Còn có…
Thằng nhóc thúi kia lại cùng cô gái tên Trần Quân kia sinh đứa nhỏ? Quỷ gì vậy?!
Thật là… Ở chỗ này diễn một bộ phim tình cảm đô thị dài tập hay gì? Phải vậy không!?
“Haizz…”
Cuối cùng, vị thanh niên đeo mắt kính này còn lắc đầu thở dài, nói với “bố Trần Quân”: “Mọi chuyện chính là vậy, rõ ràng đàn anh tụi cháu theo đuổi Trần Quân trước, chị ấy cũng thích đàn anh…Kết quả, cái thằng họ Vu kia, đánh gãy uyên ương, thậm chí còn dùng thủ đoạn đê tiện vô sỉ, khiến Trần Quân mang đứa nhỏ của nó, khiến hai người yêu nhau vậy mà không thể ở cùng một chỗ…”
“À…”
Bố Vu vẫn còn mơ màng, tổng thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nhưng liên kết từng nội dung bên trong lại, thì vẫn không thể.
Cái gì mà thủ đoạn đê tiện vô sỉ?
Con trai mình còn khiến người ta sinh đứa nhỏ?
Còn cái người kia với người ta gì đó…Cả hai yêu nhau lại không thể ở cùng một chỗ?!
Là dây thần kinh của mình không đủ nhiều, khiến bản thân không thể theo kịp mạch não ngựa thần lướt gió của tụi thanh niên này sao?
Lắc đầu, ông không còn tâm tư để chú ý đến những chuyện cẩu huyết đó nữa, xoay người muốn đi lên lầu, dự định gặp mặt bạn già hỏi rõ…
Có thể do bản thân gặp trúng người bị bệnh thần kinh, nhưng hỏi rõ ràng cũng tốt, con trai mình là hạng người gì, nhân phẩm thế nào, ông vẫn rất chắc chắn.
Trong lúc học đại học lại cùng một cô gái khác chưa kết hôn sinh con, loại chuyện này…Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!
Nhưng vị thanh niên đeo kính này lại nhiệt tình kéo ông về!
“Chờ một chút, bác trai! Bác đừng đi vội, cháu đưa bác đến gặp chủ tịch, Trần Mi của chúng cháu tuấn tú lịch sự, bất luận là thành tích học tập hay đối nhân xử thế đầu xuất sắc nhất, cháu nghĩ hai người có nhiều chuyện muốn nói, cũng có thể cùng nhau cứu con gái bác từ trong tay Vu Giang Đào ra…”
Có thể là do biểu hiện của bố Vu trong quá trình nói chuyện vô cùng dễ gần, khiến con hàng này quên mất đối phương lúc đầu đáng sợ thế nào, lặp lại liên tục sẽ giới thiệu Trần mi cho ông.
Bố Tịnh không phải là không thể tránh được, nhưng tâm trạng khi này khẽ động, đi gặp thử cái gì Trần Mi chủ tịch hội học sinh kia cũng được, đúng lúc giải quyết một cái phiền phức giùm con trai.
Ừm, tuy không đi lại trên giang hồ nhiều, thậm chí giới trẻ trong giới giang hồ bây giờ cũng chưa được mấy người biết tiếng tăm của ông, nhưng đi ngang dọc trong giới võ thuật nửa cuộc đời, Vu Chiêm Dũng cũng có quen mấy dạng nhân vật lớn, hiệp can nghĩa đảm, anh hùng quang minh lỗi lạc, cũng có âm hiểm độc ác, tiểu nhân tính toán sau lưng người khác…
Đối với người tên Trần Mi này, ông dự định qua nhìn thử cùng thuận tiện giáo dục lại một chút, miễn đối phương lầm đường lạc lối.
Dự định theo thanh niên mắt kính này, bố Vu liền đi theo cậu ta tới đại học M, rất nhanh, hai người đã đến phòng tập thể dục của trường.
Bước vào trong phòng, bố Vu nhất thời ngạc nhiên, nhìn bên này rồi nhìn bên kia, một cặp mắt cũng không đủ dùng!
Ở lầu một, có người đang luyện hip – hop, trượt ván, còn có cả khiêu vũ trên sân tập rộng lớn, lên lầu hai, ông thấy có nhiều người đang tập kiếm thuật, nhưng nhìn kỹ, mới phát hiện kiếm trong tay bọn họ cũng không phải loại của Trung Quốc, mà là cây thập tự kiếm của phương Tây, luyện chỉ vài động tác đâm đâm, chém chém đơn giản…
Điều này làm ông khẽ nhíu mày.
“Bác trai thấy qua chưa?”
Thanh niên mắt kính cười nói: “Câu lạc bộ kiếm thuật ở đại học M của chúng cháu cũng là số một số hai trong các trường đại học tại thành phố F, giành được ba chức vô địch liên tiếp trong cuộc thi kiếm thuật ở thành phố, một số chủ nhiệm còn nhận được chứng chỉ chuyên nghiệp của Liên đoàn đấu kiếm quốc tế, năng lực thực chiến vô cùng mạnh!”
