Chương 2: Hố Thống Tìm Đường Chết Hố Cha

[Hoan nghênh đi tới thế giới tiểu thuyết “Chồng à, anh quá hung dữ”.]

Trong không gian tối tăm, giọng nói thuần khiết lại vang lên một lần nữa.

Mặc Trữ ngẩn ngơ.

Cái... Cái gì?

[Xin tự giới thiệu một chút, tôi tên là Tao Tra, tao trong đốt lửa, và tra trong gia đình.]

[Cô là người tham dự thứ 490 của quyển tiểu thuyết này, nếu như có thể thuận lợi qua cửa, hệ thống chúng tôi sẽ gửi cho cô một khoản phí để đến thế giới của riêng cô. Nếu cô không thể qua cửa, sẽ chết...]

[“Chồng à, anh quá hung dữ” là tiểu thuyết ngôn tình bản thuần khiết, ở đây cô sẽ chứng kiến câu chuyện tình yêu lãng mạn nhất, nam chính trong tiểu thuyết tên là Duật Tư Kiều, nữ chính là Cố Ôn Noãn.

Cố Ôn Noãn là một người phụ nữ thiện lương dịu dàng, cô ấy sẽ cảm hóa tổng giám đốc hắc hóa cố chấp, cuối cùng cùng anh ấy yêu đương, hạnh phúc bên nhau cả đời.]

“Vậy tôi thì sao?” Mặc Trữ hỏi.

[Đinh, trí nhớ của Mặc Trữ đã gửi tới, mong ký chủ kiểm tra và nhận.]

Trong đầu Mặc Trữ trướng lên, không biết qua bao lâu, bỗng nhiên tỉnh táo lại.

“Mình là nhân vật phản diện sao?” Giọng Mặc Trữ cao hơn, đột nhiên nhớ tới: “Mẹ kiếp, mình từng đọc quyển sách này!”

Quyển sách này là cuốn tiểu thuyết Mary Sue cô từng đọc từ lâu, cuối cùng tác giả thái giám ngay cả kết cục cũng chưa cho.

Nhưng mà...

Ấn tượng của cô vô cùng khắc sâu.

Không phải vì tên nhân vật phản diện giống cô y đúc, mà vì cuốn tiểu thuyết này thực sự quá não tàn!

Mặc Trữ, là Mary Sue siêu cấp tập hợp muôn vàn sủng ái.

Là người của gia tộc lớn, Mặc Trữ biết tám ngôn ngữ, cầm kỳ thư họa đều tinh thông.

Cao 168 centimet, nặng 49 cân, ngực to eo nhỏ chân dài, bộ dạng xinh đẹp, nhân xưng mỹ nữ đứng đầu Vân Châu, từ nhỏ đã được vạn người mê.

Mà Mary Sue như vậy, từ nhỏ đã có hôn ước với Duật Tư Kiều tính tình quái gở, sau khi lớn lên được người lớn sắp xếp gặp mặt, Mặc Trữ đã yêu chồng sắp cưới này hết thuốc chữa.

Từ đó về sau, bắt đầu cuộc sống ăn cơm đi ngủ tìm đường chết mỗi ngày.

Oa, nam chính và nữ chính gặp mặt lần đầu tiên, nhanh chóng chải quét cảm giác tồn tại tìm đường chết đi.

Oa, nữ chính ngã xuống, nam chính không gần nữ sắc vậy mà đi lên đỡ, nhanh đi tìm đường chết đi.

Oa, nữ chính bị cặn bã hãm hại, là nhân vật phản diện sao có thể không đi tìm đường chết.

Tác giả chưa viết xong quyển tiểu thuyết này, nhưng kết cục của Mary Sue này đã được định sẵn, bị một trăm người đàn ông cưỡиɠ ɖâʍ tới chết.

Tiếp nhận toàn bộ trí nhớ của Mặc Trữ: ? ? ? ?

Một trăm người đàn ông là thao tác gì? ? ? ?

Nhưng mà ngoại trừ những điểm này ra, bản thân tiểu thuyết còn biết tròn biết méo.

Ít nhất lúc đọc trong lòng có chút sảng khoái, tuy nữ chính mơ hồ, nhưng mà hơi ngốc lại đáng yêu, động một tí có thể khiến nam chính vui vẻ.

Mà nam chính cho dù có chứng tự kỷ, nhưng ở trước mặt nữ chính thiện lương, vẫn luôn không thể khống chế được, cho nên nam chính không thể tự thoát khỏi yêu nữ chính, mà nữ chính cũng từ thư ký nhỏ trở thành vợ của tổng giám đốc.

