Diễn biến tâm lý của Nguy Ninh?Lãnh Tương nhìn Ngụy Ninh trên màn hình.
Diễn viên đóng vai Ngụy Ninh là một diễn viên vô danh, tên Lạc Vi, giống như quần chúng không biết tại sao nữ chính trong phim mới của Tưởng Tư Tư lại dùng Lãnh Tương, họ cũng không biết tại sao nữ chính của [Thiếu Niên Du] lại tìm Lạc Vi.
Nhưng mà có thể xác định là, sau bộ phim này, giá trị con người Lạc Vi tăng lên mấy chục lần, từ nay về sau giã từ nữ tinh tuyến mười tám, chen vào hàng ngũ tuyến một.
"Nguy Ninh yêu Doãn Thanh." Lãnh Tương suy tư một lúc, nói, "Cô ấy vì báo thù cho phụ mẫu mà gϊếŧ Doãn Thanh, nhưng mà cuối cùng cô ấy hối hận, cho nên khóc?"
Tưởng Tư Tư hỏi ngược lại: "Doãn Thanh gián tiếp gây nên cái chết của phụ mẫu Ngụy Ninh, còn gϊếŧ chết trượng phu Ngụy Ninh, Ngụy Ninh gϊếŧ Doãn Thanh, thiên kinh địa nghĩa, tại sao Nguy Ninh phải hối hận?"
Doãn Thanh gϊếŧ chết trượng phu của Ngụy Ninh.
Lãnh Tương quay đầu nhìn về phía cô.
Tưởng Tư Tư đang giải thích phim với nàng.
Tưởng Tư Tư nói: "Ngụy Ninh có yêu Doãn Thanh, nhưng mà lòng người sẽ thay đổi."
"Ngụy Ninh chưa từng hối hận, cô ấy thả Doãn Thanh là bởi vì niệm tình cũ, cảnh cuối của cô ấy, chính là đang tạm biệt quá khứ."
Lãnh Tương lại quay đầu lại, nhìn màn hình chiếu.
Ngụy Ninh khóc rống thất thanh trên màn hình.
Năm ấy ngày ấy, giờ này ngày này, chung quy không giống nhau, không gặp nữa, thiếu niên du.
Lãnh Tương mím môi, không nói gì.
Trong phòng khách không bật đèn, chỉ có ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào, ánh trăng quạnh quẽ chiếu lên sườn mặt Lãnh Tương.
Tưởng Tư Tư nghĩ thầm, ánh trăng rất hợp với nàng.
Ánh mắt nàng lạnh lạnh thanh thanh tựa như ánh trăng.
Lãnh Tương nói: "Kịch bản [Xa Xỉ Phẩm], tôi đã xem một thời gian rồi, nhưng mà trước sau vẫn không hiểu, rốt cuộc kịch bản này muốn nói lên điều gì?"
Nàng có thể dựa vào yêu cầu kịch bản phim mà thực hiện các kỹ thuật diễn xuất.
Nhưng mà khả năng lý giải kịch bản của nàng không đủ, đặc biệt Tưởng Tư Tư thích l*иg ghép một số tình tiết ngoài vui trong buồn vào cốt lõi kịch bản.
Kịch bản này cũng không đặc biệt viết các tình tiết cụ thể ra, mỗi khi nhắc đến diễn biến tâm lý nhân vật, chỉ dùng một số từ ít ỏi để giải thích, còn lại thì diễn viên phải tự lý giải.
[Xa Xỉ Phẩm] là một bộ phim hài đô thị nhẹ nhàng, kể về Tô Tình và bạn cùng phòng của nàng ấy Khương Xuyên trong năm năm ở thành phố B, Tô Tình trải qua bốn mối tình.
Phim ngắn này chia thành bốn tập phim riêng lẻ, nội dung phim chủ yếu theo phong cách hài hước, bốn mối tình này dường như không có điểm liên kết.
