- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Xuyên Nhanh: Nữ Vương Khủng Bố
- Chương 11: Tiểu Thuyết Gia Kinh Dị
Xuyên Nhanh: Nữ Vương Khủng Bố
Chương 11: Tiểu Thuyết Gia Kinh Dị
Trans: Tuệ Mẫn
Beta: Đậu
_______________________________
Cùng với người bận rộn như đại đạo diễn Từ Ba gặp mặt, khẳng định là phải xem thời gian của đối phương rồi. Tuy rằng hiện nay cô khá là nổi tiếng ở trên mạng, nhưng loại ảnh hưởng này vẫn chưa lan rộng đến trong hiện thực, vẫn giống như trước đây làm tổ trong nhà xem sách, chờ đợi tin tức từ bên phía Từ Ba.
Vẫn chưa định ra được thời gian gặp mặt với Từ Ba, đề mục của cuộc thi 15 người tiến 10 người đã được gửi đến hộp thư của họ, Mộng.
Diệp Đàm vẫn như cũ quyết định đến thư viện tìm tư liệu, cuốn "Chiến Hồn" đang nổi tiếng khắp các trang mạng hiện nay được viết từ linh cảm khi cô xem đến 1 truyền thuyết trong cuốn "Đao Kiếm Lục", bỏ đi những nguyên tố khủng bố, thật ra thì cũng có thể tóm lược đơn giản thành câu chuyện của 1 vị tướng quân tại sao lại trở thành kiếm hồn. Làm sao để viết 1 câu chuyện về "Mộng" mà không theo lối cũ, cô cần phải suy nghĩ cẩn thận một tí.
Cô cầm túi vải lên, xác nhận không có để quên đồ mới khóa cửa lại, sau khi đi thang máy xuống thì hướng về phía ngoài đi, trong lúc đi ngang qua phòng bảo vệ, vô ý thức hướng về phía bảo vệ gật đầu ra hiệu, chính trong lúc gật đầu này, cô từ trong tấm kính của phòng bảo vệ nhìn thấy 1 cái bóng.
Làm người ta chói mắt nhất là cây dao trong tay hắn, ánh sáng mặt trời rơi trên sống dao phản xạ ra ánh sáng làm mù mắt người khác, người đến người đi trong tiểu khu, không có ai chú ý hắn đến từ lúc nào, chính là cứ đột nhiên xuất hiện như vậy, rút ra dao liền hướng về phía Diệp Đàm đâm tới.
"Mày cái con tiện nhân này_,Tao muốn gϊếŧ chết mày!"
Từ Châu!
Đồng tử của Diệp Đàm co rút lại, vốn dĩ muốn tránh ra, cô mấy ngày nay đều không nhận được điện thoại của Từ Châu, cũng không nhìn thấy hắn nhắn tin, không ngờ rằng lúc gặp lại hắn cư nhiên là hiện tại! Nhìn 1 màn này người đi đường nghĩ cũng không nghĩ liền thét lên, Bảo vệ đứng dậy, "Dừng Tay!"
Nhưng không kịp rồi, đối phương có âm mưu từ lâu, thân thể của An Tình khuyết thiếu rèn luyện nghiêm trọng, thần kinh phản xạ căn bản theo không kịp, Diệp Đàm dựa vào hình ảnh phản xạ từ trong kính mà tránh qua 1 kích này, nghĩ cũng không nghĩ liền lấy bao trong tay hướng mặt của hắn đập qua, ở trong này có vài cuốn sách tham khảo mượn từ thư viện, cứ đập qua như vậy đúng lúc đập trúng sống mũi của Từ Châu, trực tiếp làm hắn đau đến kêu lên, nước mắt cũng muốn chảy ra, dựa vào bản năng hung ác hướng về Diệp Đàm đâm 1 phát, "Đi chết đi!"
Bảo vệ đã xông qua, nhưng đã không còn kịp nữa, 1 đao dựa vào bản năng đâm qua này cứa vào cánh tay phải của Diệp Đàm, máu soạt 1 phát chảy xuống.
"Chết người rồi"
"Nhanh báo cảnh sát!"
