Kẻ ăn không hết, người lần chẳng ra.
Phần lớn đường biên giới Ly Quốc đã bị dấu chân của chiến mã gót sắt cùng chiến sĩ dẫm đến không có nổi một ngọn cỏ, nhưng cảnh tượng ở hoàng cung Ly Quốc vẫn ca múa ăn mừng thái bình như cũ.
Biên cảnh chiến hỏa lan tràn không tới đây, quân vương đế đô cũng không nhìn tới biên cảnh thê lương.
Hoàng Hậu Lý Khuynh Thành đã vào hậu lăng, nhưng Hoàng Thượng cũng không có hạ ý chỉ toàn quốc chịu tang, hơn nữa các phiên vương lần lượt hồi triều, hoàng cung Ly Quốc bởi vì Lý Khuynh Thành đi trước mà ngắn ngủi tịch liêu, sau đó liền rất nhanh hồi phục lại phong thái vốn có của nó.
Đã chết đó chính là đã chết. Mặc kệ ngươi khi còn sống hưởng bao nhiêu hào quang cao quý, chết đi liền hết thảy đều quy về cát bụi.
Đó là số mệnh, dù cho truyền kỳ như Lý Khuynh Thành cũng không cách nào thoát khỏi.
Hoàng đế Ly Quốc tự mình tham gia lễ tang Lý Khuynh Thành, chỉ là từ trên mặt hắn Lý Nhàn cũng không có nhìn ra chút bi thương nào. Một người nam nhân có được quyền lực chí cao vô thượng, trước nay cũng không thiếu nữ nhân. Toàn bộ hậu cung Ly Quốc có rất nhiều nữ nhân tuổi trẻ mỹ mạo, mập ốm cao thấp đang chờ đế vương sủng hạnh, thậm chí có rất nhiều nữ nhân suốt cuộc đời đều không thể xem đến phong thái đế vương, cho nên dù cho Lý Khuynh Thành đã từng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, nàng rời đi tựa hồ cũng hoàn toàn không đáng giá đế vương bi thương.
Hoàng đế thân thiết mở cung yến chiêu đãi các phiên vương hồi kinh lúc sau, đó là tư yến của nhóm phiên vương. Dù sao cũng là đồng tông huynh đệ tỷ muội, kéo dài không gặp chung quy cũng phải tề tựu lại.
Lý Nhàn mặc một thân cung trang tố sắc ngồi trong xe có bốn con ngựa kéo chậm rãi đi tới trước Tề Vương phủ.
Đường phố ở đế đô Ly Quốc rất rộng, chiếc xe ngựa có bốn ngựa kéo khá lớn nhưng đi trên đường vẫn khoai thai không cần phải chen chúc chút nào. Nhưng mà dù cho như vậy, bá tánh vẫn ngầm hiểu ý, dồn dập tránh đi.
《 Quốc lễ 》Ly Quốc có viết rằng: Thiên tử hành chi giá sáu, trữ quân giá năm, phiên vương hành bốn, khanh đại phu tam, sĩ nhị, thứ dân một, công chúa cùng khanh, trưởng công chúa hưởng phiên vương chi lễ.*
(*) Ý của đoạn trên là: Thiên tử dùng loại xe ngựa có 6 con cùng kéo, thái tử - 5 con ngựa, vương gia - 4 con ngựa, quan nhất phẩm - 3 con ngựa, quan nhị phẩm trở xuống - 2 con ngựa, thứ dân chỉ được dùng loại xe ngựa có 1 con kéo. Công chúa hưởng lễ của quan nhất phẩm là 3, trưởng công chúa chiếu theo lễ của phiên vương cùng là 4.
Xe có bốn con ngựa cùng kéo, mặc dù xe ngựa này có mộc mạc cỡ nào đi nữa thì cũng biểu lộ lên được thân phận tôn quý của nó.
Lý Nhàn xuống xe ngựa, Vô Song Hầu đã chờ ở cửa.
"Làm phiền hầu gia chờ lâu, bổn cung tại đây cảm tạ."
"Trưởng công chúa mời."
Tề Vương phủ không lớn, nhưng được ở thanh u, chỉ có Kỳ Sơn quái thạch, sắc màu rực rỡ, thúy trúc tùng bách, xanh um tươi tốt.
Lý Nhàn cùng Hạ Hầu Vô Song đi về hướng chính điện Tề Vương phủ, Vương phi Sở thị và bảy tuổi thế tử Lý Khác đã chờ ở nơi đó.
"Nhàn nhi diện kiến Tề Vương huynh, vương tẩu."