“Ồ…”
Động tác võ thuật đẹp mắt mà thôi!
Bố Vu khó chịu lên tiếng một cái, nhưng những lời này cũng không trực tiếp nói tại đây.
“Đúng rồi, suốt đường đi sao không thấy câu lạc bộ võ thuật của Trung Quốc?”
Cuối cùng nhìn thoáng qua câu lạc bộ kiếm thuật của trường đại học M đang luyện tập, bố Vu lạnh nhạt hỏi một câu.
“Bác nói câu lạc bộ võ thuật sao… Ha ha, đó chỉ là một câu lạc bộ nhỏ, không có nhiều người, vài lần tham gia thi Kickboxing mở rộng ở phía đông nam còn không vào vòng trong được, mà ngược lại là câu lạc bộ Taekwondo và câu lạc bộ Infinite Ryudo của đại học M chúng cháu lọt vào vòng trong, chủ nhiệm còn lọt vào top mười!”
Thanh niên đeo kính biết chỗ đáng sợ của người đàn ông trung niên trước mặt mình, cẩn thận giới thiệu: “Câu lạc bộ Taekwondo, người đứng đầu cũng chính là Trần Mi chủ tịch hội học sinh, anh ấy nhận được chứng chỉ chuyên nghiệp của Liên đoàn Taekwondo quốc tế, là cao thủ đai đen!”
“Phải vậy không?”
Cậu ta nói, lại không biết sắc mặt của bố Vu không thay đổi nhưng đã sắp không thể ngăn lại được sự khó chịu trong lòng -
Đây là cái mà thanh niên bây giờ học sao?
Không ngờ tới mười hai mươi năm trôi qua, theo sự hoàn thiện của hệ thống pháp chế, võ thuật giang hồ Trung Quốc được mấy đời sáng tạo truyền xuống lại bắt đầu thích ứng với thời đại mới, cái gọi là thị trường hóa, quốc tế hóa, cho đến hiện tại…
Lại tạo thành tình cảnh như vậy!
Có thể tình cảnh võ thuật ở trường đại học M không thể đại biểu cho tình cảnh võ thuật của đất nước, có khả năng chỉ là trường hợp đặc biệt, nhưng bố Vu có chút không nhịn được, những người trẻ tuổi bây giờ bị làm sao vậy? Vì sao lại tôn sùng cái gì mà Taekwondo, Infinite Ryudo còn có kiếm thuật phương Tây kia nữa…
Buồn cười!
Võ thuật Trung Quốc được truyền thừa từ mấy nghìn năm, dòng chảy dài, ngay cả khi trải qua rửa tội của hiện tại, ngày nay đã sớm trở nên tạp nham, cho dù là nắm đấm hay vũ khí, một chút cũng không kém hơn những thứ ngoại tộc này, thậm chí còn có bề dày lịch sử, xuất sắc hơn nhiều!
Nhưng hiện tại là thế nào?
Lên tới lầu ba của phòng thể dục, thần sắc bố Vu khẽ động…
Khác với hai lầu trước đã đi qua, sàn nhà bằng gỗ bóng sáng sủa, sân sạch sẽ ngăn nắp, sinh viên đang tập luyện đều mặc đồng phục của câu lạc bộ Taekwondo, mỗi lần ra quyền đều theo nhịp, động tác ngay thẳng mà sắc bén!
Vừa đến đây, đủ các loại áp phích văn hóa Taekwondo, áp phích cách bay nhảy và đá trên không trung được dán đập vào mặt, toàn bộ bầu không khí vô cùng nhiệt huyết, khí thế khác thường.
“Bác trai, người xem! Đây chính là câu lạc bộ Taekwondo của chúng cháu!”
“Ừm, không tệ!”
Bố Vu gật đầu, mặc dù tâm trạng khó chịu, nhưng ông thân là người tập võ tự nhiên có thể nhìn ra, giảng dạy cước pháp ở đây cũng không tệ lắm, có chút nghề!
Lúc này, Trần Mi thân là chủ nhiệm cũng nhìn thấy bọn họ, nhưng không có lập tức bước tới, mà vẫn tiếp tục đứng bên đây tập luyện cho các thành viên khác.
“Chú ý hít thở! Chú ý nhịp! Giữ vững bước chân của mọi người, cộng với nhịp hít thở… Taekwondo của chúng ta, quan trọng ở bùng nổ, lực sát thương phóng mắt trên toàn thế giới là đứng đầu, cơ bản của nó là hít thở cùng nhịp! Nếu như mọi người hít thở rối loạn, cước pháp cũng không có tiết tấu, thì càng không thể một phát bùng nổ!”
Thần sắc Trần Mi lạnh lùng nghiêm túc mặc một thân quần áo màu trắng của môn võ Taekwondo, thắt lưng quấn đai đen, rõ ràng chỉ là đứng bình thường, nhưng khí thế tỏa ra từ người lại hết sức không đơn giản.