Chương 23

Vu Giang Đào!

Trong số các sinh viên nam năm tư, chữ cái đầu ghép lại thành tên là wjt, cũng chỉ có một mình Vu Giang Đào!

Theo tin tức ngày càng bị mọi người bơi ra, có rất nhiều sinh viên đều chạy tới khu của bọn họ, hỏi thăm chuyện này…

Chiều nay, một số bạn học không biết lấy số điện thoại Vu Giang Đào từ chỗ nào, có Wechat của anh, liền trực tiếp gọi tới hỏi…

Mà không chỉ anh, Trần Quân trong trường đương nhiên cũng có bạn bè, mặc dù bản thân xin nghỉ nửa năm không ai hỏi nguyên nhân, nhưng những bạn học cùng trở thành nghiên cứu sinh, kèm theo mấy đàn em có quan hệ không tệ cũng đều nhắn tin truy vấn.

Vu Giang Đào bên này rất sợ cô bị công kích, mới để cho người trước mắt không cần quan tâm tới những thứ này, không cần lo đến mấy lời đồn bịa đặt…

Nhưng Trần Quân xưa nay mạnh mẽ, cô sẽ để tâm tới ánh nhìn của người khác thế nào sao?!

Đối mặt với sự “quan tâm” của mọi người, Trần Quân vô cùng dứt khoát trả lời lại một tin:

“Đúng vậy [icon gương mặt tươi cười nhe răng].”

Nhiều giảng viên, bạn học cùng đàn em nhắn tới hỏi: “???”

Hầu hết bọn họ nhận được đáp án xong đều im lặng, cũng không tiếp tục truy hỏi, ừm, đa số đều là bạn bè của Trần Quân, những người có thể đến trường làm học bá, đương nhiên không phải là thể loại ngu ngốc gì, nên cũng chẳng tiếp tục đuổi theo làm cho rõ, quan tâm cuộc sống hằng ngày của người ta.

Đó là điều không cần thiết.

Mặc dù Trần Quân hiện tại chỉ là nghiên cứu sinh, nhưng về mảng học tập vẫn rất xuất sắc, đã là sinh viên nghiên cứu tài liệu máy tính trụ cột của trường đại học M, tuy tiền lương không cao, nhưng đã tốt hơn so với các bạn khác, mấy chốt là thiên tài học tập như đối phương, nhất định sẽ bay lên trời trong khoảng thời gian không xa…

Cô giỏi như vậy, có đầy đủ năng lực làm chủ bản thân, bọn họ cũng chẳng phải bố mẹ của Trần Quân, không có tư cách xen vào chuyện người khác.

Đương nhiên, cũng có người không nghe theo tiếp tục bám lấy.

Giống như trong trường, Trầm Mi – một vị đàn em nhậm chức chủ tịch hội học sinh năm thứ ba, vô cùng quan tâm những tin tức được nhắn tới.

Ừm, nick name của con hàng này cũng rất thú vị, tên là Đức vua có mi tâm.

Đức vua có mi tâm: Đúng rồi? Đàn chị, chị thừa nhận là có con với cái người tên Vu Giang Đào gì kia sao? Không… Không thể nào?! Chị nói giỡn với em phải không?

Quân: Tôi không thích nói giỡn, là thật. Đúng rồi, cậu đừng gửi tin nhắn tới nữa… Mệt muốn chết, tôi cần phải nghỉ ngơi.

Đức vua có mi tâm: Chờ một chút, đàn chị đang ở đâu? Em tới tìm chị… Có phải chị bị người ta cưỡng ép không? Chắc chắn là vậy, nhất định chị bị người ta cưỡng ép, chị có thể nói với em…. Bạn đang đọc t𝘳uyện tại ﹟ t 𝘳 u m t 𝘳 u y e n.Ⅴ𝑵 ﹟

Nhìn người này không nghe theo cứ tiếp tục nhắn tin làm phiền, thậm chí còn chia sẻ vị trí, nhưng cô không để ý tới nữa, mở ra trang cá nhân của con hàng này, bấm vào chỗ bên phải, trực tiếp kéo đen.

Bên kia, Trần Mi ngạc nhiên nhìn đoạn tin nhắn vừa gửi đi, hiển thị dấu chấm màu đỏ kế đó –

Đối phương đã đem bạn bỏ bạn tốt.



Vu Giang Đào nổi giận.

Đương nhiên, phạm vi nổi giận rất nhỏ, cũng chỉ trong đại học M mà thôi.

Nhưng diễn đàn lớn trên trường đã bị phun đến nước miếng bay tứ tung, đủ các loại chửi rủa bôi đen, có rất nhiều sinh viên nam thích Trần Quân, thậm chí nói cô ở trên này được xưng cấp bậc nữ thần, tất nhiên phải có trùm trường độc chiếm, còn bình luận anh bất quá chỉ là một con chó mau mắn được la liếʍ bên cạnh nữ thần…

Nhưng, các loại từ ngữ này cũng chỉ nhắm vào một mình Trần Quân, bởi vậy, những loại này vừa nhú lên, đã bị đám người ủng hộ nữ thần ở đại học M phun thành cẩu, ừm, nội đấu, đây là tình trạng bình thường.

