Nhưng nghĩ đến cơ hội duy nhất có thể khiến mình nổi tiếng, cô ta lại không cam tâm từ bỏ như vậy.
Cắn răng một cái, Tề Ninh Tuyết lại đuổi theo bước chân của La Yên.
Lần này, cô ta đã mềm mỏng hơn một chút.
"La Yên!" Tề Ninh Tuyết bước nhanh đến bên cạnh La Yên, gượng cười nói, "Gần đây sao cậu không đến công ty? Có chuyện gì xảy ra sao?"
La Yên vừa uống trà sữa, vừa lấy điện thoại trong túi ra gửi tin nhắn cho Trương Lỗi, nói với anh ta rằng mình đã ở dưới lầu, không thèm liếc nhìn Tề Ninh Tuyết lấy một cái.
Tề Ninh Tuyết bị thái độ khinh thường của cô chọc tức, nhưng hiện tại là cô ta đang trong tình thế đường cùng, có tức giận cũng chỉ có thể nghiến răng chịu đựng.
Nuốt xuống sự bất mãn trong lòng, Tề Ninh Tuyết tiếp tục nói, không quên đưa ra lời dụ dỗ: "La Yên, coi như tôi không so đo với cậu nữa, hôm nay tôi đến tìm cậu là muốn nói cho cậu biết, kịch bản "Tuyết Đồ" trước đây cậu đưa cho tôi đã được thông qua, hiện tại ý của cấp trên là muốn cậu tiếp tục viết xong, chỉ cần cậu viết hay, tiền bạc chắc chắn sẽ không thiếu của cậu đâu."
Trương Lỗi vẫn luôn chờ tin nhắn của La Yên, vừa nhìn thấy tin nhắn liền lập tức đứng dậy gọi trợ lý cùng xuống lầu đón người.
"Chờ tôi một lát, tôi xuống ngay." Trương Lỗi trả lời.
Nhìn thấy tin nhắn trả lời của Trương Lỗi, La Yên cất điện thoại, coi Tề Ninh Tuyết như không khí.
Tề Ninh Tuyết cảm thấy khóe miệng mình sắp cứng đờ vì cười rồi, lửa giận trong lòng lại bốc lên: "La Yên, tôi đang nói chuyện với cậu đấy! Cậu không nghe thấy sao?"
La Yên uống hết ly trà sữa trong tay, sau đó ném vào thùng rác bên cạnh.
Tề Ninh Tuyết bị phớt lờ hoàn toàn.
Lúc này cô ta thực sự tức giận, cũng quên mất ánh mắt lạnh lùng khiến cô ta sởn gai ốc trước đó, trực tiếp chuyển sang uy hϊếp: "La Yên! Cậu đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Cậu biết hiện tại lãnh đạo công ty đã rất có ý kiến với cậu rồi, nếu cậu còn không chịu viết cho xong một kịch bản, cấp trên sẽ sa thải cậu! Tôi..."
"Ai nói muốn sa thải cô ấy?" Đột nhiên một giọng nam trầm thấp cắt ngang lời Tề Ninh Tuyết.
Tề Ninh Tuyết quay đầu lại liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Vương trợ lý, bên cạnh anh ta còn có Trương Lỗi.
Trong lòng cô ta giật mình, tại sao Trương tổng lại ở đây?
Anh ta chắc là không nghe thấy những lời mình vừa nói chứ?