Đêm khuya, đám thí sinh siêu mẫu đều về phòng nghỉ ngơi.
Bởi vì nhiều người, bảy căn phòng ngủ trong biệt thự ba tầng này không đủ để chia đều ra, cho nên phòng ngủ lớn hơn sẽ có thêm người, căn phòng chỉ có một chiếc giường đôi còn không thể trải chăn đệm ngủ dưới đất, chỉ có thể cho hai người ở, ngủ ở đâu sẽ quyết định bằng bốc thăm.
Đám thí sinh vừa vào biệt thự liền tiến hành bốc thăm chia giường ngủ, Thịnh Kiêu dương rất không may bốc trung trải chăn nệm nằm dưới đất ở căn phòng lớn, trong phòng kê ba chiếc giường rộng 1m2, mà căn phòng này lại có bảy người, cô là người duy nhất trong phòng phải trải đệm nằm dưới đất.
Lúc Thịnh Kiều Dương rửa mặt xong quay lại phòng ngủ đã tương đối muộn, các thí sinh khác người ngồi trên giường, người đã nằm xuống, có người đang đắp mặt nạ, còn có người thì đang trò chuyện vui vẻ
Thịnh Kiều Dương vừa vào cửa, tiếng trò chuyện ngừng lại như chiếc băng cassette bị kẹt
Ba cô gái đang trò chuyện và hai cô gái đang đắp mặt nạ đều nhìn về phía cô
“Từ Kiều Kiều, thật ngại quá, lúc đi ngang qua chăn đệm nằm dưới đất của cô không cẩn thận bị trượt tay, làm đổ đồ uống vào chăn mền của cô.”
Thịnh Kiêu Dương nhíu mày, nhìn người đang nói chuyện, một giờ trước cô còn vạch trần chỗ sai khi đánh khúc dương cầm của người này, hiện tại trượt tay đổ đồ uống lên chăn đệm nằm dưới đất đặt ở trong góc, trên đời nào có việc trùng hợp như vậy?
“Không sao a, cô đổi chăn mền cho tôi không phải là được à.”
“Thật ngại quá, tôi không thể quyết định việc này, tôi và Viên Phương đắp chung chăn.”
Tề Họa cự tuyệt
“Vậy cô đi tìm cho tôi một cái chăn dự bị.”
“Tôi đã hỏi qua, không còn chăn dư.”
Thì ra chờ ở đây! Thịnh Kiều Dương liếc nhìn những người khác trong phòng, từng người đều là dáng vẻ đứng ngoài quan sát, cổ đi đến trước chăn đệm nằm dưới đất của mình, cô phát hiện giữa tấm chăn trắng ở trên sàn nhà có một vệt nước vàng, nếu chỉ là ở trong góc có một chút nước đọng còn có thể chấp nhận, nhưng chăn ướt mất một mảng, hiển nhiên đệm mỏng ở bên dưới cũng bị thấm ướt, vốn chăn đệm nằm dưới đất có diện tích eo hẹp, sau khi ướt ở giữa đầu ngủ được nữa
Trong phòng mở điều hòa, người khác chắc chắn sẽ không vì cô mà tắt điều hòa. Thịnh Kiều Dương thong thả kéo hành lý đi ra ngoài, lúc đi qua trước mặt Tể Họa thì dừng lại, cười như không cười, khen một câu: “Chăn đệm được đặt tít bên trong, cô trượt tay cũng rất chuẩn.”
“Tôi thật sự không cố ý.”
Tề Họa tỏ ra tủi thân.
“Tôi biết, gây sự trước mặt mới gọi là cố ý, không ở trước mặt, nhiều lắm gọi là cố tình.” Thịnh Kiêu Dương sâu sắc liếc nhìn Tề Họa, kéo hành lý rời khỏi phòng
“Những phòng còn lại đã kín người, cậu ta cũng không có chỗ để đi, Tề Họa, cậu gọi cậu ta về đi!”
Một cô gái đắp mặt nạ nhìn không được, đưa ra đề nghị.
