Chương 5

Tiêu Chấn Vũ kéo xuống qυầи ɭóŧ của nàng, ra lệnh tiểu đệ lấy kéo tới, cắt nát váy cùng qυầи ɭóŧ, để dàng phương tiện cho việc vui vẻ thâu hoan.

Hắn cởϊ qυầи của mình ra, côn ŧᏂịŧ lớn đã chờ mong thật lâu lộ ra bên ngoài, cự vật tím hồng nhạt to lớn làm cho người ta sợ hãi vô cùng, nhìn ra khoảng hai mươi centimet, sáu centimet thô rộng, kích cỡ dươиɠ ѵậŧ hắn đừng nói so cùng nam tử Châu Á, chính là so sánh với nam tử Âu Mỹ cũng không có chút nào kém cỏi.

Dạ Thuần Hi nhìn căn côn ŧᏂịŧ to lớn quen thuộc, hồi tưởng lúc ở nguyên thế giới chính mình ở dưới háng hắn sung sướиɠ muốn chết, từng màn yêu kiều rêи ɾỉ xin tha, tâm không khỏi nổi lên kích động, khẽ nuốt ngụm nước bọt khó ai phát hiện, nàng thế nhưng sinh ra vài phần mong chờ, ngọc huyệt càng thêm tràn lan lầy lội.

Tiêu Chấn Vũ đem côn ŧᏂịŧ lớn để ở thấm ướt cửa huyệt, cọ xát, tâm chứa đầy xấu xa mà xẹt qua âm đế, niệu đạo, rồi để thẳng ở cửa âʍ đa͙σ.

Ba chỗ mẫn cảm của Dạ Thuần Hi bị dươиɠ ѵậŧ kí©h thí©ɧ, cào đến thể xác và tinh thần nàng đều ngứa, phần hông vô ý thức nâng lên, muốn côn ŧᏂịŧ lớn cọ đến lại nhiều một chút.

Tiêu Chấn Vũ nghe môi răng nàng tràn ra mỏng manh hơi thở gấp, cảm thụ được hạ thể nàng theo bản năng ỷ lại, hùa theo, tâm tình vô cùng sung sướиɠ: “Dâʍ đãиɠ, muốn? Có nghĩ ca ca đem đại dươиɠ ѵậŧ cắm vào tới, thao nát ngươi tiểu huyệt.”

Sinh lý Hạ Thuần Hi xác thật có kɧoáı ©ảʍ, nhưng tâm lý sẽ không tiếp thu hắn cưỡиɠ ɠiαи, hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi đi, không hề xem hắn.

Tiêu Chấn Vũ giận dữ, lôi kéo vòng cổ trên cổ nàng, bắt nàng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng chính mình.

Dạ Thuần Hi nhìn hắn, ánh mắt rõ ràng như cũ, nhưng kiều diễm đuôi mắt đào hoa đỏ ửng càng thêm rõ ràng chút.

Tiêu Chấn Vũ cười lạnh, đem qυყ đầυ để ở giữa lối vào tiểu huyệt, dùng sức hướng vào trong đâm.

Qυყ đầυ hắn rất lớn, đem non nớt hai bên mép huyệt căng ra, hoa huyệt màu hồng nhạt run rẩy mấp máy, cho hắn mang đến kɧoáı ©ảʍ lớn lao, làm hắn chỉ nghĩ hung hăng mà thẳng đảo hoa tâm, khiến thịt non gắt gao bao vây lấy thô to dương cụ của hắn.

Kɧoáı ©ảʍ mang đến cho Dạ Thuần Hi rất nhiều, càng có rất nhiều đau đớn. Qυყ đầυ Tiêu Chấn Vũ đặc biệt lớn, không phải thường thấy đầu nhọn hoặc đầu viên tròn, mà là có hai khối thịt lớn nhô lên, xương khá rắn chắc, giống đầu thuyền hướng về phía trước nhếch lên, như vậy dương cụ cũng là cực phẩm, có thể mang đến cho nữ nhân kɧoáı ©ảʍ cực nhiều.

Hoa huyệt non nát của Dạ Thuần Hi bị cái này cự vật căng thành động to lớn tròn tròn, tuy chỉ vào một hai centimet, màиɠ ŧяiиɧ cũng chưa đυ.ng tới, lại như cũ làm nàng đau đớn không thôi, hơi thở liên tục dồn đập

Tiêu Chấn Vũ bị thanh âm dễ nghe trên giường của nàng kí©h thí©ɧ đến càng thêm hưng phấn, dương cụ lại trướng to một phần.

Mẫn cảm hoa huyệt lại bị banh rộng ra vài phần, Dạ Thuần Hi kêu đến càng thêm êm tai, mắt đẹp chứa đầy sắc dục, nước mắt chảy ra.

Ngoài dự liệu Dạ Thuần Hi đoán trước, Tiêu Chấn Vũ không có đem côn ŧᏂịŧ cắm vào tới khai bao nàng, mà là trừu đi ra ngoài, quay đầu lại đối với đám người đằng sau nói: “Ngươi còn không ra? Dựa theo ước định, ngươi là người thứ nhất cắm tiểu huyệt nàng, ta khai phá cửa sau nàng. Thật là tiện nghi cho ngươi!”

Một thiếu niên cúi xuống đầu do dự đi tới, không dám ngẩng đầu xem Dạ Thuần Hi. Bất quá Dạ Thuần Hi liếc mắt một cái là có thể nhận ra, đó là cháu trai thân nhân của mình Dạ Cảnh An!

Trong đầu nàng hồi tưởng từng màn trước khi hôn mê xảy ra, nhắc nhở nàng thất sách. Cảm xúc nàng phức tạp, trách cứ Dạ Cảnh An ăn cây táo rào cây sung, thế nhưng đem thân cô cô giao vào trong tay một đám lưu manh, khiến nàng nhận hết khuất nhục.

Tiểu cô cô, thực xin lỗi…… Ta cũng không nghĩ…… làm vậy. Nhưng ngươi…… Quá mê người…… Ta…… Ta nhịn không được…… Thực xin lỗi……”

Dạ Cảnh An ngập ngừng, nhìn ngang dọc thân thể nàng, du͙© vọиɠ mãnh liệt giúp lá gan hắn lớn hơn vài phần, đi đến bên giường, “Thực xin lỗi, tiểu cô cô. Ta rất yêu ngươi! Ta lúc mỗi đêm, ngươi biết gì không? Mỗi đêm đều sẽ mơ thấy ngươi.

Hắn cười si ngốc, “Mơ thấy ngươi ở dưới thân ta làʍ t̠ìиɦ, bị ta đâm đến phóng túng kêu, khóc lóc cầu ta, nói rằng‘ lão công, nhẹ nhàng chút, dươиɠ ѵậŧ ngươi quá lớn! Lão công, thao chết ta, thao nát ta đâm huyệt! Lão công……’”

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ. >~<