Chương 42

"Tamayo!"

Trước mắt Charlotte là một cái bọc thịt lớn, nó bám chặt vào bốn bức tường xung quanh. Một phần cơ thể của Tamayo bị nó dính lên, bà không ngừng thở dốc, mồ hôi ướt đẫm trán, thấy Charlotte, đôi đồng tử màu tím đυ.c của bà loé lên chút ánh sáng.

"Đừng chạm vào nó! Nó sẽ dính chặt rồi hấp thụ cô đấy!"

Thấy Charlotte có ý định nhảy lên trên cái bọc thịt để tới gần, Tamayo vội hô lên.

"Làm cách nào để kéo được ngươi ra?"

Charlotte từ phía trên nhìn xuống, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn. Tiểu Quản gia nói Muichirou đã tới chỗ Kokushibou rồi, với thực lực hiện tại cậu không thể nào thắng hắn được, cô phải nhanh lên.

"Chỉ cần cắt đứt cơ thể tôi là được! Dù sao tôi là Oni, sẽ tái tạo lại!"

Vấn đề là không đến gần thì sao mà làm được cơ chứ?

"Không phải cô từng là Thượng Huyền sao? Huyết Quỷ thuật của cô là gì?"

Tamayo nhìn vẻ mặt nghẹn tới sắp bạo phát của Charlotte, có chút gấp gáp lên tiếng vãn hồi lại lý trí cho cô. Charlotte nghe vậy ngẩn ra một chút, sau đó nhớ ra bản thân vẫn còn 7 phần là Oni, cô nhắm chặt mắt lại, cố gắng tìm kiếm thứ sức mạnh kỳ quái đang ẩn giấu trong cơ thể mình

Một đôi thật lớn cánh xuất hiện ở sau lưng Charlotte, lông vũ dài mang màu đen tuyền mềm mại, phần đỉnh cánh còn có hai vuốt sắc nhọn. Charlotte mới lạ rũ rũ một chút đôi cánh để làm quen sau đó thả mình xuống dưới

"Ta sẽ làm nhanh gọn! Chịu đựng một chút!"

Charlotte tay trái ôm lấy eo Tamayo, tay phải khép chặt các khớp ngón tay lại, dứt khoát cắt xuống.

"Kibutsuji Muzan, hắn đang cố gắng hấp thụ thứ thuốc tôi đưa vào cơ thể hắn! Cô phải phá huỷ thứ này đi!"

Tamayo đau đớn kêu lên một tiếng, đầu dựa vào ngực Charlotte, giọng nói mang theo cố hết sức. Charlotte không đáp lại, chỉ dùng cánh quét qua bọc thịt một cái, ngoài việc nó có chút run rẩy ra thì không còn gì khác.

"Không xi nhê! Ta sẽ đưa ngươi tới chỗ Yushiro trước!"

Charlotte híp híp mắt nhìn cái bọc thịt một cái, ôm Tamayo rời đi, sau hai lần rẽ thì tìm được Yushiro đang loay hoay, thấy Tamayo bê bết máu nằm trong ngực Charlotte, cậu có chút hoảng loạn.

"Ôm lấy!"

Charlotte không nói tới câu thứ hai, chuyển giao Tamayo an toàn vào tay Yushiro xong liền quay người biến mất.

"Cô Tamayo, Kibutsuji Muzan đã làm cô bị thương sao?"

"Không sao, tiêm một liều thuốc hồi phục là tốt rồi!"

Kiriya đã tính toán rất kỹ, cậu chỉ điều động thêm duy nhất Charlotte tới ứng cứu cho nhóm Himejima để không một ai phải thiệt mạng, Rengoku ban đầu sát cánh cùng Sanemi đã sớm phải tách ra để theo con quạ chỉ dẫn về phía Kibutsuji Muzan, những người còn lại cũng vậy.