“Giường chúng ta nhỏ như vậy, nhiều lắm chỉ ngủ được hai người, gọi cô ta về ngủ chỗ nào, chen với cậu sao?” Tề Họa nhìn về phía cô gái vừa nói. Cô gái cũng không biết nói gì thêm.
Lúc Thịnh Kiều Dương kéo hành lý đứng ở hành lang, cảm thấy có chút mê man, sao cảnh tượng này lại quen như vậy chứ? Cẩn thận nhớ lại, cô bỗng nhớ tới lúc mình theo ông ngoại ra nước ngoài sống sau đó đến trường, cô cũng bị những người kia cô lập và gây chuyện như thế.
Trách không được có cảm giác quen thuộc, thì ra cái này đã xảy ra từ vài năm trước. Khi đó ông ngoại vì để cô nhanh chóng hòa nhập vào cuộc sống của người nước ngoài, liền để cô chuyển đến ký túc xá của một trường học quý tộc, và lúc đầu, giường chiếu cũng bị hắt nước cùng ném rác lên
Lúc ấy cô cũng không tranh cãi thẳng mặt với mấy cô gái Tây cao hơn mình một cái đầu
Cô chỉ xoay người rời khỏi, dùng một khoản tiền không nhỏ đổi ký túc xá với một học sinh chuyển trường khác
Đương nhiên, không thể không nói tới học sinh kia, đó là một cô nàng khá bạo lực
Trước kia cô ấy sống với mẹ, sau khi đánh một đứa bé suýt tàn phế ở trường cũ, cô ấy đã phải chuyển trường tới đây
Quan trọng hơn là, cha cô ấy là người có thể lực ở địa phương, bởi vì cô ấy đánh người nên bị cha cắt tiền tiêu vặt, cô ấy rất cần số tiền mà Thịnh Kiều Dương dùng để đổi phòng với cô ấy. Về sau, kết quả của mấy người kia cũng nằm trong dự đoán của cô
Mấy người đó thích bắt nạt người khác, và giờ thì đều bị cô gái bạo lực hung hăng dạy dỗ lại, mấy ngày cũng không thể đi học, sau rồi mấy người đó sợ đến nỗi, đều chuyển trường đi.
Ồ đúng rồi, thật ra cô vẫn phải cảm ơn mấy người đó, nếu không cô cũng sẽ không quen biết Mỹ Nữu
Cô đứng ngây ngốc ở hành lang một lúc, mấy khán giả xem phát sóng trực tiếp đáng chú ý cô thì không bình tĩnh được nữa, trên bình luận đều là các loại lời an ủi
“Bảo Bảo đừng khóc”
“Ôm ôm”
Đêm hôm khuya khoắt, không đi ngủ mà lại ngồi xem phát sóng trực tiếp, hơn nữa lại chỉ xem một mình Thịnh Kiều Dương, đây tuyệt đối là tình yêu chân chính
Trong đó, hơn phân nửa số người đều bắt đầu chú ý Thịnh Kiều Dương từ lúc pha chế rượu
Lúc này, nhìn thấy Thịnh Kiêu Dương bị cô lập phải rời khỏi phòng ngủ, ai nấy đều đau lòng, không ít người bình luận mong tổ tiết mục cung cấp chăn đệm mới.
Thịnh Kiều Dương nhớ lại khoảng thời gian tốt đẹp lúc trước xong, sau đó kéo hành lý xuống lầu, đi đến phòng ngủ gần cầu thang lầu hai, gõ cửa.
“Cửa không khóa, mời vào!”
Thịnh Kiêu Dương đẩy cửa vào, trong phòng chỉ có duy nhất một chiếc giường, nhìn người đang đắp mặt nạ nằm trên giường, cô nói luôn: “Chứa chấp mình, mình sẽ nói cho cậu biết bí mật kia.”
Lạc Y vén mặt nạ ngồi phắt dậy, nhìn hành lý bên chân Thịnh Kiêu Dương, nói với vẻ không hề kinh ngạc: “Không dùng được chăn đệm ngủ dưới đất?”
“Ừ, bị làm ướt.”
“Tới đây, Tiểu Kiều Kiều đáng thương của mình, nhanh lao vào trong ngực chị đây!”
