Chương 1-2: Thống khổ khóc lóc kể lể

Editor: Thơ Thơ

“Không có hương hoa, không có cây cao, tôi là một cọng cỏ không người nào biết nhỏ, nhỏ, nhỏ, nhỏ ……”

Trên hành lang khách sạn, Tuyết Vi mặc một bộ âu phục hát tiểu khúc, lảo đảo lắc lư đi trước. Trong tay cô túm một cái áo choàng nhung màu trắng dài gần chạm đến mặt đất, mang ra vài phần gợi cảm cùng tiêu sái.

Tóc dài đen nhánh theo dáng người cô thướt tha đong đưa qua lại, mỗi một chi tiết trên gương mặt trái xoan tinh xảo đều hoàn mỹ như vậy. Chỉ là……

Trong đôi mắt phượng long lanh lại điểm xuyết vài phần mê ly cùng khó nén ưu thương……

Bước chân loạng choạng ngừng lại ở cửa một gian phòng. “quẹo phải!” Tuyết Vi làm một tư thế hô một cái khẩu hiệu, thân thể đứng thẳng ngơ ngác nhìn vị trí cửa lớn trước mặt.

“1! 6! 0! 9!” Cô đọc từng câu từng chữ dãy số phòng: “Hắc hắc, không sai …… Chính là nơi này!” Một phen vặn cửa phòng ra.

Trong phòng tối đen, ánh trăng mỏng manh nương theo cửa sổ tiến vào có thể mơ hồ nhìn đến một bóng hình ngồi ở vị trí đầu giường ……

“A, anh tới thật nhanh nha.”

Tuyết Vi ngạc nhiên chớp chớp mắt, rõ ràng vừa mới cúp điện thoại với Triết Hạo, hẹn gặp mặt ở chỗ này, không nghĩ tới Triết Hạo tới còn nhanh hơn so với cô?

“ừm……” Người đàn ông lạnh lùng đáp lại.

Giọng điệu không có bất luận cái tình cảm gì làm Tuyết Vi nghe xong không khỏi rùng mình, hôm nay giọng Triết Hạo sao trầm thấp như vậy? Tâm tình anh cũng không tốt sao? Vẫn là nói…… Anh đã biết…… Hết thảy?!

Thân thể lảo đảo lắc lư đi đến vị trí Diệp Triết Hạo, cô thử dò hỏi: “hôm nay…… anh như thế nào…… Làm sao vậy?”

Tức khắc, một mùi rượu nồng nặc đập vào mặt người đàn ông, anh hơi hơi chau mày: “Uống rượu sao?”

“Đúng rồi! Hắc hắc……” Tuyết Vi nhảy một cái lấy đà, bổ ra hai chân liền cưỡi ở trên người của người đàn ông.

Tiếp xúc gần gũi như vậy, mùi rượu trên người cô càng thêm rõ ràng, dạ dày người đàn ông truyền đến cảm giác không khoẻ: “Đi trước!”

Ba chữ lạnh băng rơi xuống, anh vừa muốn đẩy Tuyết Vi cưỡi ở trên người mình ra.

Ai ngờ, Tuyết Vi gắt gao câu lấy cổ anh, không buông tay: “Làm gì? Không thích em uống rượu sao? Ghét bỏ em sao? Hừ, anh càng không thích, em càng muốn tra tấn anh!!!” Cô nghịch ngợm cười, giống như là trò đùa dai, cúi đầu xuống, cái miệng nhỏ thình lình đè ở trên môi người đàn ông.

Mùi

cồn mãnh liệt từ giữa môi cô trực tiếp đưa vào tới trong miệng người đàn ông.

Nếp uốn giữa mắt anh càng gia tăng thêm vài phần. Một bàn tay to quét ngang, cấp tốc đẩy Tuyết Vi ngã ở trên giường.

Đáng chết, anh vẫn luôn cảm thấy hành động hôn môi này là hành vi cực kỳ mất vệ sinh, anh chán ghét nhất cũng là bộ dáng người phụ nữ say rượu. Không nghĩ tới hiện tại bị cường hôn không nói, còn là bị một người phụ nữ say rượu cường hôn?!!

“Cạc cạc…… Cạc cạc cạc……” Tuyết Vi nằm ở trên giường có cảm giác thực hiện được trò đùa dai, không ngừng cười lớn.

“Bệnh tâm thần!” Người đàn ông âm thầm mắng một câu, đứng dậy muốn đi.

Lúc này……

Tuyết Vi đột nhiên thu hồi nụ cười, liền túm chặt cánh tay anh ……

“buông……!!!”

“Đừng đi…… Được chứ……?” Cắt ngang lời người đàn ông nói, một khắc này nghe giọng cô nhu nhược động lòng người như vậy, lại mang theo vài phần thê lương.

Ngay cả người đàn ông này đang nổi nóng cũng bị giọng cô làm hòa tan, giật mình ở nơi đó……