "Cô ra ngoài đi, để tôi dạy con bé.”



"Mộ Dung tiên sinh……...." Huấn luyện viên Vương nhìn thấy Mộ Dung Tuyệt liền có chút bối rối, sau đó hai má liền đỏ lên.

Tôi quay đầu lại nhìn liền biết vì sao cô ấy đỏ mặt, chỉ thấy Mộ Dung Tuyệt mặc một cái quần đùi màu đen cùng chiếc áo ba lỗ trắng, cơ bắp cánh tay rắn chắc, áo ba lỗ mặc trên người anh ta phác họa rõ ràng đường cong cơ bắp trước ngực hắn, ngay cả tám múi cơ bụng cũng như ẩn như hiện, mỗi cơ bắp trên người đều lộ ra sức hút đàn ông rất hấp dẫn người khác.

Anh ta đi tới gần, hơi thở đàn ông mãnh liệt bao trùm lấy tôi, mặt tôi không khỏi nóng lên, ánh mắt né tránh, có chút không dám nhìn thẳng dáng người hoàn mỹ của hắn.

Huấn luyện viên họ Vương vẫn đứng một bên, ánh mắt si mê nhìn Mộ Dung Tuyệt.

"Còn không đi mau?" Ánh mắt không vui của người đàn ông quét về phía cô ta, cô ta như vừa bừng tỉnh khỏi giấc mộng, mặt đỏ tai hồng chạy trối chết.

"Cúi đầu làm gì?" Mộ Dung Tuyệt đứng trên cao nhìn xuống tôi.

Trong lòng tôi thầm than, sợ chảy máu cam đấy đại thúc.

Mộ Dung Tuyệt đột nhiên vươn tay phải ra búng một cái lên trán tôi, tôi đau đớn ngẩng đầu thì đối diện với con ngươi sâu thẳm của hắn : "Nghiêm túc một chút, ngoan ngoãn theo tôi học.”

"Biết rồi, mạnh tay như vậy trán tôi bị anh đánh sưng lên rồi đấy." Tôi nhỏ giọng oán thầm, tầm mắt bị buộc phải dừng trên người hắn, mặt lại đỏ lên.

Trong lòng tôi khinh bỉ chính mình, không phải tôi chưa từng thấy qua thân thể đàn ông, có cần ngại ngùng vậy không? Nhưng thành thật mà nói, những người đàn ông khác so với Mộ Dung Tuyệt thì phải gọi là cặn bã.

Mộ Dung Tuyệt làm huấn luyện viên rất tốt, anh ta rất kiên nhẫn, cho dù tôi học một động tác sai năm lần cũng không nổi giận với tôi, chỉ là cơ mặt co giật vài cái rồi âm trầm nói : "Còn sai một lần nữa thì huấn luyện thêm một giờ.”

Tôi khóc không ra nước mắt, tôi đã mệt mỏi lắm rồi được không? Thêm một giờ nữa sẽ chết mất.

Tôi chịu áp lực tâm lý cực lớn, cuối cùng cũng hoàn thành động tác một cách chính xác, cằm hắn hơi nhấc lên tỏ vẻ tôi đã qua cửa, tôi hưng phấn nhào tới, ôm lấy anh ta nhảy nhót.

“Tô Vi!” Âm thanh nghiến răng nghiến lợi vang lên.

Tôi ‘a’ một tiếng, ngẩng đầu nhìn thấy một khuôn mặt tối tăm, cúi đầu nhìn xuống thì thấy l*иg ngực rắn chắc của anh ta, mà hai tay tôi đang nắm lấy áo ba lỗ trắng của hắn…....

"Hì hì, thực xin lỗi, tôi không cố ý…….." Ngoài miệng nói như vậy nhưng hai tay tôi lại không thành thật mà nhéo nhéo cơ bụng anh ta hai cái.

Cứng cáp, thật rắn chắc.



“Tô Vi!” Khuôn mặt của ai đó đã đen sì.

Tôi run rẩy một cái, vội vàng giơ hai tay lên làm hành động đầu hàng : "Tôi chỉ không cẩn thận thôi, thật đấy!”

Lúc ôm Mộ Dung Tuyệt thật sự không phải tôi cố ý, chỉ là nhất thời hưng phấn, đầu óc úng nước một chút, còn sau đó….... thì là bị cơ bụng của anh ta hấp dẫn……....

Đôi mắt phượng hẹp dài của Mộ Dung Tuyệt nguy hiểm híp lại, khí thế sắc bén khiến hai chân tôi không tự chủ được mà run rẩy, anh ta bước tới gần tôi, tôi liền chột dạ lui về phía sau. Hắn tới gần thì tôi lại lui về phía sau, bất tri bất giác lưng tôi đã chạm vách tường.

Anh ta nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt xấu xa hỏi : "Em cũng làm vậy với người đàn ông khác sao?”

"Hả?"

Giọng nói anh ta trầm xuống : "Không phải đã cảnh cáo em, không được quá mức thân cận với người đàn ông khác sao?”

Khí thế của người đàn ông cao lớn bao phủ trên đỉnh đầu, áp lực đến mức khiến tôi không thở nổi, ánh mắt tôi nhìn thẳng vừa vặn có thể nhìn thấy cơ ngực anh ta, mồ hôi chảy ra sau khi vận động theo xương quai xanh chảy xuống l*иg ngực rắn chắc, thực sự gợi cảm muốn chết, cảnh tượng này khiến trái tim tôi loạn nhịp.

Đầu óc tôi giật giật, ma xui quỷ khiến nói : "Anh nói là ở chung với những người đàn ông khác phải chú ý chừng mực, nhưng anh đâu phải là người đàn ông khác.”

Nói xong tôi liền hối hận, chỉ hận không thể cắn đầu lưỡi mình.

Mộ Dung Tuyệt nhíu mày, thanh âm khàn khàn : "Em đang quyến rũ tôi sao?”

Mắt tôi nhìn xung quanh, lúng túng nói : "Không, anh hiểu lầm rồi.”

Đôi mắt anh ta hơi híp lại, ánh mắt sâu thẳm bao phủ trên người tôi, tôi bị hắn nhìn chằm chằm không được tự nhiên, hai má dần dần ửng đỏ, trái tim đột nhiên nhảy lên phát ra âm thanh thình thịch.

Mộ Dung Tuyệt rũ mắt nhìn thiếu nữ bị mình áp sát, cô đang độ tuổi đẹp nhất, quanh thân tràn đầy hơi thở thanh xuân. Chiếc áo thun màu đen bó sát người phác họa ra dáng người gầy gò, bộ ngực phồng lên như ngọn núi nhỏ, bởi vì tim đập kịch liệt mà hơi phập phồng, quần đùi màu đen khiến đôi chân dài trắng nõn càng thêm thon thả, gương mặt ửng đỏ của thiếu nữ tựa như quả táo chín mọng, tươi mát động lòng người, đẹp nhất chính là đôi mắt của cô trong suốt như pha lê, ngẫu nhiên còn hiện lên sự tinh quái như hồ ly.

Ngay khi anh ta đánh giá tôi thì tôi định trốn thoát khỏi vòng tay anh ta.

Mộ Dung Tuyệt phát hiện động tác nhỏ của tôi nên đột nhiên tiến lên một bước khiến l*иg ngực dường như dán sát người tôi. Tôi khẩn trương lui về phía sau rồi đột ngột ngồi xổm xuống, cọ cọ muốn từ bên cạnh chân hắn thoát ra ngoài…....

Hành động còn nhanh hơn thỏ.