Lạc Y giơ tay, nói rất nhiệt tình. Thịnh Kiêu Dương nhìn Lạc Y, cười khẽ. Mặc kệ Lạc Y đồng ý để cô ở lại có phải vì muốn biết cái gọi là bí mật kia không, chỉ cần Lạc Y đồng ý không chút do dự, cô cũng chấp nhận phần nhân tình này
“Người còn lại đâu?”
“Cậu nói Minh Ngọc hả, cậu ấy đi toilet rồi. Yên tâm, Minh Ngọc rất tốt, mình biết cậu ấy nhiều năm rồi, cũng hiểu rõ con người của cậu ấy.”
Lạc Y nhìn ra sự lo lắng của Thịnh Kiều Dương, vừa cười vừa nói Thịnh Kiều Dương đẩy hành lý vào góc tường, ngồi xuống giường, nói: “Mình nhớ bạn cùng phòng của cậu là người tên gì ấy nhỉ...” “Trần Hàm. Vốn mình rút được ở chung với cậu ấy, nhưng cậu ấy rất muốn ở cùng Tiếu Dương, vừa vặn trao đổi giường ngủ với bạn học Bồ Minh Ngọc”
“Đang nói gì mình đấy?”
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến. Bồ Minh Ngọc đi tới cửa liền nghe thấy tên mình, vừa vào cửa lập tức phát hiện trong phòng thêm một người, hơn nữa còn là người đang bị bàn tán sau lưng nhiều nhất
Nhờ có sự quyết tâm lan truyền của người nào đó, tất cả mọi người đều biết chuyện, cô gái này ở riêng với Trác Nhất Yến trên phòng đàn ở lầu ba, cái này không thể không khiến người khác suy nghĩ kỳ quái.
“Minh Ngọc mau tới, hoan nghênh bạn cùng phòng mới của chúng ta.” Lạc Y vẫy tay với Bồ Minh Ngọc.
Từ sự tin tưởng với Lạc Y, Bồ Minh Ngọc cũng không biểu lộ sự nghi ngờ của mình, đi qua ngồi bên cạnh Lạc Y, cười nói với Thịnh Kiều Dương: “Hoan nghênh cậu, ngoài ra, chào cậu, mình là Bồ Minh Ngọc.”
“Chào cậu, mình là Thịnh, à, Từ Kiều Kiều.” Thịnh Kiêu Dương thiếu chút nữa thuận miệng nói ra cái tên lúc trước
“Mình nhớ cậu rút trúng chăn đệm nằm dưới đất ở phòng lớn trên lầu, đúng không?”
Bồ Minh Ngọc hỏi “Đúng, chẳng qua bây giờ chăn đệm nằm dưới đất không ngủ được, cho nên mới tới nhờ cậy bọn cậu.”
Thịnh Kiêu Dương bất đắc dĩ nói Bố Minh Ngọc quay đầu nhìn Lạc Y, thấy Lạc Y chớp chớp mắt với mình, sự ăn ý nhiều năm khiến cô hiểu ngay, trong đó nhất định có ẩn tình
Thật ra không cần nghĩ cũng biết, ai lại không có việc gì làm ướt chăn đệm đến không thể ngủ chứ? Hoặc ít hoặc nhiều mọi người đều có chút ý kiến với Từ Kiều Kiều, liên kết lại xa lánh cô ấy cũng không phải chuyện không thể xảy ra.
“Kiều Kiều, cậu nói rõ đi, có người nói nhìn thấy cậu ở riêng với thầy Trác trong phòng đàn trên lầu. Vừa rồi mọi người đều bàn tán, suy đoán quan hệ của cậu và thầy Trác, kỳ thật mình cũng hiểu kỳ.”
Lạc Y nói thẳng. “Người mà cậu nói là Tể Họa hả?”
“Cậu biết?”
Thịnh Kiêu Dương vuốt mái tóc ngắn, khinh thường nói: “Cũng chỉ có cô ta có thể dựng chuyện sau lưng mình.”