Bốn đoạn tình cảm của Tô Tình đều không có kết cục tốt, trong lúc yêu đương với đối tượng trải qua một số chuyện siệu việt lạ thường, toàn bộ đều kết thúc bằng một màn khôi hài khiến cho người ta không biết nên khóc hay nên cười.
Hơn nữa mỗi lần đều là Tô Tình bị đá.
Tô Tình buồn bả hỏi Khương Xuyên, như này là tại sao.
Khương Xuyên là một cô gái dịu dàng xinh đẹp, suốt năm năm đều không hẹn hò yêu đương, không phải không có ai theo đuổi, chỉ là chưa gặp được người thích hợp.
Nhưng mà trong vòng một tháng Khương Xuyên đã xem mắt thành công, xác định đối tượng kết hôn.
Trong cảnh cuối, Khương Xuyên chăm chú nhìn Tô Tình, nói với nàng ấy,
có lẽ chính bản thân cậu không biết mình muốn gì. Khương Xuyên còn nói thêm,
tháng sau mình sẽ kết hôn. Tô Tình sửng sốt một chút, nở nụ cười, nói: "Chuyện tốt nha, chúc mừng cậu."
Khương Xuyên tức giận nhéo má nàng ấy: "Tại sao cậu vẫn không hiểu chứ, chẳng trách cậu luôn bị đá."
Khương Xuyên kết hôn, trong hôn lễ của Khương Xuyên, Tô Tình nâng ly chúc mừng cô ấy hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn.
Sau đó, Tô Tình cuối cùng cũng kết hôn với một đối tượng xem mắt.
Câu chuyện [Xa Xỉ Phẩm] đầu voi đuôi chuột này kết thúc như vậy.
Tưởng Tư Tư nói: "Cô không hiểu ở đâu?"
Lãnh Tương nói: "Bốn mối tình này của Tô Tình, một mối tình bắt đầu từ ngoại hình, một mối tình bắt đầu vì tiền bạc, một mối tình bắt đầu tình yêu sét đánh, mối tình cuối cùng là xem mắt, nhưng cô ấy đều thất bại."
"Bốn tập phim cũng không có chút liên kết nào, là bốn câu chuyện hoàn toàn khác nhau, giữa chúng không có liên quan gì, cho nên rốt cuộc kịch bản này dựa vào cái gì mà gắng kết?"
Tưởng Tư Tư nói: "Dựa vào Khương Xuyên."
Tưởng Tư Tư cười cười, nói: "Bây giờ cô không hiểu cũng không sao, bởi vì Tô Tình cô ấy cũng không hiểu."
Tưởng Tư Tư lại nói: "Đợi sau khi quay xong, cô sẽ hiểu, Tô Tình cũng sẽ hiểu."
Tưởng Tư Tư hỏi nàng: "Cô từng yêu đương chưa?"
Lãnh Tương nhìn cô, chỉ cảm thấy cô đang hỏi vô nghĩa.
Tốt xấu gì nàng và Tần Văn cũng quen nhau ba năm, tuy rằng suốt quá trình cũng không khiến người ta vui thích, nhưng mà không phải Tưởng Tư Tư cũng biết chuyện giữa nàng và Tần Văn sao.
Tưởng Tư Tư nói: "Cô và Tần Văn không tính, vẫn còn thiếu một chút gì đó, cô cũng không thật sự thích cậu ta."
"Tôi hỏi cô, cô đã từng thật sự yêu ai chưa?"
Lãnh Tương nói: "Là có ý gì?"
Tưởng Tư Tư nói: "Nếu cô thật sự yêu một người, sẽ vì người đó vui vẻ mà cảm thấy sung sướиɠ, sẽ vì anh ta khổ sở mà cảm thấy đau lòng, sẵn sàng dùng tất cả của mình để đổi lấy một cái liếc mắt của anh ta, cô sẽ sẵn sàng dùng sinh mệnh của mình mà yêu anh ta."
"Thậm chí có thể vì anh ta, từ nay về sau không bao giờ đến gần anh ta nữa."
Lãnh Tương nhíu nhíu mày, nói, "........ Không thể nào, cũng đâu phải quay phim thần tượng."