"Thϊếp thân Sở thị, diện kiến trưởng công chúa điện hạ."
"Khác nhi bái kiến cô cô."
Lý Nhàn tự mình nâng thế tử Lý Khác dậy, cũng trìu mến sờ sờ đầu hài đồng nói: "Hai năm không thấy Khác nhi đã lớn như vậy rồi, giơ tay nhấc chân đã rất có phong thái Tề Vương huynh, quả nhiên là hổ phụ vô khuyển tử."
"Tạ cô cô!"
Tề Vương Lý Thiến cũng cười nói: "Hoàng muội ngồi xuống đi. Hôm nay đều là uống rượu chay, hết thảy đều ít món thịt, hoàng muội không cần lo lắng, thoải mái hưởng dụng đi."
"Tề Vương huynh hữu tâm."
Lý Thiến ngồi chủ vị, Lý Nhàn ngồi phía bên phải, Vương phi bên trái, thế tử ngồi ở kế bên Sở Vương phi, Vô Song Hầu ngồi phía cuối.
Tề Vương vỗ vỗ tay, một đám nha hoàn liền nối đuôi nhau tiến vào, những dĩa thức ăn tinh xảo chỉ chớp mắt liền xếp đầy bàn.
"Hoàng muội, cái này gọi là thịt dê dát vàng chính là đặc sản đất Tề ta, ngươi nhất định phải nếm thử." Nói Tề Vương Lý tự mình trên tảng thịt cừu cắt một miếng đặt vào chén của Lý Nhàn.
Lý Nhàn nếm xong, cười nói: "Đất phong của hoàng huynh cư nhiên có mỹ vị như vậy, Nhàn nhi hôm nay mới có thể nhấm nháp thật sự một nuối tiếc lớn."
Nghe vậy, Tề Vương cười to nói: "Hoàng muội a hoàng muội, khi nào lại tham ăn như thế? Hoàng muội nếu thích, ta liền tặng đầu bếp trong phủ của ta cho ngươi, về sau muốn ăn liền ăn."
"Vậy Nhàn nhi liền đa tạ huynh trưởng."
Rượu quá ba tuần đồ ăn quá ngũ vị, Tề Vương hướng tới Vô Song Hầu liếc mắt ra hiệu, người sau lập tức hiểu ý đem Vương phi Sở thị cùng thế tử Lý Khác mời trở về, sau đó chính mình canh giữ ở ngoài điện.
Hai anh em nhìn nhau một lát, Lý Nhàn khẽ mở đôi môi đỏ mọng đi thẳng vào vấn đề nói: "Hoàng muội lần này thay mặt Châu nhi đến, để trống chỗ, thỉnh Tề Vương huynh chủ trì đại cục."
Lý Thiến không nghĩ tới Lý Nhàn thế nhưng nói thẳng như thế, ngẩn ra, bưng chén rượu trước mặt lên, nhấp một ngụm mới chậm rì rì trả lời: "Hoàng muội sao lại nói ra lời ấy? Thái Tử là thân sinh của chính cung, tuy tuổi nhỏ nhưng huyết thống thuần khiết, lại không mắc sai lầm, đâu ra chuyện ngôi vị bị lung lây đây?"
"Ngày nay, mẫu hậu ta tiên du, lưu lại ấu đệ, Nhàn nhi một giới nữ lưu chung bất quá phải xuất giá tòng phu, cữu cữu xa ở biên thuỳ, không ham thích quyền mưu. Hai tỷ đệ ta thật không nơi nương tựa, chuyện cung cấm nơi đây thay đổi trong nháy mắt. Di chỉ mẫu hậu lâm chung, vinh hoa phú quý toàn mây khói thoảng qua, hy vọng tỷ đệ hai người ta biết rõ tiến thối."
Nghe xong Lý Nhàn nói, Lý Thiến trầm mặc, hắn nhớ tới nữ nhân khuynh quốc khuynh thành kia, trên mặt luôn là mang theo thần sắc cơ trí, tươi cười nhàn nhạt, một đôi con ngươi mềm mại như nước chảy xuôi, hiểu rõ vạn vật, bao dung, nhìn lại vị hoàng muội này của mình cùng tiên hoàng hậu có bảy phần giống nhau, lúc này trong mắt nàng toát ra thần sắc đồng dạng, biểu tình chân thành tha thiết. Lý Thiến cũng không thể không tin tưởng lời này nói không ngoa.
"Hoàng muội, ta đối vị trí kia không có hứng thú, ngươi có thể tìm những người khác." Lý Thiến nhìn Lý Nhàn, biểu tình nhàn nhạt.