“Sao cậu đắc tội cô ta? Đúng rồi, vừa lúc cô ta cũng ở phòng ngủ lớn lầu ba, đừng nói chăn đệm của cậu không thể ngủ được là vì cô ta nha?” Lạc Y tò mò hỏi
Bồ Minh Ngọc cũng nhìn Thịnh Kiều Dương. Không phải cô ta nói mình gặp riêng Trác Nhất Yến trong phòng đàn sao? Người ta chỉ hiếu kỳ việc mình pha chế rượu nên mới đến hỏi, Trác Nhất Yến giây trước vào phòng đàn, giây sau cô ta đã đến, vừa đến đã lôi kéo Trác Nhất Yến nói cố ý học một khúc dương cầm muốn đánh cho anh ta nghe, cô ta đánh thì đánh đi, lại cứ đánh sai mấy nốt, cái này rõ ràng muốn gϊếŧ chết mấy người bị chứng cưỡng chế như mình mà. Mình liền sửa lại cho cô ta, còn cố ý nế mặt cô ta, đợi Trác Nhất Yến rời đi mới nói, không nghĩ tới cô ta lại nhỏ nhen như vậy.”
Thịnh Kiêu Dương dễ dàng đảo ngược ấn tượng của hai người đang nghe, cô đã quen bị xa lánh nên rất biết cách đối phó với loại chuyện này
Phải biết rằng, vì đối phó với đám người nước ngoài, đấu trí đầu dùng với đám tiểu thư quý tộc mà cô có thể làm được bất kì điều gì, lại còn toàn thắng. Cô rất thích chiêu gậy ông đập lưng ông
Tề Họa đã cố sức làm cô bị xa lánh, vậy cô cũng sẽ để Tề Họa hưởng thụ cảm giác bị xa lánh.
“Cậu biết đánh đàn dương cầm?” Hai người nghe xong giật mình
“Với mức độ của mình chỉ đủ để lừa người,“ Thịnh Kiêu Dương bình tĩnh nói
“Chẳng qua, khúc Tề Họa đánh lại là khúc đầu tiên mà mình luyện tập, cho nên tương đối quen thuộc.”
Nhớ ngày xưa, cô học đàn dương cầm cũng chỉ vì muốn tiếp cận một người. Năm đó, dáng vẻ ưu nhã mà cao quý khi anh đàn dương cầm đã lọt vào mắt cô, khiến cô hoàn toàn ngẩn ngơ. Dù tính cách sẽ thay đổi theo thời gian, nhưng thứ duy nhất không thay đổi là cô dám yêu dám hận
Trong khoảnh khắc mê muội, cô đã ra quyết định, phải theo đuổi được đóa hoa cao ngạo này
Sau đó, cô lấy cớ đột nhiên thích đánh đàn, muốn đổi phương dạy cô, đái khái nể mặt cô là bạn của Mỹ Nữu, anh cũng không cự tuyệt, còn nghiêm ngặt giám sát cô luyện đàn
Lúc đó, nằm mơ cô cũng có thể mơ tới chuyện, mình đánh sai nốt bị yêu cầu luyện đi luyện lại, nhưng dù luyện tập rất thống khổ nhưng cô lại cảm thấy rất vui vẻ
“Đang suy nghĩ gì đấy? Bị người ta đâm một dao sau lưng, cậu còn cười được?”
Câu nói của Lạc Y lôi Thịnh Kiêu Dương đang suy nghĩ miên man lại.
“Mặc kệ cô ta, dù sao mình cũng không mất miếng thịt nào.” Thịnh Kiều Dương thấy không sao cả.
Người rộng lượng dễ lấy được thiện cảm của người khác nhất, ngay cả Bồ Minh Ngọc trước kia còn nghi ngờ Thịnh Kiêu Dương cũng bắt đầu đứng về phía Thịnh Kiều Dương, thậm chí còn căm ghét nói: “Cô ta nói cậu như vậy, chẳng may để ban giám khảo nghe được, sẽ có ảnh hưởng không tốt đến ấn tượng của ban giám khảo với cậu.”
“Mọi người không ngốc, rồi bọn họ sẽ biết mình là người như thế nào.” Thịnh Kiều Dương khẽ cười
Trên thực tế, lấy tính cách của cô, sao có thể không phản kích, chẳng qua có một số lời nói ra rồi sẽ chơi không vui nữa.