Mà khi người nào đó cố hết sức chặn bình luận xấu giúp Trần Quân, thì thời điểm được tuyên bố trên diễn đàn, nhất thời đã dẫn đến náo loạn một trận…

Nữ thần thừa nhận? Vậy mà nữ thần thừa nhận!

Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!

“Ai biết Vu Giang Đào hiện đang ở đâu không? Tôi vô cùng muốn quyết đấu với anh ta!”

“Tính thêm tôi nữa!”

“Tôi là người học võ, vốn dĩ đang tích cực tập luyện chuẩn bị thi đấu, nhưng hiện tại đã không còn lòng dạ nào, ai nói tôi biết Vu Giang Đào ở đâu… Tôi sẽ tặng anh ta hết tất cả các chiêu thức!”

“Lần trên, thẳng nhóc kia ở cùng một chỗ với nữ thần, ông có thể đánh người, nhưng nếu tổn thương đến nữ thần trong lòng tôi, thì tôi sẽ không tha cho ông!”

“A a a a a a!”



Những loại này trên diễn đàn đại học M thì vô cùng đa dạng, rực rỡ khắp nơi, Vu Giang Đào thấy nhưng không có phản ứng gì.

Tình cảm quần chúng thật đúng là dễ xúc động, nói không chừng bây giờ mình chỉ cần xuất hiện ở đó, sợ là sẽ có một đống sinh viên nam tới kiếm chuyện gây rối… Đặc biệt những người tập võ.

Mặc dù đại học M là một trường đại học tổng hợp lớn của đất nước, nhưng không thể so sánh với các trường đại học thể thao và học viện quân sự chuyên về khoa võ thuật nhất, mà dầu gì cũng là một trong những trường điểm, khoa võ vẫn có chút nghề, năm ba năm tư đại học cũng có rất nhiều cách chứng thực để tham gia thi đấu chuyên nghiệp, thực lực chắc chắn không tầm thường.

Về phần trên diễn đàn, những bình luận đồn thổi bôi đen mình, Vu Giang Đào cũng chỉ cười cười, không bị chọc tức…

Đối với những mặt hàng chỉ dám trường mặt trên mạng, anh lười tức giận, nhưng nếu đám người này dám xuất hiện sủa như chó trước mặt mình, thì lại là một chuyện khác.

Từ điểm này cho thấy, Vu Giang Đào cùng Trần Quân rất giống nhau, đều không phải là cái loại quan tâm đến người khác sẽ nói gì về mình, nhìn như thế nào…

Tương đối mà nói, hai người đều thuộc kiểu làm theo ý bản thân, xương cốt là loại kiêu ngạo, đều nói không phải người một nhà thì không vào chung cửa, trình độ nào mà nói cũng là duyên phận.

Đối với phong ba bão táp bên trường học, hai người bọn họ cũng như những người mới làm bố mẹ chịu cực khổ, vẫn bình tĩnh ở trong bệnh viện, một người vẫn luôn chăm sóc cục cưng với mẹ, một người thì vẫn cố gắng tự hồi phục…

“Trần Quân, hai ngày nữa em xuất viện… Bây giờ em đang ở ký túc xá trong trường, hay mướn phòng bên ngoài?”

Trần Quân ngồi trên giường mình lật tài liệu nghe vậy thì ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn anh: “Em đang ở ngoài, sao…” Nói được phân nửa, thì cô đã ý thức được vấn đề.

Cô ở một mình trong nhà trọ, chỗ không lớn, chắc chắn sẽ không chứa được quá nhiều người…

Cho dù sau này Vu Giang Đào không thể ở cạnh cô, thì bên người cũng phải có người chăm sóc, hơn nữa hai người đã có cục cưng, hiện tại không thể tiếp tục ở đó, phải nói là vô cùng chật chội.

“Ừ, phải thay đổi một nơi khác…” Vu Giang Đào nói.

Thân thể Trần Quân vừa khôi được chút ít đã vội vàng đi làm nghiên cứu, không nghĩ tới chuyện này.

“Anh dự định mua nhà ở…”

“Mua nhà ở?” Cô ngây ngẩn cả người, chợt nhíu mày nói: “Thật ra có thể tìm một nơi lớn chút, đến lúc đó chúng ta có thể mướn lại, anh ở gần cũng thuận tiện chăm sóc cục cưng, còn không thì em thuê bảo mẫu tới… Có mua nhà hay không, em không quan tâm tới.”

Sau khi thuận lợi tốt nghiệp, cô sẽ tham gia vào nghiên cứu hạng mục trọng điểm của giảng viên, đúng là rất giỏi, nhưng bằng cấp của Trần Quân ở cấp bậc này vẫn còn rất thấp, người ngoài nhìn vào có thể hâm mộ, tiền lương thật ra cũng không phải quá cao, trừ mấy cái phúc lợi bảo hiểm khác thì tầm khoảng bảy mươi triệu.

Làm việc chưa tới một năm, trên người cô cũng để dành được gần bảy trăm triệu.

Trái ngược với những sinh viên khác, thậm chí cô cũng không tốt nghiệp chung với bạn học, cho dù là thành tích hay thu nhập thì không thể nghi ngờ là có mấy người vượt qua được, nhưng chút tiền ấy ở thành phố F vẫn còn thiếu rất nhiều, cùng lắm chỉ mua được cái nhà vệ sinh ở ngoại ô.