Những người vốn dĩ bị kí©h thí©ɧ đến không được lại nhìn thấy máu, suýt nữa trực tiếp ngất đi, những tiếng hét liên tục không ngừng và bước chân rối loạn làm nơi này 1 mảng hỗn loạn, Từ Châu mắt nổ đom đóm, hắn nhìn không rõ, chỉ nhìn thấy 1 mảng máu đỏ, lại nghe đến chết người rồi, theo bản năng hoảng hốt, thừa dịp hắn chết lặng, Diệp Đàm nhịn đau nghĩ cũng không nghĩ liền hướng đến mặt của hắn đá qua, cả người liều mạng đâm về hướng hắn, bảo vệ cũng đúng lúc tới rồi, nhìn thấy cây dao vẫn đang nhỏ máu bên kia, 1 cú đá bay qua, cây dao loảng xoảng 1 tiếng rơi xuống mặt đất, bảo vệ xông lên đè hắn trên đất.
Mọi người trong phòng nghe thấy động tĩnh cũng lập tức xông ra.
"Báo cảnh sát chưa?"
"Cô gái cô không sao chứ? Cần kêu xe Cấp Cứu không?"
"Trước tiên xử lý vết thương đi, trực tiếp đến bệnh viện."
.....
Một cú đá kia của Diệp Đàm dùng sức 10 phần, trực tiếp làm Từ Châu đau đến lăn lộn, nhưng lại bị người khác chặcchặt chẽ đè trên đất, cái mũi vốn vẫn chưa tốt lại bị Diệp Đàm va vào như vậy, lại đau đến nước mắt tuôn trào, nhưng hắn cũng không thể nhúc nhích 1 chút nào, hễ nhúc nhích 1 chút lại bị bảo vệ càng dùng lực hơn mà đè dưới đất.
"Thành thật đi! Cảnh sát sắp đến rồi!"
Khẩu trang mà Từ Châu dùng để ngụy trang đã rơi ra rồi, bảo vệ lúc trước đuổi hắn đi nhận ra hắn, "Dựa vào, cư nhiên thật là mày thằng súc sinh này!"
Trước đây đi chặn cửa quả nhiên là có âm mưu gây rối, lần trước không đắc thủ, lần này trực tiếp động thủ tại trước cửa tiểu khu! Súc sinh!
Sau khi đến đồn cảnh sát, bọn họ trong lúc lấy khẩu cung liền căm giận bất bình nói, "Thằng Súc Sinh này trước đây có đến chặn trước của nhà cô An, Cô An sợ hãi nên đã kêu chúng tôi lên đuổi hắn đi, còn muốn chúng tôi sau này đừng để hắn vào nữa, không ngờ rằng hắn cư nhiên vẫn không chết tâm!"
Quan hệ giữa Từ Châu và An Tình rất dễ điều tra, trước đây chặn cửa, bây giờ trực tiếp cầm dao làm bị thương người khác, điều này nghe ra liền thấy có âm mưu từ lâu.
Lúc thẩm vấn Từ Châu, hắn cắn chặt không nhả rằng đây là chuyện riêng của hắn và An Tình, "Tình cảm trước đây của chúng tôi rất tốt, cô ta lại đột nhiên thay đổi, cô ta chính là 1 con đàn bà ái mộ hư vinh! Ghét bỏ tôi không có tiền, như thế nào cũng đòi chia tay với tôi! Tôi không nghĩ sẽ gϊếŧ cô ta, chỉ là muốn dọa cô ta mà thôi!"
"Cảnh sát, loại đàn bà như thế này nên chết sạch sẽ! Căn bản không đáng để các người lãng phí cảnh lực (lực lượng cảnh sát)!"
Sau khi lấy hết khẩu cung, từ phòng thẩm vấn đi ra, nữ cảnh sát liền kéo mặt xuống, "Làm sao mà trên thế giới lại có nhiều loại người này như vậy! Chẳng lẽ hắn là ngày đầu tiên không có tiền? Nam chưa cưới nữ chưa gả trực tiếp chia tay, dây dưa không đạt đến mục đích liền muốn gϊếŧ người, loại người này mới nên chết cho sạch sẽ!"
Đây đã là vụ kiện thứ 3 trong tháng mà họ nhận đến rồi, còn là trường hợp nhẹ nhất, nhà gái không có nguy hiểm đến tính mạng, cái người nam trước đó chọc nhà gái 10 mấy dao, đương trường tử vong.
Trên Thế giới này tại sao lại có thứ rác rưởi như vậy!
Tay của Diệp Đàm sau khi băng bó tốt ở bệnh viện mới đến đây, 1 nhát đó trực tiếp tổn thương đến tận xương, cô may hết hơn mười mũi, thuốc tê còn chưa hết, nhưng cả người cô đã bình tĩnh lại, hoặc có thể nói rằng ngoại trừ lúc con dao hướng về phía cô đâm tới cô hoảng loạn một chút, những thời gian còn lại cô rất bình tĩnh, trong lúc may vết thương và trên đường chạy đến đồn cảnh sát cô đã đem 1 màn nguy hiểm vừa rồi tới tới lui lui, lặp đi lặp lại hồi tưởng nhiều lần.
