Chương 2: Ở phòng khám bệnh đạt cao trào

Chu Châu đang nghĩ lại lý do vì sao lại tới đây thì dưới hạ thân bị ngón tay xoa nắn khiến cô đạt kɧoáı ©ảʍ, giống như có luồng điện khẽ chạy qua cơ thể cô vậy làm cả người Chu Châu run lên.

Một ngón tay ở dưới hạ thân trơn trượt mà đi vào, từ bắp đùi đến âʍ ɦộ, khi nặng khi nhẹ, những nơi đi qua có một chút mát lạnh, thoải mái làm cô hừ nhẹ.

Ngón tay rời khỏi hạ thân, một lúc sau lại mang theo hai ngón tay dính một đống thuốc mỡ trong suốt, đẩy ra tiểu huyệt, trực tiếp bôi lên môi âʍ ɦộ cùng với hạt đậu nhỏ, khiến âʍ đa͙σ dính không ít thuốc mỡ giúp ngón tay ở âʍ ɦộ dễ hoạt động, khẽ kẹp xoa nắn môi âʍ ɦộ, nhẹ nhàng cọ xát hạt đậu khiến cơ thể cô như có dòng điện xẹt qua len lỏi trong người, chồng chất du͙© vọиɠ, khiến cả người Chu Châu run rẩy, cùng lúc đó cô lại xấu hổ khi phát hiện chính mình đang chảy ra da^ʍ thuỷ, tiểu huyệt gấp gáp co rút bài trừ một cỗ mật dịch trong đó còn dính một chút thuốc mỡ chậm rãi chảy xuống kẽ mông. Cô lấy tay che lại khuôn mặt đang đỏ bừng của mình, hy vọng vị bác sĩ đẹp trai này sẽ không phát hiện ra chính cô như vậy mà động tình. Ngón tay đột nhiên từ tiểu huyệt rút ra, khiến trong lòng Chu Châu có chút mất mát.

Đang định vứt bỏ loại kɧoáı ©ảʍ này ra khỏi suy nghĩ, thì cô nghe thấy ở sau mành che có tiếng lột bỏ bao tay, tiếp theo đó là tiếng nước ào ào chảy ra. Chu Châu sửng sốt một chút, nghĩ đã kiểm tra xong, nên chuẩn bị đem người đứng dậy.

"Đừng nhúc nhích" âm thanh cấm dục cao lãnh cách mành che truyền đến, sau đó cô thấy Tɧẩʍ ɖυệ đi vào, một đôi tay to mang theo chút vết chai mỏng cùng với một chút lạnh lẽo, ôn nhu mà dùng lực đè lại hai chân Chu Châu, cô cảm giác được ngón tay thon dài ở trên đùi mình khẽ cọ xát, khiến cô có chút ngứa, cả người Chu Châu mềm nhũn, lại ngã lên trên ghế. Một tay Tɧẩʍ ɖυệ giữ ở hông Chu Châu, một bàn tay khác lại mò vào tiểu huyệt mà nhẹ nhàng xoa, bị bàn tay dán sát dưới hạ thân xoa nắn, Chu Châu ngâm khẽ ra tiếng: "A...ah...ha..đừng động,a...an...anh làm cái gì vậy?" Chu Châu cố nén lại du͙© vọиɠ.

"Chỉ muốn kiểm tra xem bên trong âʍ đa͙σ của cô có bị thương hay không thôi, thuận tiện giúp cô hiểu chính xác như nào là phương pháp tự an ủi đúng cách". Giọng nói của anh mang theo bình tĩnh làm Chu Châu không chống cự nữa, giống như bị mê hoặc chậm rãi đắm chìm trong du͙© vọиɠ.

Hạt đậu phía trên tiểu huyệt đột nhiên bị chà đạp, dùng lực có hơi mạnh ấn lên cũng may có thuốc mỡ bôi trơn, khiến cô có chút đau đớn cùng với một ít sảng khoái, Chu Châu kìm lòng không được rên ra tiếng: "Ah...a..a...." mông nhỏ trắng nõn khẽ động ý hùa theo ngón tay đang xoa nắn hạt đậu nhỏ. Bị kí©h thí©ɧ bởi kɧoáı ©ảʍ khiến Chu Châu có chút khó chịu, cô cố giữ lại một chút liêm sỉ nỗ lực khống chế âm thanh rêи ɾỉ đang phát ra từ miệng mình. Nhìn Chu Châu nỗ lực khắc chế âm thanh của mình, Tɧẩʍ ɖυệ trước sau như một bình tĩnh dùng ngữ khí cùng sự chuyên nghiệp kí©h thí©ɧ Chu Châu, anh nói: "Tuy rằng tự an ủi là một việc bản thân mình tự làm để đạt được cao trào, nhưng hiện giờ cũng không có cái gì phải xấu hổ cả, không phải cô cũng đang rất hưởng thụ nó sao?".