Kinh ngạc chợt lóe liền lướt qua, Lý Nhàn cười cười tiếp tục nói: "Tình hình đã phơi bày ra trước mắt, thái tử tuổi nhỏ phẩm hạnh chưa định, Xuyến Vương huynh tính tình tham chiến, nếu hắn bước lên đại bảo, bá tánh Ly Quốc phúc họa song y. Sở Vương huynh ấp vạn hộ, lại được phụ hoàng sủng ái nhất nhì, tính tình Lương phi cũng hiền lương thục đức, chỉ là Sở Vương huynh vẫn luôn không thích Châu nhi, nếu hắn bước lên đại bảo, chưa chắc có thể hứa cho tỷ đệ ta song toàn bảo mạng. Nhàn nhi lại không nghĩ cùng ấu đệ bị cầm tù tại đế đô cả đời, chỉ nghĩ có thể lãnh một khối đất phong, hai tỷ đệ sống nương tựa lẫn nhau yên bình sống đến cuối đời. Tâm Tề Vương huynh chứa bá tánh thiên hạ, trạch tâm nhân hậu, Khác nhi lại có khí khái của ngươi, chí ít bảo đảm giang sơn Ly Quốc có người kế tục, trong lòng Nhàn nhi thật là một ứng cử viên tốt nhất. Nếu Tề Vương huynh ngươi mãi chối từ không chịu, vì giang sơn Ly Quốc lâu dài suy xét, Nhàn nhi cũng chỉ có thể chuyển sang cầu Sở Vương huynh, bất quá Sở Vương huynh tính tình...... Cũng không biết mấy năm sau, hoàng thất tông thân có thể sống sót mấy người đây?"
Lý Nhàn từ từ bưng chén rượu trước mặt lên uống một hơi cạn sạch, tựa hồ là nói có chút nhiều, trong miệng khát khô.
Trong mắt Lý Thiến đột nhiên hiện lên một tia không rõ tinh quang, nhìn Lý Nhàn nghiêm túc nói: "Bổn vương mặc kệ ai ngồi vị trí kia, nhưng là Lý Xuân ngồi không được."
"Vậy ý Tề Vương huynh muốn như thế nào?" Lý Nhàn cười, lại từ trên mặt nàng nhìn không ra một tia nội tâm cảm xúc.
"Ta nguyện ý vì Thái Tử dọn sạch chướng ngại, ủng hộ Thái Tử bước lên đại bảo, nhưng là sự thành về sau ta muốn Thái Tử hứa cho ta thứ ta muốn lấy."
A, muốn cho Châu nhi làm con rối sao? Lý Nhàn trong lòng cười lạnh, trên mặt lại phong khinh vân đạm như cũ.
Nàng nhìn thẳng hai mắt Lý Thiến, nhẹ giọng nói: "Trước tiên để trống, sau này sự thành tất nhiên làm sao sẽ bạt đãi Vương huynh đây?"
"Hảo!"
Lý Thiến vỗ bàn một tiếng "Bang", nhìn Lý Nhàn vào trong ánh mắt nhiều thêm vài phần thưởng thức, tự đáy lòng nói: "Nhàn nhi ngươi thật là trưởng thành rồi, nếu ngươi sinh ra làm nam nhân, thật sự là một ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vị hoàng đế."
"Hoàng huynh nói đùa, Nhàn nhi bất quá chỉ là một nữ nhân chân yếu tay mềm, sau này còn muốn dựa vào Tề Vương huynh."
"Mời!" Tề Vương Lý không có trả lời, chỉ là bưng chén rượu trước mặt lên, cũng tự mình vì Lý Nhàn rót đầy.
"Đinh" một tiếng, huynh muội hai người chạm cốc, song song uống sạch rượu trong chén.
Trăng lên đầu cành liễu, Lý Nhàn đứng dậy cáo từ.
Ngồi ở trong xe ngựa, Lý Nhàn có chút mỏi mệt xoa xoa huyệt Thái Dương, đối với khoảng không trong xe ngựa nói: "Trưởng công chúa đi tới Tề Vương phủ dự tiệc, lui ra sau Vương phi thế tử, Vô Song Hầu canh giữ ở cửa, hai người mật đàm nửa canh giờ mới ra, đem tin tức này còn nguyên báo cáo cấp Sở Vương."
"Dạ" mờ mịt thanh âm truyền đến, bóng dáng đã biến mất không thấy.
Lý Nhàn lúc này mới bắt đầu lấy tay ấn huyệt Thái Dương, nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ xe, ngón tay khẽ vuốt cửa sổ xe.
Đàm luận một khúc, lôi kéo khắp......