Nữ Thần Thần Kinh Đến Từ Vì Sao

7/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Converter: Ngocquynh520 Editor: hoa hồng Độ dài: 35 chương Nhuế Tuyết Tình xinh đẹp như hoa, dáng người rất đẹp, tốt nghiệp đại học gả chồng nhà giàu, từ đó sống trong cuộc sống nhung lụa, kết hôn khô …
Xem Thêm

Chương 6
Nhuế Tuyết Tình luôn mạnh mẽ vang dội không thích kéo dài, một khi xác định "phương án" tốt, lập tức hùng hùng hổ hổ hành động -- cho dù cái gọi là phương án này, trước mắt cũng chỉ là đi tìm Nhuế Thành thương lượng đại kế, nhưng hành động thế nào, người ngoài hành tinh hoàn toàn không lo lắng, cô thuộc phái hành động, chỉ cần xác định phương án là được, dùng từng phút đồng hồ giải quyết chuyện đến hoàn thành viên mãn.

Phiền toái duy nhất là Nhuế Tuyết Tình còn chưa quen phong cách của người địa cầu, Nhập Gia Tùy Tục, công việc cụ thể vẫn phải mời dân bản xứ chỉ giáo, mắt thấy ba mẹ nhà họ Nhuế và Nhuế Tuyết Dương đều không được tác dụng gì, Nhuế Thành là lựa chọn duy nhất -- chỉ có thể nói người ngoài hành tinh không có người bạn nào.

Nhuế Thành là kiêu ngạo của cả nhà họ Nhuế, từ nhỏ thông minh hiểu chuyện, thành tích hạng nhất, lớn lên từ trong khen ngợi của bà con lối xóm, trong mắt ba mẹ là "con nhà người ta", lúc thi tốt nghiệp trung học lấy thành tích xuất sắc thi vào đại học thành phố C, đại học thành phố C không chỉ là đại học tốt nhất, mà cũng là trường đứng đầu cả nước, luôn đứng trong top đầu trên bảng xếp hạng của các trường đại học, Nhuế Thành là một người học rất giỏi.

Phần lớn người học đều sống cuộc sống như phế thải, dùng thủ đoạn biến thành chất thải công nghiệp, người vừa ra khỏi cửa trường đã bị rơi vào hố ngay cả mình là ai cũng không biết, dĩ nhiên cũng có chỉ số thông minh, chỉ số tình cảm cao, cái gì cũng cao, chiến đấu với những người học chơi, thế nhưng chỉ phượng mao lân giác mà thôi, nhà họ Nhuế có một cọng lông phượng một khối sừng lân, ngay cả người ngoài hành tinh có ánh mắt cực cao, khi lần đầu tiên nhìn thấy Nhuế Thành, miễn cưỡng thừa nhận người "em trai" coi như đẹp đẽ này.

Dĩ nhiên có thể nhanh lấy được khẳng định của người ngoài hành tinh như vậy, vẻ bề ngoài của Nhuế Thành có tác dụng rất lớn, người hành tinh Sedna ít nhiều đều có chút chủ nghĩa bề ngoài, cũng bởi vì bình quân trục hoành quá cao, ánh mắt cũng nuôi cao theo mà thôi, cho nên khi mới vừa chuyển kiếp tới đây, người ngoài hành tinh rất bất mãn với cơ thể này, nhưng mà khi Nhuế Tuyết Tình mở cửa thấy quản gia Lâm, lập tức quyết định thích ứng trong mọi hoàn cảnh, người ngoài hành tinh thầm may mắn trong lòng, thật may cô xuyên qua không phải quản gia Lâm, nếu không sống cũng không vui vẻ gì rồi.

"Quản gia Lâm: chẳng lẽ bà đặc biệt xấu xí lắm sao!"