Kết cục của Mặc Trữ cũng hợp tình hợp lý.

Bởi vì mọi việc của cô đều quá mức thuận lợi, cho nên cô cảm thấy cả thế giới đều quay xung quanh mình.

Mà nam chính là một ngoại lệ, Mặc Trữ ngực to não nhỏ vô cùng không cam lòng, cho rằng mọi chuyện đều là lỗi của nữ chính, cho nên cô bắt đầu luôn nhằm vào nữ chính, mỗi ngày đều không ngừng tìm đường chết, cuối cùng chết vô cùng thảm.

Chẳng qua nếu hệ thống này ở trên người cô, có phải nói lên, nhân vật chính biến thành cô hay không?

Đôi mắt Mặc Trữ sáng lên, nhỏ giọng hỏi: “Vậy nhiệm vụ của tôi có phải là trợ giúp Mặc Trữ thay đổi vận mệnh, đánh bại nữ chính hay không?”

Tao Tra vô tình đánh nát ý nghĩ này của cô, nói: [Không phải, nhiệm vụ của cô là trợ giúp nam chính và nữ chính ở bên nhau, khiến nam chính đạt được 100% cảm giác hạnh phúc.]

Mặc Trữ: ?

[Nói một cách đơn giản, nhiệm vụ của cô là không ngừng tìm đường chết, khiến nữ chính hận cô, nhưng không thể làm gì được cô, chế tạo cho nam chính cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân, khiến nữ chính yêu nam chính, hai vợ chồng sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau.]

Mặc Trữ ngổn ngang: “Vậy tôi thì sao?”

[Cô là nữ phụ ác độc nhất, khi cần thiết để mặt ra cho nữ chính đánh một trận, bình thường chỉ cần ra ngoài ghê tởm nam chính là được.]

“... Vậy nhiệm vụ này đúng là rất đơn giản.”

[Không đơn giản đâu, hoàn thành nhiệm vụ này đầu tiên phải không thèm để ý tới sống chết, đừng vọng tưởng thay đổi kịch bản, nữ phụ tất phải chết, nếu cô không làm được...]

“Sẽ như thế nào?”

[Sẽ phải chịu xử phạt thảm không nỡ nhìn.]

“Ví dụ như?”

[Khiến cô trải qua kết cục thống khổ trước tiên.]

Đó không phải là... Bị một trăm người đàn ông...

Mặc Trữ rùng mình một cái, không nhịn được chửi ầm lên: “Mi phát rồ đúng không, con mẹ nó tôi phải về nhà! Ai muốn làm nhiệm vụ thối nát này!”

[Có thể, chẳng qua đây là cơ hội Tử Thần cho cô luân hồi, nếu cô trực tiếp trở về không làm nhiệm vụ, cô chỉ có thể bị nhốt trong cơ thể, không thể luân hồi.]

“Có ý gì?”

[Nói theo cách thông thường, chính là người sống thực vật.]

“?”

[Nhưng nếu cô có thể hoàn thành nhiệm vụ, cô có thể trở lại thế giới ban đầu, tiếp tục quỹ tích cuộc sống trước đây, bây giờ cô có ba giây suy nghĩ từ chối hay là đồng ý, 3, 2...]

“Đồng ý đồng ý đồng ý!” Gương mặt Mặc Trữ tái nhợt: “Tôi có thể thay đổi vận mệnh đúng không, tôi không muốn bị một trăm người đàn ông...”

[Có thể, chỉ cần trong lòng cô không có ý khác trợ giúp Cố Ôn Noãn và Duật Tư Kiều ở bên nhau, thì có thể dựa theo mức độ hạnh phúc của nam chính, quyết định vận mệnh của cô, khiến nam chính cảm thấy càng hạnh phúc, kết cục của cô sẽ càng hạnh phúc, ngược lại...]

Ý còn lại, không cần nói cũng biết.

[Tôi sẽ xuất hiện lúc cần cô hoàn thành nhiệm vụ tìm đường chết, bình thường cô có việc gọi tôi, chỉ cần gọi tên tôi là được.]

“Tao Tra sao?”

[Không phải Tao Tra, Tao trong đốt lửa, tra trong gia đình.]

Mặc Trữ: “... Thiêu gia?”

[Trẻ nhỏ dễ dạy!]

Mặc Trữ: “...”

Đúng là khẩu âm cảm động lòng người!