Chương 45

Theo lý thuyết, chỉ cần lực lượng quỷ quái không có giới hạn, như vậy năng lực của Lâm Tây sẽ không có giới hạn.

Chỉ tiếc là...

Lâm Tây thở dài khe khẽ. Sau khi bị phụ thể, mặc dù cô vẫn có ý thức nhưng không thể khống chế thân thể chính mình. Cho nên dù là quỷ quái phụ thể làm việc dựa theo yêu cầu của cô, nhưng lại không cách nào phối hợp trăm phần trăm với tâm ý của cô.

Giống như nói tới vị giám khảo xúc tua lần này, yêu cầu của Lâm Tây là để giám khảo xúc tua trợ giúp bốn người trong phòng giam của cô đạt đủ điểm tiêu chuẩn, còn sống rời khỏi phó bản hội diễn văn nghệ. Ý nghĩ của cô là để quái vật xúc tua phối hợp với mấy người Giang Nhược Phong diễn xuất, để bốn người các cô hoàn thành một buổi biểu diễn máu tanh.

Kết quả là quái vật xúc tua chỉ nhớ kỹ điểm số trung bình đạt tiêu chuẩn, căn bản mặc kệ chuyện biểu diễn, lao thẳng xuống, hành hung tất cả đám quỷ quái từ chối không cho điểm tối đa một trận.

Mặc dù kết quả là giống nhau, nhưng quá trình thực sự là...

Tâm trạng Lâm Tây phức tạp, nhớ tới cảnh này còn đang chiếu trực tiếp, tâm tình lại càng phức tạp hơn. Sau hôm nay, hình tượng của cô trong lòng toàn bộ tù nhân của nhà ngục hẳn sẽ rất đặc biệt...

Đâu chỉ đặc biệt, lúc này mọi người xem trực tiếp dường như thấy được thần tiên vậy.

Đây là cái gì hả? Mọi người bình thường gặp phải quỷ quái trong phó bản đều lo lắng, trong lòng run sợ, có thể trốn thì trốn, có thể đối kháng với quỷ quái cũng chỉ là số ít. Nhưng 14146 này là sao đây? Cô căn bản không phải đối kháng với quỷ quái. Đây là cô đang bắt nạt quỷ quái đấy, hơn nữa còn bắt nạt quá độc ác.

Có một số người thông minh nhìn thấy trên người Lâm Tây chui ra xúc tua đã liên tưởng rất nhiều thứ. Ví dụ vì sao giám khảo xúc tua lại đột nhiên biến mất trên sân khấu, còn cả một câu nói cuối cùng của Lâm Tây trước khi giám khảo xúc tua biến mất kia.

Cô muốn dung hợp cùng quái vật?

Ngay từ đầu bọn họ tưởng rằng đây là lời thoại. Nhưng hiện tại bọn họ đột nhiên lại nghĩ, thật sự 14146 đã dung hợp với quái vật xúc tua sao?

Còn có loại kỹ năng này?

Nhưng chuyện này đồng thời cũng lý giải một số nghi hoặc của mọi người. Rốt cục 14146 dựa vào đâu mà có thể phá vỡ ghi chép của nhà ngục, trở thành giám ngục với tốc độ nhanh như vậy. Bởi vì quả thật cô quá mạnh mẽ.

Tuy nhiên bọn họ lại nghĩ, nếu 14146 có được kỹ năng mạnh mẽ thế này, tại sao lại không sử dụng luôn khi vừa lên sân khấu đi? Còn cần đồng đội cùng diễn vở kịch buồn cười kia làm gì?

Hơn nữa vừa rồi 14146 hút khô máu con quỷ hút máu mặc váy cưới. Một nhân loại bình thường, đừng nói là uống máu quỷ hút máu, dù là uống máu người cũng không được. Trạng thái của 14146 rõ ràng là bất bình thường. Tại sao cô ấy lại như vậy?

Kết hợp đủ loại đầu mối, có một số người đoán, kỹ năng của 14146 tuy mạnh mẽ, nhưng lại có một số tác dụng phụ. Cho nên 14146 cũng không sử dụng dễ dàng.

Nghĩ đến đây, tâm trạng của bọn họ dễ chịu hơn nhiều. Phải thế chứ. Nếu một kỹ năng cỡ bug như vậy mà không có một khuyết điểm nào thì quá đáng giận rồi.

Sau khi giám khảo xương khô giơ bảng điểm tuyệt đối lên, đám khán giả bắt đầu hoan hô nhiệt liệt. Những khán giả này liều mạng vỗ tay, hô to cổ vũ. Độ nhiệt tình của bọn chúng còn mạnh hơn cả lúc trước khi giám khảo ném thi thể xuống, giống như so với việc hành hạ chết tù nhân, chúng càng thích xem giám khảo tàn sát nhau hơn.

Đã đạt được sáu điểm tuyệt đối, mặc dù còn bốn giám khảo cho không điểm, điểm số của mấy người Lâm Tây đã đạt tiêu chuẩn rồi.

Nói cách khác, cho dù hiện tại không làm gì, các cô cũng vẫn có thể sống sót rời khỏi phó bản, trở lại phòng giam.

Nhưng hiển nhiên một số việc không bị Lâm Tây khống chế. Ví dụ như giám khảo xúc tua đang phụ thể Lâm Tây. Dường như giám khảo xúc tua còn chưa thấy sáu mươi điểm là đủ. Nó tiếp tục đưa mắt nhìn về phía giám khảo tiếp theo.