Vốn Nhuế Tuyết Tình không ôm hy vọng gì với người em trai trên danh nghĩa này, ở bên trong trí nhớ của nguyên chủ, người nhà họ Nhuế không nhiều lắm, hơn nữa đều là chuyện của sáu - bảy năm về trước, khi dùng ánh mắt đến xem, những ký ức kia có hay không có cũng giống nhau, Nhuế Tuyết Tình chỉ có thể dựa vào suy đoán. Nhìn diện mạo của ba mẹ nhà họ Nhuế cũng không có chỗ hơn người, Nhuế Tuyết Dương cũng chỉ thanh tú mà thôi, chủ cũ của cơ thể này khẳng định là đột biến gen, nhưng một nhà có một người đặc biệt cũng đã rất giỏi rồi, hơn nữa, phần lớn dáng dấp sinh đôi trên địa cầu đều giống nhau. Khi Nhuế Thành đứng ở trước mặt Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Tình mới biết cái gì gọi là "ngạc nhiên".

Ngược lại, nói đến cậu con trai, có chút cảm giác bị kinh sợ, buổi sáng, anh đang đi học, giáo sư nói đến thời khắc mấu chốt đã nói như si như say rồi, tiếng chuông điện thoại di động của anh chợt vang lên, vừa nhìn là một số xa lạ, khi vang lên lần thứ nhất Nhuế Thành không để ý đến, đối phương lại gọi tiếp, anh mới đứng dậy đi ra bên ngoài phòng học nghe máy, sau đó, xuất hiện một chuyện thế kỷ này không thể tưởng tượng nổi --

Chị cả tám trăm năm chưa từng xuất hiện của anh, thế nhưng chủ động liên lạc với anh! Chẳng lẽ là Ngày Tận Thế tới?

Nhuế Thành bởi vì quá mức kinh ngạc, phản ứng trước sau như một tiêu chuẩn, sau khi lặp đi lặp lại hỏi Nhuế Tuyết Tình mấy vấn đề chẳng phải quan trọng, Nhuế Tuyết Tình cũng không bình tĩnh nữa rồi, nói thẳng: "Nói cho chị biết chỗ của em là được."

"Phòng thứ hai trên tầng ba sát cầu thang phía đông." Nhuế Thành nói xong địa chỉ, vừa định bảo chị anh đứng tại chỗ để anh tự động đi qua tìm chị ấy, chỉ là vừa mới nói chữ "chị" ra khỏi miệng, đầu kia đã cúp máy, Nhuế Thành liếc nhìn điện thoại di động, lắc đầu cười khổ, nhanh chóng gửi một tin nhắn cho Nhuế Tuyết Tình nói nếu như không tìm được thì trực tiếp gọi điện thoại cho anh, sau đó mới trở lại phòng học tiếp tục nghe giảng.

Nhận được tin nhắn, tuy Nhuế Tuyết Tình cảm thấy sự thông minh của mình bị coi thường, nhưng cũng không cảm thấy tức giận, cô đã có thể từ từ quen phương thức người địa cầu quan tâm rồi, mặc dù có chút dư thừa với ba mẹ, nhưng kỳ thật vẫn không tồi.

Kế tiếp Nhuế Thành nghe giảng có chút mất hồn, bởi vì suy nghĩ đã bay tới trên người chị cả tâm huyết dâng trào đi tìm anh rồi, ban đầu khi chị cả rời khỏi nhà anh còn chưa trưởng thành, hiện tại mấy năm không thấy, cũng không biết lần này chị ấy đột nhiên xuất hiện là vì cái gì, còn nữa, trường học của bọn họ lớn như vậy, chị cả anh lần đầu tiên tới thật sự có thể tìm được đường chính xác sao? Tuy Nhuế Thành nghĩ quá nhiều, nhưng ngoài mặt vẫn bày ra dáng vẻ tập trung tinh thần, cũng không ai biết anh đang suy nghĩ viễn vong.

Trong thoáng chốc, bên tai Nhuế Thành vang lên tiếng bàn luận xôn xao của bạn học, là từ phía sau phòng học truyền tới.

-- Ôi, cô gái bên ngoài phòng học chúng ta thật xinh đẹp!

-- Thật giàu có, cái đồng hồ kia hình như là phiên bản số lượng có hạn!

