Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Xuyên Sách Không Muốn Chết

Chương 5: Lấy lòng nam chính

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bỗng nhiên chuông điện thoại reo lên, điện thoại nhà họ Tô gọi đến, Tô Dư nhìn điện thoại im lặng một lúc.

Tô Chính Thiên, pháo hôi của pháo hôi trong tiểu thuyết, cha của nữ chính, cũng là cha của cô, nhưng kết cục lại khác với cô, ông ta cuối cùng vẫn sống yên ổn.

Cô ngoan ngoãn nghe điện thoại, vừa nghe máy, bên kia lập tức truyền đến tiếng gầm gừ.

“Tiểu Dư, hot search kia là chuyện gì vậy!” Tô Chính Thiên ở nhà sốt ruột, gần đây công ty vừa lỗ một khoản tiền lớn, ông ta còn đang chờ tìm Hoắc Khải giúp đỡ, kết quả Tô Dư lại xảy ra chuyện như vậy.

Bên cạnh, Nguyễn Thanh Nhĩ lo lắng đưa cho ông ta một tách trà, bà ta biết rõ nỗi khổ của con gái mình, hai tháng trước bà ta cũng nghe Tô Dư nói, hóa ra năm đó cô “mất trí nhớ” vô tình thay thế Tô Noãn trở thành người phụ nữ của Hoắc Khải.

Cũng chẳng trách năm năm nay, Hoắc Khải không hề chạm vào cô lần nào.

Cô bị lạnh nhạt như vậy, tìm một người để giải tỏa nỗi buồn, cũng là điều đương nhiên!

Nào ngờ phóng viên kia lại có thể ngồi lì như vậy, chuyện này mà cũng bị phát hiện.

Nhưng mà, bà ta liếc nhìn Tô Chính Thiên, bà ta quá hiểu ông ta là người như thế nào, lợi ích luôn đặt lên hàng đầu, tình cảm gia đình gì đó chỉ là bậc thang để leo lên cao.

Chuyện Tô Dư không được Hoắc Khải yêu thích, bà ta tuyệt đối không thể để ông ta biết, nếu không lỡ như lòi ra chuyện Tô Dư thay thế Tô Noãn, thì phải làm sao?

Dựa vào thế lực của nhà họ Hoắc, cộng với nỗi hận của Tô Noãn đối với bọn họ, hai mẹ con bà ta chắc chắn sẽ chết không toàn thây!

Tô Dư lười biếng nằm trên ghế dài, thợ trang điểm đang trang điểm cho cô, cô ngáp một cái: “Ba, con chỉ đơn thuần xem phim với anh ta thôi.”

Hoàng Lương đang định đưa nước cho cô, nghe vậy, khóe mắt giật giật, có ai nói chuyện giống như cô thế này không?

Thế này chẳng phải rõ ràng là nói với người khác cô và người đàn ông kia có quan hệ mờ ám sao?

Hoàng Lương liếc nhìn thợ trang điểm, đối phương lập tức hiểu ý lui ra, lúc này Hoàng Lương mới lấy điện thoại ra tìm kiếm khóa học, xem thử có thể tìm cho Tô Dư một khóa học về ngôn ngữ học hay gì đó không.

Là lỗi của anh ta, quên giúp cô nâng cao EQ.

“Ba, chuyện này đã giải thích với A Khải rồi, anh ấy nói hai ngày nữa sẽ đến thăm con.” Tô Dư mắt nhắm mắt mở, tối qua xem phim ma với Chu Linh xong, cô sợ đến nỗi cả đêm không ngủ được, bây giờ buồn ngủ muốn chết.

Tô Chính Thiên nghe xong, trái tim run rẩy, chẳng lẽ cô chỉ giải thích với Hoắc Khải như vậy thôi sao? Vẻ mặt ông ta có chút hoảng hốt, vội vàng nói: “Tiểu Dư, con xem thử hôm nào A Khải có rảnh thì dẫn cậu ấy về nhà ăn bữa cơm xoàng!”

Tô Dư sửng sốt, nghe ra được điềm báo chia tay từ trong giọng điệu hiền từ của ông ta, cô vội vàng ngồi thẳng dậy: “Vâng.”

Tô Chính Thiên nghe giọng điệu vui vẻ, ngây thơ như chẳng biết gì của con gái, khóe miệng co giật, cô nɠɵạı ŧìиɧ bị bắt, ông ta phải dọn dẹp cho cô, dỗ dành Hoắc Khải, mà cô vẫn vui vẻ như không có chuyện gì?

Hoắc Khải giống như tin lời cô lắm chắc?

Rõ ràng là muốn tìm cô tính sổ thì có!

Sao ông ta lại sinh ra một đứa con gái ngây thơ như vậy chứ?

Rõ ràng trước đây cô không có ngu ngốc như vậy!

Tim Tô Chính Thiên đau nhói, đứa con gái này từ năm năm trước mất trí nhớ, đầu óc như bị ngấm nước vậy.

“Ba, con sẽ nói với A Khải ngay, con cúp máy đây.” Tô Dư vui vẻ cúp điện thoại, lập tức gọi cho Hoắc Khải.

Bên kia nhanh chóng cúp máy, Tô Chính Thiên yên lặng nhìn điện thoại, theo ông ta, là do cô quá tập trung vào sự nghiệp, mới dẫn đến Hoắc Khải đối xử lạnh nhạt với bọn họ, nếu cô lấy lòng Hoắc Khải nhiều hơn, tập đoàn Tô thị đã sớm một bước lên mây rồi.

Nhưng bây giờ ông ta cũng chỉ có thể chờ hồi âm của Tô Dư.
« Chương TrướcChương Tiếp »