"A...a...ah.." âm thanh kiều mị vang lên, ngón tay ấm áp có chút hơi lạnh do thuốc mỡ dính vào, xoa nắn khiến hạt đậu sưng đỏ, kɧoáı ©ảʍ cứ như vậy một trận lại một trận dâng lên, cả cơ thể như bị du͙© vọиɠ áp chế, lý trí bị lôi cuốn mà trầm luân. Chu Châu cả người mê man, cảm giác được Tɧẩʍ ɖυệ đang dùng tay mở rộng đùi cô ra, cách một lớp áo blouse cô có thể cảm nhận được cánh tay to lớn của anh, Chu Châu vặn vẹo eo nhỏ, đón ý hùa theo ngón tay thon dài đang xoa nắn hạt đậu nhỏ.

"Âm đế nhất định phải mềm nhẹ đối đãi, nơi này đối với phụ nữ rất mẫn cảm, so với đầṳ ѵú nơi này càng mẫn cảm hơn, cho nên chỉ cần nhanh chóng, nhẹ nhàng cọ xát là đã có thể đạt được kɧoáı ©ảʍ, nhưng chỉ cọ xát ở đây thôi cũng không thể thoả mãn được hết du͙© vọиɠ, thậm chí sẽ làm cô cảm thấy hư không" Tɧẩʍ ɖυệ dùng giọng nghiêm túc mà nói, kí©h thí©ɧ Chu Châu.

Nói xong, một bàn tay lại tiếp tục chậm rãi vân vê hạt đậu nhỏ khiến nó cứng lên, một tay khác lại ôn nhu sờ lên trên mặt Chu Châu anh lấy cái kính của cô ra, hai mắt Chu Châu ngấn lệ, mơ hồ ngăn cản nhưng cũng không thắng nổi anh, tay ở dưới hạ thân đột nhiên đẩy nhanh tốc độ, làm cả người Chu Châu hoàn toàn vô lực.

Miệng thốt ra tiếng rêи ɾỉ: "A...a...ha..khôn...không được, không..a..muố..muốn tới...aha...". Chợt ngón tay rời đi, làm Chu Châu đang chuẩn bị đạt tới cao trào bất an cô khó chịu vặn vẹo mông, đôi tay bắt lấy hai bên tay vịn, mày khẽ nhăn lại, cả người cô thể hiện rõ sự khó chịu.

Tɧẩʍ ɖυệ nhẹ vỗ về Chu Châu, trầm thấp lại ôn nhu mà an ủi: "Ngoan, lập tức sẽ cho cô, không cần vội" ngón tay lại sờ đến hạt đậu sưng đỏ, nhẹ nhàng mà chậm chạp khẽ xoa khiến ngón tay dính đầy da^ʍ thuỷ cùng với một ít thuốc mỡ, tiểu huyệt nhìn qua trông thật dâʍ ɭσạи, xung quanh tiểu huyệt đều bị da^ʍ thuỷ thấm ướt, lại còn không ngừng co rút khiến mật dịch từng luồng phun ra, mật dịch dọc theo kẽ mông chảy xuống phía dưới tiểu cúc nhìn qua vô cùng kiều diễm, còn nhiều hơn thế mật dịch dính ở ghế dựa thấm ướt toàn bộ mông của cô, bộ dáng của cô hiện giờ trông thật da^ʍ mĩ. Cảnh sắc trước mắt câu dẫn Tɧẩʍ ɖυệ khiến anh vất vả kìm nén du͙© vọиɠ, ở dưới thân côn ŧᏂịŧ chậm rãi biến ngạnh, phát trướng cũng may bị áo blouse che khuất.

Ngón tay Tɧẩʍ ɖυệ ở tiểu huyệt nhẹ nhàng mà chậm chạp xoa nắn, cái miệng nhỏ lúc đóng lúc mở phun ra càng nhiều mật dịch. Động tác nhẹ nhàng, khẽ dùng lòng bàn tay đập vào tiểu huyệt, làm nơi đó phát ra âm thanh kí©h thí©ɧ hai người, Chu Châu mơ hồ mà rêи ɾỉ: "A...." tiểu huyệt lại một trận co rút, ngón tay Tɧẩʍ ɖυệ khẽ ấn ở miệng huyệt, câu dẫn Chu Châu khiến bụng nhỏ của cô một trận run rẩy, cảm giác vô cùng hư không, cô muốn ngón tay của anh đi vào.

Chu Châu mơ hồ trừng đôi mắt đang mê man, dẩu miệng, rầm rì kháng nghị, Tɧẩʍ ɖυệ trong lòng một mảng mềm mại, trên mặt vẫn là vẻ mặt cấm dục cao lãnh, nếu không phải phía dưới hạ thân của anh đang sưng phồng lên thì thật muốn hoài nghi xem anh có phải hay không là người không quan tâm đến phụ nữ. Tɧẩʍ ɖυệ dùng một bàn tay xoa xoa khuôn mặt mềm mại của Chu Châu, cô lại giống như con mèo nhỏ không ngừng cọ mặt lên tay của Tɧẩʍ ɖυệ, đột nhiên anh cảm thấy yết hầu có chút khát khô. Cuối cùng anh cũng chịu cắm ngón tay vào bên trong tiểu huyệt, đột nhiên Chu Châu bị dị vật tiến vào, rêи ɾỉ một tiếng: "A...đau..ah".