Cuộc sống cũng không phải quay phim thần tượng, không nên có nhiều tinh thần dâng hiến như vậy, có thời gian yêu đương sến súa chi bằng kiếm thật nhiều tiền.
Trong suốt thời ấu thơ rối rắm gian nan của nàng, có quá nhiều đau khổ khiến cho nàng sớm thấy được mặt tối của của thế giới này, tính cách mạnh mẽ lạnh lùng của nàng, ở một cấp độ nhất định, ngoại trừ bản thân nàng, nàng không tin tưởng bất kỳ ai.
Nàng tự tạo một vòng tròn, nhốt mình bên trong, từ chối bất cứ ai đến gần.
Như thể nàng co vào trong một cái vỏ khổng lồ, chỉ có ở bên trong đó, mới có thể cảm thấy an tâm.
Năm đó Tần Văn đã từng cạy mở khe hở của nàng, nhưng Tần Văn không kiên trì thêm, khe hở kia đã tự mình khép lại, vả lại còn càng khép chặt hơn.
Hai mươi lăm năm cuộc đời, ngoài trừ Thẩm Tranh, cũng không có người bạn tốt nào nữa.
Nhưng mà Thẩm Tranh cũng là một tên cẩu độc thân.
Trong giới giải trí, những cặp tình nhân mà nàng nhìn thấy cơ bản cũng chỉ là muốn thể hiện trước mặt khán giả về cái gọi là tình nhân kiểu mẫu, lại còn Liễu Linh Xu và người đàn ông của bà ta.
Lúc trước nàng chỉ cảm thấy vô vị, sau này nàng cho rằng là bị điên.
Mà loại tình yêu Tưởng Tư Tư nói, đại khái người có tiền rảnh rỗi sinh nông nỗi mới có thể chơi.
Dường như Tưởng Tư Tư biết là nàng sẽ nói như vậy, chầm chậm nói: "Cho nên tôi mới cảm thấy, cô rất thích hợp với vai Tô Tình."
Lãnh Tương lại muốn hỏi gì đó, nhưng Hương Hương trong ngực nàng kêu "meo" hai tiếng, tiếng kêu nghe có vẻ không đúng lắm.
Tưởng Tư Tư lại gần sát Lãnh Tương, vươn tay sờ Hương Hương trong lòng nàng.
Mèo ragdoll là tiểu công chúa trong các loài mèo, nó xinh đẹp ngoan ngoãn mà lại rất kiêu ngạo, nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc con vật này vô cùng khó nuôi.
Lãnh Tương bị cô tập kích bất ngờ, đột nhiên ngửi thấy một mùi hương không thể giải thích được.
Lúc này nàng mới muộn màng nhận ra, Tưởng Tư Tư đã tắm đang mặc đồ ngủ, cùng nàng nửa nằm nửa ngồi trên thảm.
Áo của Tưởng Tư Tư cũng không cài hết nút, cô để mở hai nút, dưới ánh trăng ẩn hiện chập chờn, thậm chí có thể nhìn thấy cô không có mặc áo ngực bên trong.
Khe hở giữa các nút áo ngủ bị kéo căng bởi một đường cong đẹp dẽ khiến người ta suy nghĩ xa xôi, nửa người phía trên của Tưởng Tư Tư nghiêng về phía nàng, đưa tay sờ con mèo trong ngực nàng, cô khom người, nên cổ áo vốn rất thấp lại càng thấp hơn, xương quai xanh hiện lên rõ ràng, sắc nhọn như muốn cắt người, toát lên một vẻ đẹp sắc lạnh.
Ánh trăng chiếu lên làn da nhẵn nhụi mềm mại, nổi lên một tầng sáng chói lọi.
Trên người có một mùi thơm, không biết là hương sữa tắm, hay là mùi hương cơ thể Tưởng Tư Tư.
