Lúc đi vào nơi ở của các vị thần, cô vô tình đυ.ng phải vị nữ thần có vẻ ngoài nhìn rất đẹp nhưng mà tính cách thì chả đẹp mấy- nữ thần Hera kiêm vợ của thần Zues....
"A.... "
"Chậc.....ngươi không có mắt à.... "-Hera nói với giọng điệu cay nghiệt và chán ghét
Nghe cô ta nói vậy làm cô rất ủy khuất, rõ ràng cô ta là người ủi cô trước mà, có phải cô đâu.....
Apolo đen mặt khi nghe Hera nói thế, phải nói rằng anh cực kì chán ghét cô ả, cô ta sẽ rất xinh đẹp trong mắt các vị thần và mọi người nếu bỏ cái tính xấu xa đó, nhìn cô ta mà anh nhớ tới kiếp trước cái chuyện mà lúc mẹ anh khi mang thai anh và Artemis....
Hera ngước nhìn người con gái bị ngã, cô ta ngạc nhiên sau đó sợ hãi khi nhìn thấy cô. Ả không ngờ mình lại gặp vị nữ thần mà ả hại phải chịu nhiều đau khổ khi chuyển sinh....ả run rẩy như sấp ngã xuống.....
Ả cố gắng không để mình bị lung lây trước mặt cô, nhìn sâu trong đôi mắt của Hera cô cảm nhận rằng cô ta đang muốn gϊếŧ mình...nhưng lại có 1 nửa sự đau buồn và thương hại cô...
*What the hell...... Cô không nghĩ kiếp trước mình có đắc tội với vị nữ thần hay ghen tuông này đâu*
Đọc trong các thần thoại nhiều lắm cô mới biết Hera được nổi tiếng với những trận đánh ghen xuyên thế kỉ, cô cảm thán cho các vị thần bị đánh ghen may cho thời đó chưa có tạt axit nếu không chắc tự sát hết quá....
Để tránh sự bàn tán, Apolo liền nắm tay cô kéo đi tham quan từng nơi. Trong lúc đi cô lạc mất Apolo, cô lạc đến 1 nơi tối tắm, cô thấy nơi trước mắt cô bị niêm phong mà cái khóa niêm phong lại có viên đá màu đỏ rất giống với cái hộp đồ của cô
Coi khẽ chạm vào viên đá, viên đá phát ra ánh sáng màu đỏ, phong ấn liền được gỡ bỏ. Bây giờ trước mặt cô lại là khu vườn với nhiều ký ức ngọt ngào xen lẫn đau khổ hòa vào với nhau, cô đưa tay chạm tới thì có người đánh thức cô
Apolo tìm thấy cô khi đang ngất trước đền thờ cũ của vị nữ thần đã mất tích, anh cố gắng gọi cô nhưng cô chỉ chìm trong nước mắt của chính mình..