Chương 32: Nàng là thê chủ của hắn

Mậu Quốc Công chính quân liếc mắt nhìn Đơn Dĩ Đình một cái, có chút muốn nói lại thôi.

Đơn Dĩ Đình áp lực lâu rồi, nhìn thấy người thân nhân, đầu óc trực tiếp rời nhà trốn đi, không chút suy nghĩ hỏi: “Cha, người làm sao vậy? Muốn nói gì với ta phải không?”

Mậu Quốc Công chính quân nói: “Người ở trong cung... Quan hệ với các Cung hầu tốt chứ?”

Đơn Dĩ Đình nghĩ nghĩ, lắc đầu: “Không có, không phải người bảo ta không được tin tưởng bất kỳ kẻ nào sao?”

Mậu Quốc Công chính quân nói: “Đoán trước người cũng không có, chỉ là trong cung không thể so với bên ngoài, một mình người ở chỗ này, ta thực sự có chút lo lắng.”

Đơn Dĩ Đình cười một cái, không tim không phổi nói: “Cha không cần lo lắng, mấy năm nay ta trải qua thật ra cũng không tệ lắm.”

Mậu Quốc Công chính quân trầm mặc một lúc, rốt cuộc nói ra ý muốn thật sự muốn nói hôm nay vào cung: “Năm nay không tổ chức tuyển tú, biểu đệ của người, hắn ta…”

Nụ cười trên mặt Đơn Dĩ Đình cứng đờ, vẻ hạnh phúc không lo nghĩ trên mặt từ từ rút đi, giống như một tờ giấy hỷ màu đỏ dần dần phai màu, trở về trắng xám.

Hôm qua y đã nghỉ ngơi đủ một đêm rồi, hôm nay phải trở về là Quân Hậu thôi.

Cho dù là ở trước mặt cha ruột.

Độ tuổi thích hợp kết hôn của nam tử cũng chỉ có mấy năm.

Năm nay không tổ chức tuyển tú, rất nhiều đại thần trong triều, phỏng chừng đều sẽ phản đối.

Đơn Dĩ Đình bỗng nhiên nhớ tới ngày mười lăm tháng trước, Trịnh Gia Linh hỏi y về chuyện tuyển tú.

Trên triều, lúc Hoàng Thượng đưa ra đề nghị năm nay không tổ chức tuyển tú, nương của y nhất định đã từng phản đối

Ồ—

... Thì ra lúc đó nàng không chỉ nói với y về việc không tổ chức tuyển tú, mà còn là đang thử hắn.

Thử xem y cùng tiền triều liên hệ hay không, có biết những việc này hay không.

Đơn Dĩ Đình thở dài, bỗng nhiên cảm thấy bản thân rốt cuộc thật sự không bao giờ có thể trở về như hồi mười ba - mười bốn tuổi được nữa.

Cho dù là ở trước mặt cha của y.

Y xác thật đã trưởng thành, đã qua cái tuổi đọc thoại bản rồi.

Đơn Dĩ Đình nói: “Biểu đệ làm sao vậy?”

Mậu Quốc Công chính quân nhìn hắn thở dài, nói: “Cha cũng là vì muốn tốt cho con thôi, trong cung nhiều đám Cung hầu như vậy, đa tài đa nghệ cũng có, xinh đẹp như hoa cũng có, con không thể chỉ có một thân một mình như thế được đúng không? Chung quy vẫn phải có người giúp đỡ con mới được, so với người ngoài thì dù sao máu mủ ruột thịt vẫn tốt hơn nhiều, nếu biểu đệ của con tiến cung, hai huynh đệ các con…”

Đơn Dĩ Đình nói tiếp: “Vậy đều phải chết.”

Mậu Quốc Công chính quân cau mày, không tán đồng nói: “Ngừng, không được nói những lời xui xẻo như vậy.”

Trong lòng Đơn Dĩ Đình nói, vậy cha cũng đừng làm việc không may mắn này nhé.

Một tháng trước Hoàng Thượng đã từng thử y, cha y vừa đi, y lập tức đề nghị với hoàng đế để cho biểu đệ tiến cung, là ngại Hoàng Thượng còn chưa đủ chán ghét y sao?

Đơn Dĩ Đình nói: “Con... Bổn cung nói là sự thật, thực sự, chỉ cần ở tìm một thanh niên tuấn kiệt ở kinh thành cho biểu đệ, nó sẽ không bị tủi thân đâu.”

Mậu Quốc Công chính quân khuyên nhủ: “Con yên tâm, nó tuyệt đối sẽ không mơ ước vị trí của con đâu, nó chỉ là nghĩ tiến cung để giúp con mà thôi…Con vẫn là muốn…”