Trong lòng Nhuế Thành nhảy dựng, không phải anh tự kỷ, cảm giác người đẹp trong miệng những người này chính là chị cả nhà anh. Vì vậy Nhuế Thành theo tầm mắt của bọn họ nhìn sang, chỉ thấy gò má của một người nữ sinh, tùy tiện dựa vào trên lan can, ăn mặc cũng rất tùy ý, nhưng quanh thân rất có phong cách, lại làm kẻ khác bỏ qua không được.

Rốt cuộc hiểu rõ vì sao những nam sinh này không thấy rõ chính mặt, mà đã có thể kế luận đối phương là người đẹp. Mấy năm không thấy, Nhuế Thành thật sự không dám xác nhận người trước mắt cuối cùng có phải là chị cả của anh hay không, trong ấn tượng của anh tuy chị cả xinh đẹp, nhưng mà không phải người có khí chất làm người ta không thể bỏ qua như vậy.

Ngay khi Nhuế Thành đang chần chờ, tiếng chuông tan học vang lên, giáo sư rất có phong độ, ngừng giảng bài, cầm giáo án lên nói tan lớp lập tức rời khỏi phòng học, động tác của nam sinh trong phòng học thống nhất nhảy lên, rối rít chạy ra ngoài hành lang, Nhuế Thành cũng cầm sách đứng lên, mới vừa đi ra khỏi phòng học, thì chống lại một đôi mắt tinh xảo mà xinh đẹp, còn có giọng nói không quá quen thuộc. "Nhuế Thành!"

Một tiếng gọi này của Nhuế Tuyết Tình, làm cho các nam sinh vây quanh bên người cô nhiệt tình hỏi han cô tìm ai đều ngừng động tác, theo tầm mắt của cô nhìn thấy Nhuế Thành, có nam sinh che giấu hâm mộ nói: "Cừ thật, biết mỹ nữ xinh đẹp như vậy lại không nói với anh em!"

Nhuế Thành đi về phía Nhuế Tuyết Tình, nam sinh cách Nhuế Tuyết Tình gần nhất vỗ lên vai của anh: "Quá không nghĩa khi rồi đó Nhuế Thành!"

Nhuế Thành khẽ cau mày lại, không biến sắc cười với người xung quanh, mới nói với Nhuế Tuyết Tình: "Chị, chị ăn cơm chưa?"

"Chị vừa ra khỏi cửa lập tức trực tiếp đi tới trường học của em."

Nam sinh xung quanh vừa nghe thấy là chị em, trong đáy mắt cũng có chút nhao nhao muốn thử, chỉ là Nhuế Thành không cho bọn họ cơ hội, anh lại hỏi: "Anh rể và cháu không đi cùng với chị sao?"

Mỹ nữ như vậy đã kết hôn sinh con rồi! Các nam sinh vô cùng tiếc hận lắc đầu than thở, sau một khắc lại đầy máu sống lại, khí thế hào hùng đi về phía căn tin, mỹ nữ thật sự đáng quý, nhưng giá cơm trưa cao hơn.

Không có quần chúng vây xem chặn lại, Nhuế Thành vừa mang theo Nhuế Tuyết Tình đi ra ngoài, vừa nghe cô nói: "Chị vừa từ trong nhà tới đây, Tấn Duệ Dương ở nhà họ Tấn."

Nhuế Thành nhạy cảm nghe thấy khác biệt trong lời nói của Nhuế Tuyết Tình, nhưng không hỏi ra, chỉ nói: "Vậy chúng ta ăn cơm trước đã." Anh biết chị cả mình không phải người nhàm chán tới tìm anh nói chuyện trời đất.

Nhuế Thành biết chị cả anh sĩ diện, cũng không mang cô đi căn tin nơi có nhiều người nhiều miệng trong trường học, mà tìm nhà hàng có có điều kiện tốt gần trường, còn cố ý thuê một phòng ăn nhỏ, gần đây Nhuế Thành hợp tác với bạn học làm ăn kiếm được chút tiền, hơi xa xỉ một lần cũng không có gì, mà Nhuế Tuyết Tình còn chưa bao giờ lo lắng vấn đề trả tiền, cho nên cũng không ngoài ý muốn, ngồi vào ghế của mình.