"Tôi nghi ngờ rằng trong này còn có nội tình gì đó."
Phụ trách lấy khẩu cung của Diệp Đàm vẫn là người nữ cảnh sát đó, đây là suy xét đến Diệp Đàm lúc này có thể tâm trạng không ổn, cùng là con gái với nhau dễ dàng để cô thả lỏng, không ngờ rằng cô vừa mở miệng liền nói câu này, đã làm vị cảnh sát đem Từ Châu xếp vào phần tử biến chất, cặn bã sửng sốt.
"Đầu tiên, giữa Tôi và Từ Châu là do anh ta đề nghị chia tay trước, sau đó anh ta quen với một người bạn gái rất có tiền, trên yến hội trước đó, Tôi còn nhìn thấy họ cùng nhau dự tiệc."
"Sau đó tôi vì sự tình, sự nghiệp có tiến bộ, Từ Châu đột nhiên đến tìm tôi, lần đầu tiên đến gõ cửa nhà tôi, tôi vì đề phòng vạn nhất nên kêu bảo vệ đến đưa hắn ta đi, sau đó ở cửa thư viện _ Nơi đó hẳn là có camera giám sát, camera giám sát hiện tại hẳn là vẫn chưa bị che đậy đi, hắn chặn tôi lại, tôi và hắn đem sự tình nói rõ ràng rồi, lại sau đó chính là cuộc gặp mặt ngày hôm nay."
"Trong lúc đó chúng tôi không hề có bất kỳ một tin tức liên lạc nào, hơn nữa hắn cũng không nhất thiết phải gϊếŧ tôi mà không có lý do tuyệt đối."
Vì yêu mà điên cuồng là nói hươu nói vượn, Từ Châu nếu không bị bức đến tuyệt lộ, cũng không nhất thiết phải lấy tương lai của bản thân ra đặt cược.
"Trên đường đến đây tôi đem sự việc trước trước sau sau hồi tưởng lại 10 lần, mọi người lại xem tỉ mỉ camera giám sát, hắn ta có phải ngay từ đầu liền hướng về phía tay phải của tôi mà xông lên không."
Từ Châu căn bản không hề nghĩ đến sẽ gϊếŧ cô, từ lúc bắt đầu liền chỉ nghĩ làm cô bị thương, hơn nữa còn là đặc biệt hướng về tay phải của cô mà xông đến.
2 vị cảnh sát: "......"
Bọn họ đối mắt với nhau, tư duy của Diệp Đàm quá rõ ràng rồi, hơn nữa cô ấy còn đem ra bằng chứng_ camera giám sát. Từ đầu đến cuối đều không có 1 chút hoảng loạn nào, điều này thật sự là hiếm thấy, đồng thời độ đáng tin vô cùng cao.
"Có thể hỏi thăm 1 tí nghề nghiệp của cô được không?"
"Tác giả tiểu thuyết"
"Trên thực tế thì gần đây tôi đang tham gia thi đấu tiểu thuyết, hiênhiện đang đi đến giai đoạn quan trọng, bây giờ cánh tay phải của tôi bị thương, rất có thể sẽ không có biện pháp nào tham gia thi đấu được nữa."
Vừa nói như vậy, Diệp Đàm ám chỉ càng rõ ràng rồi, cô hoài nghi đây căn bản không phải là vì yêu sinh hận gì đó, mà là sự cạnh tranh ác liệt trong ngành.
"Giải thưởng của cuộc thi đấu là gì?"
"Hợp đồng cải biên điện ảnh truyền hình trị giá hàng trăm vạn."
"Có bao nhiêu người tham gia?"
"Cho đến hiện tại thì còn lại 15 người."
"Cô có đặc biệt nghi ngờ người nào không?"
"Không có."
.....
1 hỏi 1 đáp tiến hành vô cùng nhanh chóng, phía bên kia đã đem camera giám sát quay ngược lại xem 1 lần nữa, đích xác tìm được 1 điểm khả nghi, đem hình ảnh phóng chậm lại mười mấy lần, Từ Châu từ trong túi móc ra dao găm, miệng mở ra, xông về hướng Diệp Đàm, Hắn la lên hẳn là "Tiện nhân, đi chết đi!", nhưng con dao lại không nhắm chuẩn vào những vị trí trí mạng trên người của Diệp Đàm như là trái tim hay cần cổ, mà mục tiêu rất rõ ràng là quẹt trên cánh tay của Diệp Đàm.
