Nổ máy xe đi về phía chân núi, từng trận gió núi, nâng mái tóc đen bóng của cô lên, bay múa theo chiều gió.
Ở chân núi có một chiếc Land Rover màu xám tro xông tới trước mặt, xe lướt qua cùng với Mộc Vân Phong. Ở trong nháy mắt đó, Mộc Vân Phong loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, không khỏi quay đầu lại nhìn về phía sau, muốn nhìn cho rõ ràng một chút. Nhưng, đợi lúc cô quay đầu, thì chỉ kịp thấy đuôi xe màu xám tro này.
Mộc Vân Phong lắc đầu, hoài nghi trong đầu lại ném ra bên ngoài não. Thầm nghĩ: nhất định đó là ảo giác, nơi này làm sao có thể nhìn thấy anh ta chứ.
Nhất định là mình nhìn lầm rồi.
Phượng Như Ảnh lái xe đi lên trên núi, một lòng chỉ nghĩ tới nỗi băn khoăn, anh căn bản không có chú ý xe cùng người trên xe mới vừa lướt qua.
Lúc Mộc Vân Phong trở về khu nhà, thì đám chị em đã sớm bận rộn công việc của mình. Phòng công tác trong lầu một, mỗi một chị em đang căng thẳng làm việc.
Hồng Nhan Các ngầm là một tổ chức sát thủ, nhưng ngoài sáng cũng là một công ty lập kế hoạch quảng cáo chánh quy. Ban ngày các cô là nhân viên công ty, giở tay nhấc chân, cao quý tao nhã; ban đêm họ chính là Ám Dạ Tu La, xinh đẹp khát máu, vô tâm vô tình, kết thúc một lại một mạng người.
Năm năm, họ vẫn dùng hai thân phận để sinh hoạt, ban ngày ban đêm đóng vai nhân vật khác nhau.
Mộc Vân Phong đi vào phòng làm việc riêng của mình, ngồi xuống chiếc ghế sa lon bằng da thật. Vừa chuẩn bị bắt đầu làm việc, thì Hỏa gõ cửa đi vào.
Trên tay của cô ấy cầm một chồng tư liệu lớn, nhẹ nhàng đưa cho Mộc Vân Phong và nói: "Phong, đây là tư liệu về Phượng Như Ảnh mà chị muốn."
"Cám ơn, cực khổ rồi." Mộc Vân Phong cười với Hỏa và nói cảm tạ. Cô biết tài liệu này chắc chắn là tối hôm qua Hỏa làm thêm giờ để sắp xếp ra.
"Phong, không cần khách khí với tôi như thế." Hỏa nhìn nụ cười trên mặt của Mộc Vân Phong, nhìn nụ cười trên mặt cô ấy, biết tâm tình cô ấy không tệ.
"Còn có việc sao?" Mộc Vân Phong cầm tư liệu trên bàn lên xem, lại phát hiện Hỏa cũng chưa đi ra ngoài, vẫn đứng đối diện cái bàn nhìn mình.
"Chúng tôi nhận được tin tức, cuối tuần Hồng bang có một buổi đấu giá đồ cổ ở thành phố B."
"A, bán đấu giá là vật gì?" Nghe Hỏa nói Hồng bang cũng cử hành buổi đấu giá, đột nhiên Mộc Vân Phong hứng thú, buông xuống tư liệu về Phượng Như Ảnh trong tay.
Hồng bang là mục tiêu kế tiếp của cô, vốn là đang tính thu xếp trong khỏang thời gian này lại đi đối phó bọn họ, lại không nghĩ rằng bọn họ cử hành buổi đấu giá ở thành phố B.
Đây chẳng phải là đưa cơ hội cho mình sao.
Hồng bang này kể từ lúc diệt Thanh bang, ở dưới sự đề nghị của Hồng Bưu bắt đầu tẩy trắng sản nghiệp, từ từ chuyển hướng phát triển thương nhân chính quy.
Đây cũng là nguyên nhân Mộc Vân Phong mở công ty. Cô không chỉ muốn đánh ngã đối phương từ trên hắc đạo, còn phải đánh bại đối phương trên thương trường.
Trước hết cô phải làm cho Hồng Kinh Thiên nếm thử một chút thất bại, nếm thử một chút tư vị hai bàn tay trắng, cho đến lúc chơi hắn ta đã, sẽ gϊếŧ hắn ta đi, làm cho hắn ta hối hận lúc đầu đã làm sai.
Nghĩ tới đây, nụ cười trên mặt Mộc Vân Phong càng xinh đẹp hơn, ngay cả Hỏa thân là phụ nữ cũng không nhịn được mà nhìn đến ngây người.
Nửa ngày đã quên trả lời câu hỏi của Mộc Vân Phong, chỉ ngu ngu nhìn cô ấy như vậy.
"Hồi hồn chưa, thời gian? Địa điểm?" Mộc Vân Phong đợi nửa ngày mà không nghe thấy Hỏa trả lời, ngẩng đầu nhìn cô ta, vừa nhìn thấy bộ dạng háo sắc này của đối phương, bất đắc dĩ mà nhún nhún vai. Người này đi theo mình cũng không phải là một năm hai năm, sao mỗi lần nhìn nụ cười xinh đẹp của cô thì đều tắt điện.
"Ách, Phong, chị nói cái gì?" Thấy tay của Mộc Vân Phong lắc lắc ở trước mắt mình, Hỏa mới phục hồi tinh thần lại và hỏi. Mới vừa rồi cô chỉ lo háo sắc, căn bản không nghe thấy Mộc Vân Phong nói gì.