Nhuế Tuyết Tình nhìn một cái đã biết Nhuế Thành là người thông minh, cũng không quanh co lòng vòng, thẳng thắn nói: "Ý định của chị là ly hôn, đứa bé không ở với chị, em có đề nghị gì không?"

Nhuế Thành có bình tĩnh đi chăng nữa cũng chỉ là một thiếu niên còn chưa ra ngoài xã hội, vừa nghe đến lời nói to gan của chị cả mình, thiếu chút nữa phun toàn bộ ngụm trà vừa mới uống vào miệng lên trên người Nhuế Tuyết Tình, rút giấy ra lau trên khóe miệng. "Chị phải ly hôn? Không phải đùa giỡn?!"

"Rốt cuộc chị đã tin tưởng em và Tiểu Dương là sinh đôi, phản ứng đều giống nhau."

"Nghiêm túc một chút." Nhuế Thành nghiêm mặt: "Chị, chị chắc chắn nghiêm túc chứ?"

"Chị đã mang theo đồ về nhà rồi."

"Người nhà họ Tấn không nói gì?"

"Bọn họ chúc chị ở nhà mẹ đẻ vui vẻ." Nhuế Thành nghe vậy giận tái mặt, lại nghe được chị anh còn nói: "Chị chỉ chào người trong biệt tự nhà họ Tấn, về phần nhà chính, đoán chừng bọn họ còn không biết chị đã về nhà mẹ đẻ rồi, dù sao cũng không ai liên lạc với chị."

"Biệt thự nhiều người như vậy, không thể nào cái gì nhà chính cũng không biết. . . . . ." Lời kế tiếp Nhuế Thành không nói ra khỏi miệng, tuy nhiên hai người cũng rất rõ ràng, Nhuế Thành nhìn vẻ mặt Nhuế Tuyết Tình, đắn đo nói: "Ly hôn là chuyện của mình chị, chúng em cũng không ngăn được chị, chỉ là chị chắc chắn mình đã suy nghĩ rõ ràng? Nhà họ Tấn khác biệt, nếu ly hôn, sẽ không có cơ hội tiếp tục, còn đứa bé. . . . . . Em nghĩ người nhà họ Tấn sẽ không cho phép người kế thừa đời sau của bọn họ qua lại với người mẹ không còn thứ gì nữa đâu."

Nhuế Tuyết Tình gật đầu, tuy không lên tiếng, biểu cảm trên mặt cũng không thấy nghiêm túc gì nhiều, trong tiềm thức của Nhuế Thành lại tin tưởng cô nghiêm túc, vì vậy cũng đưa ra đề nghị của mình: "Người nhà họ Tấn chú ý thể diện như vậy, chuyện này khẳng định không thể ầm ĩ quá lớn, hơn nữa hai người kết hôn cũng đã nhiều năm, còn có đứa bé, người nhà họ Tấn cũng sẽ không tiếc giữ chị lại, cũng không cần chị chuẩn bị giấy thỏa thuận ly hôn gì, trực tiếp nói với Tần Duệ Dương một tiếng, tự nhiên mấy luật sư của anh ấy sẽ xử lý tốt, chỉ là để cho an toàn, vẫn nên tìm luật sư tìm hiểu tình hình trước một chút, cũng không đến mức chịu thiệt quá lớn."

Nhuế Tuyết Tình tiếp nhận đề nghị này: "Buổi chiều chị sẽ đi tìm luật sư."

"Ừm, tuy chắc chắn quyền nuôi dưỡng đứa bé chị không giành được, nhưng thứ khác vẫn có thể tranh thủ một chút, người nhà họ Tấn không có khả năng không cho phép mẹ con hai người gặp mặt.... ....."

Nhuế Tuyết Tình cắt đứt lời anh nói: "Chuyện này không quan trọng, hiện tại chị tương đối lo lắng là bên ba mẹ."

Khóe miệng Nhuế Thành giật giật, chị cả, chị đang gây cười sao, con trai không quan trọng sao. . . . . . Chỉ là Nhuế Thành biết chị cả anh không phải đang nói đùa, mới càng thấy không thể giải thích vì sao cô trở về.

Thêm Bình Luận