Công bằng mà nói, Tưởng Tư Tư cũng là một người phụ nữ xinh đẹp, hơn nữa vẻ đẹp của cô không phải ở vẻ bề ngoài, hơn hết là xuất phát từ khí chất ung dung và hào quang mạnh mẽ, vô cùng thu hút người khác.
Đột nhiên Lãnh Tương cảm thấy có chút không tự nhiên.
Theo lý mà nói, hai người các cô đều là con gái, Lãnh Tương tự nhận thấy là dù sao trước đây mình cũng từng có bạn trai, miễn cưỡng có thể xem như là gái thẳng, cho dù Tưởng Tư Tư dựa vào người nàng, tuy nàng không thích thân cận với người lạ, nhưng cũng không đến mức phản ứng quá lớn.
Nhưng mà.............
Nàng và Tưởng Tư Tư đã ngủ với nhau.
Trong không khí vô cớ xuất hiện một hơi thở mập mờ, loại cảm giác không tự nhiên này càng lúc càng khếch đại trong lòng nàng, nàng không thích ứng được nhích người sang một bên, muốn tránh xa Tưởng Tư Tư.
Hương Hương trong lòng lại kêu "meo" một tiếng, Tưởng Tư Tư vươn tay ôm lấy Hương Hương trong lòng nàng.
Mà tay của Tưởng Tư Tư đã chạm vào eo nàng.
Rất lạnh, lạnh đến thấu xương, không giống nhiệt độ của người bình thường.
Giống như buổi tối ngày hôm đó, cả người nàng nóng rực, khi chạm đến thân thể Tưởng Tư Tư, cảm nhận được một cảm giác mát lạnh khiến nàng thoải mái.
Đột nhiên Lãnh Tương đứng lên, nói: "Nếu không có việc vì khác, tôi về trước đây."
Tưởng Tư Tư ôm Hương Hương vào lòng, híp mắt nhìn Lãnh Tương.
Vừa rồi nàng phản ứng lớn thật....
Tưởng Tư Tư nghiêng đầu, nhìn Lãnh Tương, ánh mắt kia như thể nhìn thấu hết thảy.
Tưởng Tư Tư nhìn nàng một lúc, đưa ra một kết luận.
Nàng đang giả vờ bình tĩnh.
Cô để tay lên ngực tự hỏi,
vừa rồi mình chưa làm gì mà? Tưởng Tư Tư cười cười, nói: "Chắc là Hương Hương đói bụng, tôi lấy thức ăn cho nó, bây giờ cũng trễ rồi, cô chờ một chút, tôi thay quần áo rồi đưa cô về."
Lãnh Tương đứt khoát từ chối, nói: "Không cần, tôi ở cách đây không xa lắm, có thể đón xe về."
Tưởng Tư Tư nói: "Đón xe không an toàn, cứ để tôi đưa cô về."
"Thật sự không cần, tôi tự về." Lãnh Tương nói rất cứng rắn, nhưng một lúc sau nàng lại do dự, nói, "Tay cô rất lạnh, bây giờ trời lạnh, buổi tối nên mặc nhiều quần áo một chút, cô mặc như vậy sẽ dễ bị cảm."
Tưởng Tư Tư nghĩ, vừa rồi cô chạm vào Lãnh Tương, chắc là làm Lãnh Tương nhớ đến chuyện không tốt nào đó, nên mới phản ứng lớn như vậy.
Chẳng hạn như chuyện đêm hôm đó.
Cũng có lẽ do vừa rồi mình dựa vào nàng quá gần, khiến cho nàng cảm thấy khó chịu.
Nhưng mà cho dù vậy, nàng lại vẫn quan tâm mình....
Có chút đáng yêu nha.
Tưởng Tư Tư cong cong môi, nói: "Nói thật, cô không cần phản ứng lớn như vậy. Nếu cô thật sự để ý chuyện đêm đó, tôi có thể nằm im xuống đây cho cô "làm" lại, tuyệt đối không phản kháng, cô có muốn thử một chút không?"
- -------------
Nhây quá luôn á:)))))))) Tên chương này tui nghĩ nên dịch là "Tấm chiếu mới" hahaha:v