Charlotte chạy rất nhanh, Tiểu Quản gia cũng không dám chậm trễ cô, đuổi sát phía sau. Cô tới vừa lúc Kokushibou nổi điên, Charlotte hít sâu một hơi, chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Kokushibou, trước khi hắn kịp tung ra các đòn tấn công loạn xạ, cô liền dùng cánh bọc hắn lại, sát thương cô cũng đều thay bọn họ chắn toàn bộ.

Lông vũ màu đen nhìn qua thì mềm mại nhưng lại rất kiên cố, các vết cắt của Kokushibou hầu như không gây tổn hại cho nó, chỉ là Charlotte cũng ở bên trong đó nên bị thương nặng, nửa người dưới đã hoàn toàn đứt lìa.

"Charlotte! Cố gắng giữ chặt lấy hắn đừng buông ra!"

Himejima lấy lại tinh thần trước, một bên xoay lưỡi rìu một bên hô to, Sanemi cũng từ mặt đất bật dậy, bàn tay nắm chặt lấy chuôi kiếm lao tới. Charlotte mặc kệ việc Kokushibou đang không ngừng chém loạn, cô một tay ôm lấy vai hắn để không bị rơi xuống, một tay đặt lên ngực trái thủ, sau đó liền nửa centimet cũng không nhúc nhích.

Muichirou phát hiện Charlottr bị cắt làm đôi, lại thêm Himejima và Sanemi cả người đều là máu vẫn đang cố gắng kết liễu Kokushibou, cậu phải tìm cách gì đó để giúp đỡ mọi người trước khi Charlotte tới giới hạn.

Lưỡi kiếm của Muichirou chuyển dần sang màu đỏ, cô cảm giác được động tác vung kiếm của Kokushibou có chút cứng lại, chậm dần. Nhân cơ hội, cô thu hẹp lại cánh, bó chặt lấy thân thể hắn, chỉ chừa cái đầu ra ngoài.

"Anh Himejima!"

"Tôi biết! Hãy cùng nhau!"

Tiếng gào của Kokushibou khiến Charlotte có chút giật mình, cô chưa từng cảm thấy sự phẫn nộ của một kẻ nào rõ ràng như vậy. Trước nỗ lực của năm con người này, đầu của Kokushibou rốt cuộc rơi xuống. Charlotte như được giải thoát ngã xuống đất, Muichirou cũng buông ra chuôi kiếm, vội vàng tiến lên đỡ cô.

"Giúp ta gắn lại cơ thể đi!"

Charlotte liếc mắt nhìn nửa người dưới của mình, lên tiếng. Muichirou không rên một tiếng làm theo, còn rất tri kỷ giúp cô cầm máu.

"Đừng ấn nữa! Ta không cần!"

Charlotte đưa tay muốn giữ bàn tay đang cố gắng bịt miệng vết thương cho cô lại, nào ngờ dư quang một loé, cô nhanh chóng đem Muichirou đẩy sang một bên. Kokushibou chưa chết, hơn nữa bộ dạng của hắn trông rất kinh khủng.

Charlotte vừa đẩy Muichirou ra thì kiếm của Kokushibou cũng đâm xuống, cô đưa chân đá gãy tay của hắn, Himejima và Sanemi cũng đồng thời tấn công. Vết đâm từ thanh Nhật Luân Kiếm màu đỏ của Muichirou bắt đầu phân rã, Kokushibou liếc mắt nhìn Charlotte một cái, hoàn toàn tan biến.

"Tới chỗ Kibutsuji Muzan thôi! Thời gian chưa cho phép chúng ta nghỉ ngơi!"

Làm một đàn anh, Himejima rất có trách nhiệm đốc thúc mọi người. Charlotte đỡ Muichirou đứng dậy, Sanemi cũng kéo Genya lên, tiếp tục cuộc chiến thế kỷ.

Nhận được tin báo Kibutsuji Muzan đã hồi phục lại, ai nấy đều bất ngờ. Để có thể kịp kết liễu Muzan trước khi hắn lại ăn thịt người và mạnh lên, Charlotte mặc kệ sự bất mãn của Sanemi, mỗi tay xách lên hai người, dùng tốc độ nhanh nhất chạy theo con đường mà Tiểu Quản gia chỉ cho cô.