Đó là một bà lão ... Mặt mèo, nửa bên mặt là mèo, nửa bên mặt là bà lão. Bà lão mặt mèo đang ngồi còng lưng ở vị trí, trên người mặc một cái áo bông xam xám. Bà nhìn chằm chằm vào "Lâm Tây", ánh mắt trên nửa mặt mèo lấp lánh ánh sáng xanh lục.

"Meo meo~" đột nhiên bà lão mặt mèo há mồm, kêu khẽ với "Lâm Tây".

"Lâm Tây" chẳng phản ứng gì, vẫn đi về hướng bà lão mặt mèo.

"Méo, méo!" Bà lão mặt mèo nóng nảy, phát ra tiếng kêu như uy hϊếp, hơn nữa còn nhảy lên bàn, tay chân chạm đất, cong lưng, dáng vẻ giống như mèo xù lông.

Bước chân "Lâm Tây" không ngừng, tiếp tục tới gần.

Cuối cùng bà lão mặt mèo không chịu được nữa, cầm bảng điểm nhảy vụt ra xa "Lâm Tây" ba mét.

Không biết có phải Lâm Tây cảm nhận nhầm không, nhưng cô cảm thấy mình hơi phẫn nộ. Cô hiểu rất rõ loại tâm trạng này không phải là của mình. Bởi vì cô không có lý do gì để phẫn nộ cả. Cách giải thích duy nhất đó là giám khảo xúc tua phẫn nộ rồi. Tâm trạng của nó ảnh hưởng tới Lâm Tây.

Đây là lần đầu tiên Lâm Tây cảm nhận được tâm tình của loại quỷ quái này, cảm giác hơi kỳ diệu.

Bà lão mặt mèo trốn đi rồi, lúc này gần "Lâm Tây" nhất là một giám khảo mọc ba cái đầu, béo như cái thùng phi.

Vốn ở giữa nó và "Lâm Tây" còn có bà lão mặt mèo, tình hình cũng không khẩn cấp lắm. Nhưng đột nhiên bà lão mặt mèo bỏ chạy, thoáng cái đặt nó rơi vào tình trạng nguy hiểm nhất rồi.

Thịt béo trên người giám khảo ba đầu rung rinh, sau đó lựa chọn giống như bà lão mặt mèo, ôm bảng điểm bỏ chạy.

Hai giám khảo còn lại nhìn thấy cũng không rụt rè gì nữa, vội vàng bỏ chạy theo.

Giang Nhược Phong trên sân khấu nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng không thất vọng. Các cô đã đạt đủ điểm tiêu chuẩn rồi, còn có được thêm điểm nào hay không cũng không ảnh hưởng gì lớn cả.

Cô cầm dùi cui đứng dậy khỏi mặt đất, cau mày nhìn "Lâm Tây" đang đuổi gϊếŧ bốn vị giám khảo khắp sân. Trạng thái của "Lâm Tây" khiến cô lo lắng. Bởi vì cô phát hiện ra sau khi Lâm Tây bị phụ thân liền khó lòng khống chế nổi.

Mặc dù kết quả hôm nay là tốt, nhưng không dám chắc ngày sau sẽ không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.

Đáng tiếc là trước kia cô theo chủ nghĩa duy vật, không có hiểu biết về phương diện này chút nào, trong lòng sốt ruột cũng không có đầu mối.

Không biết bốn vị giám khảo có phải bị quy tắc hạn chế, không thể rời khỏi hội trường hay không, cho dù chạy trốn cũng chỉ có thể chạy khắp nơi trong đám khán giả. Vì vậy "Lâm Tây" cũng đuổi theo chúng khắp nơi.

Khán giả trong phòng náo động hết cả. Có thể nói từ kỳ hội diễn văn nghệ đầu tiên tới nay, chưa bao giờ từng xuất hiện qua tình huống như thế này.

Khán giả cũng hưng phấn muốn phát điên. Đám người gào rống loạn lên.

Các bạn khán giả đang ngồi trước TV lúc này đã tê dại. Bọn họ tê dại nhìn "Lâm Tây" đuổi theo giám khảo đánh, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, rốt cục đến bao giờ mới có thể chấm dứt đây?

Bọn họ nhìn đã tê dại, không muốn nhìn nữa, chỉ muốn biết cuối cùng mấy người nhóm 14146 có thể trở thành đội ngũ đạt được điểm tuyệt đối đầu tiên từ trước tới nay trong hội diễn văn nghệ hay không.

Sự thật chứng minh, 14146 có thể.

Mặc dù phải mất một lúc vòng vo, nhưng "Lâm Tây" cũng vẫn bắt được bốn gã giám khảo thành công.

"Lâm Tây" kéo thân thể bà lão mặt mèo lại, nhét chân vào mồm của chính bà ta, lại bóp vỡ hai trong ba cái đầu của giám khảo ba đầu, đã thế còn dùng ngón tay của một giám khảo khác, móc não giám khảo ba đầu ra ăn.

Người trước TV chứng kiến cảnh này đều nôn khan một tiếng. Có người đang mong mượn sức Lâm Tây lúc này đều phải cân nhắc lại.

Hạng Diệu nhìn Lâm Tây đang mυ"ŧ ngón tay ngon lành trên TV. Anh ta hiểu được tại sao lúc trong phó bản, Lâm Tây lại đánh mình rồi. Là bởi vì cô đã dung hợp với Byron?

Anh nhíu nhíu mày, cuối cùng vẫn cảm thấy dung hợp với quỷ không phải là chuyện tốt đẹp gì.