Chương 22

“Nên nhớ ao không được lấp bằng, anh chỉ cần đào rãnh ở miệng ao trên và miệng ao dưới, dẫn nước chảy vào, khí theo gió thì tản mạn, nước ngăn lại thì khí ngừng, làm cho khí tụ mà không cho tán, làm cho khí lưu thông mà có chỗ dừng. Nước trong nhà anh bị tắc cho nên âm khí mạnh, nếu để nó lưu thông thì âm dương giao nhau, ngược lại sẽ mang tới phong thủy tốt. Còn cái khuyết góc sát kia càng dễ phá giải hơn, ta thấy nhà anh nấu ăn ở bên ngoài, không ngại xây sửa một cái nhà bếp ở chỗ đó, mời Ông Táo tới, âm khí tự nhiên sẽ không dám quấy phá nữa. Hiện giờ chỉ còn thiên cung sát đó, quả thực phiền phức.”

Cô bé trầm ngâm hồi lâu: “Nhà anh có gỗ đào với dao khắc không?”

Tiền thọt vội vã gật đầu: “Có.”

Trong thôn này thanh niên trai tráng rất nhiều người làm nghề mộc, Tiền thọt chính là một trong số đó. Rất nhanh anh ta đã tìm tới một đoạn gỗ đào cực tốt, lại cầm theo con dao khắc mà mình hay dùng.

Châu Thiện ước lượng con dao khắc, con dao khắc này không tệ, màu sắc tốt, hơn nữa lưỡi dao được người ta mài quanh năm nên không cùn, chuôi dao được nắm nhiều ra một loại màu ngọc thấm, vô cùng ấm áp.

Tiền thọt một lòng trông cậy Châu Thiện tiêu tai giải nạn, hơn nữa mời Châu Thiện còn rẻ hơn mời mấy thầy phong thủy kia nhiều, chẳng hạn như “Du bán tiên” lúc trước đó, muốn mời được ông ta, không có chừng hai trăm tệ thì đừng mơ.

Anh ta thấy Châu Thiện thích con dao khắc này: “Nếu tiên cô thích, tôi tặng cho ngài luôn.”

Châu Thiện rõ ràng đã động lòng, nhưng vẫn chối từ: “Thế này làm sao được?”

Sơn Từ Thần Quân trên thiên đình trước giờ đều thẳng thắn, có ra vẻ bao giờ, lời nói này của cô bé thực sự là vô cùng giả tạo. Ngay cả một anh nông dân cũng nghe ra được, Tiền thọt thành thật xoa xoa gáy: “Con dao khắc này là cha tôi chính tay làm cho tôi, không đáng tiền, tiên cô cứ cầm đi, chỉ là chuyện của nhà tôi ——”

Châu Thiện oai phong lẫm liệt cầm con dao lên: “Chuyện nhỏ mà thôi.”

Ánh mắt cô bé dán chặt vào đoạn gỗ đào đó, cũng không chần chừ nữa, trước tiên chẻ gỗ đào thành một tấm bùa nho nhỏ, sau đó mới khắc phù văn pháp trận lên đó, cô bé tập trung tinh thần khắc lên, trên mặt bất giác đã chảy mồ hôi.

Tiền thọt không dám quấy rầy cô bé, chỉ là đến đưa nước hai lần.

Rất lâu sau, Châu Thiện mới thở ra một hơi thật dài: “Xong rồi, anh treo tấm bùa này trước cửa sổ ở mặt tây nhà anh.”

Cô bé thản nhiên cười nói: “Tuổi ta hẵng còn nhỏ, bản lĩnh vốn không đủ, nhưng vận khí của anh tốt, kiếm được một đoạn gỗ lôi kích. Sấm sét chính là vật chí cương chí dương, tất cả những thứ âm uế đều không thể ẩn thân trước mặt cương lôi. Có được tấm bùa gỗ đào này, các người không những không cần chuyển nhà, ngược lại có thể thúc vượng phong thủy.”

Đương nhiên, gỗ lôi kích chẳng qua là vật dẫn, thứ phát huy tác dụng lớn hơn bên trên chính là pháp lực gia trì và pháp trận cô bé đã khắc xuống.

Châu Thiện vỗ vỗ cái chân nhỏ đã mỏi nhừ: “Được rồi, ta phải đi đây.”

Tiền thọt đã hoàn toàn bái phục: “Tiên cô, có cần tôi lấy xe tiễn ngài không?”

“Không cần.” Châu Thiện vừa phất tay, vừa nghênh ngang đi ra khỏi cửa lớn. Tiền thọt vỗ đầu mình một cái, đang định ra cửa để tiễn.

Nhưng mới một chốc, Châu Thiện đã tung người đề khí đi xa mất, đồng cỏ mênh mông làm sao tìm được bóng dáng cô bé.

Lưu ý:

Vì Châu Thiện vẫn quen xưng hô ở trên Tiên giới nên bên mình mới để là "ta" chứ không phải nhầm đâu nha mọi người ơi!