Điều này đương nhiên có thể giải thích rằng hắn đích xác không có nghĩ qua sẽ lấy tính mạng của Diệp Đàm, chỉ là muốn dọa dọa cô, nhưng Diệp Đàm lại cung cấp cho họ 1 manh mối mới.
"Đầu Nhi, đã điều tra ra tư liệu rồi, Diệp Đàm không có nói dối, cô ấy hiện không chỉ đang tham gia 1 cuộc thi đấu tiểu thuyết, là quán quân của đợt thi đấu lần này, mà tiểu thuyết của cô ấy hiện còn đang lan truyền rộng rãi trên mạng."
Đồng thời họ cũng đi 1 chuyến đến thư viện, như những gì Diệp Đàm nói, camera giám sát vẫn chưa bị che đậy đi, Diệp Đàm đưa điện thoại của mình cho họ, nhật ký trò chuyện của số liên lạc và tài khoản mạng xã hội đều có thể điều tra.
Cứ như vậy xuống án kiện lại phức tạp hơn, nhưng cũng dễ điều tra hơn nhiều so với những vụ án hình sự, bọn họ lại truy xuất nhật ký liên lạc của Từ Châu, lại điều tra tài khoản ngân hàng của hắn.
3 hôm trước, tài khoản ngân hàng của hắn được 1 tài khoản không rõ chuyển vào 50 vạn, trong số những người hắn liên lạc gần đây có 1 số điện thoại không được lưu tên.
Họ lại thẩm vấn Từ Châu, Từ Châu 1 bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi nóng, "Các người lại muốn hỏi gì đây? Điều nên nói tôi đều nói hết rồi."
Nữ cảnh sát, "Từ Châu, chúng tôi nghi ngờ anh có liên quan đến vụ án sai khiến hành hung người khác, mời anh phối hợp điều tra, đầu tiên, 50 vạn hiện kim trong tài khoản ngân hàng của anh là ai đưa cho anh?"
Từ Châu nghe câu đầu tiên vẫn còn đang nghĩ, sai khiến hành hung người khác, hắn không phải chính mình động thủ sao? Đợi đến khi nghe đến 50 vạn, nét mặt cứng lại, trên mặt xuất hiện sự hoảng loạn.
Làm sao bọn họ biết được 50 vạn?
Vị Cảnh sát nhìn chằm chằm vào nét mặt của hắn ta hiển nhiên cũng đã nhìn ra được, ánh mắt trầm xuống, quả nhiên có vấn đề.
Nếu như Diệp Đàm không phát hiện ra chỗ không đúng, bọn họ sợ rằng đã kết án như vậy rồi. Không có làm hại đến tính mạng, lại có vướng mắc tình cảm, đoán là cũng chỉ tạm giam phạt tiền.
"Đầu Nhi! Giang Tỷ!"
Bọn họ đang muốn tiếp tục tiến lên, đột nhiên có người gõ cửa tiến vào, trên tay cầm điện thoại, vẻ mặt có chút kinh hoảng, nét mặt họ trầm xuống, trước tiên đi ra ngoài, Cảnh sát trẻ đưa điện thoại đến trước mặt họ, "Vụ án hôm nay bị người khác quay video lại đưa lên mạng, bây giờ đã trở thành điểm nóng rồi."
Bây giờ dân mạng có bao nhiêu vô vị a, 1 thiên tiểu thuyết khủng bố cũng được chơi thành điểm nóng, đột nhiên lại đến 1 video giống như vì tình mà gϊếŧ người, như thế nào cũng sẽ có người vì hiếu kỳ mà nhấp vào, người quay video đứng cách địa điểm phát sinh vụ án rất gần, quay rất rõ ràng.
Người phát video ý vị thâm trường nói, "Mọi người không cảm thấy rằng người này nhìn rất quen sao? Dựa vào tin tức nội bộ, bạn trai của cô ta trách cứ cô ta chê nghèo yêu giàu."
Bình luận hot thứ nhất: Ha Ha Ha, muốn tôi nói, loại phụ nữ chê nghèo yêu giàu như thế này chết như thế nào đều đáng đời!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Xuyên Nhanh: Nữ Vương Khủng Bố
- Chương 11: Tiểu Thuyết Gia Kinh Dị