Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Quân Nhân Xuyên Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm Năm Mất Mùa

Chương 33

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong "Sách nghiên cứu thảo mộc bản mới nhất" có nói đến công dụng: làm sáng khuôn mặt, trị nám và những vết chân chim của người già, loại bỏ các sắc tố đen lắng đọng lại, còn có thể làm tan những nếp nhăn sau gáy, dùng thuốc này để tẩy rửa thì có thể nhẵn nhụi như ngọc bích.

Nghĩ vậy, Lâm Đào cảm thấy có lẽ về sau có thể phục chế được "Phấn thần tiên ngọc nữ" và "Võ Tắc Thiên lưu nhan phương".

Loại thần dược làm đẹp nói không chừng sẽ khiến nàng trở thành cá mặn đứng đầu ở thời cổ đại này!

"Tứ vật?" Nghe được giọng nói của Vương bà tử, Lâm Đào khôi phục lại tinh thần.

"Tứ vật là nói đến đương quy, thục địa, bạch thược, xuyên khung. Đây là những dược liệu rất tốt cho nữ nhân, y quan bán cái này cũng không rẻ."

Lâm Đào nói bán không rẻ, đơn giản chỉ muốn nói rằng giá trị của những loại dược liệu này không thấp.

Không nghĩ rằng Cung lão đầu lại đưa rổ trứng gà kia ra.

"Lâm đại muội tử, rổ trứng gà này, ngươi nhất định phải cầm lấy! Ngươi đào được dược liệu này dù đem bán đi hay giữ lại cho chính mình cũng rất tốt. Nếu nhà của ta có tiền thì nên lấy tiền đi mua mới phải. Chắc ngươi cũng biết, tức phụ này của lão Đại mới được đưa về từ y quán. Tiền ở trong nhà đã tiêu hết vào y quán rồi.”

Lâm Đào nhíu mi nhìn rổ trứng gà, không ngờ lời mình nói lại làm cho người ta hiểu lầm.

Cung lão đầu nhìn thấy nàng không nói lời nào, cũng không nhận lấy cái rổ thì nói tiếp: "Nếu không thì ngươi cho nhà ta khất nợ mất ngày, ta nghĩ cách, kiếm một ít tiền đưa cho ngươi. Một mạng người được đổi bằng mấy quả trứng gà, trong lòng ta cũng rất áy náy."

Lâm Đào vội vàng xua tay: "Đây cũng không phải là thứ hiếm lạ gì, biết thì xem như bảo vật, không biết thì lại xem như cỏ. Hoàn cảnh hiện tại của nhà ngươi, cho dù ta mở miệng đòi tiền thì ngươi cũng không kiếm đâu ra được!"

"Đại tỷ tỷ, ngươi hãy nhớ kỹ! Cầm nó nghiền thành bột nhão. Nếu chảy máu không ngừng, uống thuốc nước pha với gạo nếp. Nếu bụng và rốn của Tú Nhi bị đau thì uống thuốc nước pha với cháo lỏng."



Nói xong, Lâm Đảo đẩy trứng gà về.

"Nếu như nàng không có việc gì thì mỗi ngày cứ lấy một nắm cỏ Khôn nhỏ, trộn với hai quả trứng gà và thêm nước rồi nấu lên. Sau khi trứng chín, bỏ vỏ, luộc một lúc nữa, vớt bỏ cặn, ăn trứng với nước thuốc thì mới tốt cho cơ thể của nàng ấy."

Vương bà tử liên tục gật đầu, tỏ vẻ nhớ kỹ, nói cảm ơn liên tục.

"Trời không còn sớm nữa." Lâm Đào đứng dậy rời đi.

Cả nhà Cung lão đầu đưa nàng ra cửa, Lâm Đào cũng không quay đầu lại đi về nhà.

"Rõ ràng người tốt như vậy, vì sao trước đây lại đối xử tệ với ba mẫu tử Hứa thị chứ?" Vương bà tử nói.

"Nếu đổi ta thành nàng, nói không chừng cũng không bằng nàng đâu! Bà ngẫm nghĩ lại xem nàng gánh vác cả một gia đình. Nếu không thể giúp con dâu và cháu nhỏ có cuộc sống tốt đẹp thì không bằng làm cho con dâu và cháu nhỏ hận nàng, sau đó cố gắng sống sót. Những tình cảm như yêu và hận này có thể xem như một chỗ dựa tinh thần!"

Cung lão đầu lắc đầu thở dài: "Con người, nếu mất đi chỗ dựa tinh thần thì thật sự phế đi."

"Thật vậy chăng?" Vương bà tử nghi hoặc: "Nếu nàng đối xử với ba mẫu tử Hứa thị như vậy thì có phải có chút quá đáng không chứ."

"Lâm đại muội tử có suy nghĩ, có bản lĩnh của riêng mình. Chúng ta nhìn không hiểu được cách làm của nàng cũng rất bình thường. Không nói những chuyện này nữa, ngày mai ta đi đào đất, đào được gì thì lên trấn trên đổi một ít lương thực, sau đó đưa đến cho nhà Lâm đại muội tử. Người ta nói không cần thì ta cũng không thể cứ bỏ qua như vậy. Làm người thì phải có lương tâm. Nàng cũng thật sự không dễ dàng."

"Được, ông đưa mấy đứa con đi làm việc, còn ta ở nhà chăm sóc Tú Nhi."
« Chương TrướcChương Tiếp »