Ngón tay ở dưới tiểu huyệt chậm chạp mà trừu động, đợi cô thích ứng sau đó mới tiếp tục đẩy nhanh tốc độ, bỗng đầu ngón tay chạm đến một tầng mỏng, anh khẽ dừng lại, lui ra khoảng nửa đốt ngón tay. Tɧẩʍ ɖυệ ở tiểu huyệt chậm rãi tinh tế mà đảo lộng, bên trong cô như có vô vàn cái miệng nhỏ đang cắи ʍút̼ ngón tay anh.

Trừu động một hồi, cảm thấy tiểu huyệt cô có chút thả lỏng, Tɧẩʍ ɖυệ bắt đầu đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra, khiến Chu Châu khẽ rên nhẹ: "A..ha...chậm chút..a..", cái mông nhỏ của cô vặn vẹo theo động tác thọc vào rút ra, để đạt được nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn. Đột nhiên Tɧẩʍ ɖυệ lại khắc chế động tác thọc vào rút ra, sau đó dừng hẳn động tác khiến cho Chu Châu không thể nào đạt được cao trào.

Lúc sau, Tɧẩʍ ɖυệ lại hướng tiểu huyệt bỏ thêm một ngón tay vào, hai ngón tay đi vào, làm cho tiểu huyệt bị căng ra khiến Chu Châu không khoẻ khóc rống lên, tiểu huyệt gắt gao kẹp lấy hai ngón tay, một bên Tɧẩʍ ɖυệ dùng ngón cái xoa nhẹ hạt đậu nhỏ, một bên lại dùng hai ngón tay ở trong tiểu huyệt chậm rãi trừu động, khiến cho Chu Châu thoải mái khẽ thả lỏng tiểu huyệt, Tɧẩʍ ɖυệ bắt đầu ở tiểu huyệt đẩy nhanh tốc độ xoay tròn thọc vào rút ra.

Hướng về phía trước mà cắm, bỗng chạm đến một khối thịt hơi ngạnh nhô lên, hai ngón tay đối với nó vân vê một chút, Chu Châu bị trêu trọc bất lực rêи ɾỉ: "Không cần...a..không cần...chỗ đó không cần" cả người cô run rẩy, cơ bắp căng chặt, tiểu huyệt không ngừng run rẩy ngày càng gắt gao mà ngậm chặt lấy ngón tay. Cùng lúc đó, côn ŧᏂịŧ dưới hạ thân của Tɧẩʍ ɖυệ ngày càng to lên, ở dưới áo blouse trắng như ẩn như hiện. Trên mặt Tɧẩʍ ɖυệ vẫn như cũ mang theo vẻ lạnh lùng cấm dục, ngón tay cũng không có buông tha khối thịt đang ngạnh lên kia, liên tục xoa nắn kí©h thí©ɧ nó, làm Chu Châu không chịu nổi, khóc rống lên: "Không cần...đừng...đừng chạm vào...a.. rất khố chịu...a..sắp hỏng....sắp hỏng rồi..a...".

Ở dưới Tɧẩʍ ɖυệ đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra khoảng chừng hơn mười mấy lần, tiểu huyệt hung hăng run rẩy co chặt lại, ngón tay bị xoắn chặt làm cả người Tɧẩʍ ɖυệ một trận tê dại, tăng lực lớn tiếp tục thọc vào rút ra, nhiều lần đều chạm đến nơi mẫn cảm của Chu Châu, sau vài cái mông Chu Châu bắt đầu run rẩy vặn vẹo, bụng nhỏ cũng từng đợt co chặt.

"A...khó chịu....ha..không cần...không cần động..dừng lại..ah...muốn...muốn tiểu...không cần...a...tiểu...tiểu ra..ahh.." Chu Châu ngửa đầu, tiểu huyệt co rút lại bắn ra một cỗ mật dịch, toàn bộ đều dính trên tay của Tɧẩʍ ɖυệ, khi Tɧẩʍ ɖυệ rút tay ra còn kéo theo một ít da^ʍ thuỷ, tiểu huyệt run rẩy, Chu Châu xụi lơ cả người nằm trên ghế thở phì phò.

Tɧẩʍ ɖυệ đi ra sau mành rửa sạch tay, sau đó lấy nước ấm lau sạch kẽ mông cùng với bắp đùi của Chu Châu, lúc lau đến tiểu huyệt nó còn mẫn cảm hơi run lên, sau khi lau sạch Tɧẩʍ ɖυệ lấy một ít thuốc mỡ bôi lên.

"Cô mau sửa sang lại rồi ra ngoài, còn có việc muốn nhắc nhở cô" Sau đó anh liền đứng dậy đi ra ngoài.