Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Xuyên Sách Chỉ Muốn Làm Cá Muối

Chương 15: Ông Nội Cưng Chiều

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thời Y cãi nhau với người nhà, tạm thời không có chỗ ở, Tề Văn Diệu đưa nàng về biệt thự riêng, cho nàng một nơi để ở. Tuy cốt truyện phát sinh một đống sai lệch lớn, nhưng may là Thời Y vẫn về ở chung với Tề Văn Diệu.

Sau khi Trình Dĩ Tình biết được tin này, cô thở phào nhẹ nhõm. Còn tự chúc mừng bằng cách vui sướиɠ chơi vài trận game. Ngoài cửa phòng, tiếng dì Ngô vang lên: “Tiểu thư Dĩ Tình, Trình lão tiên sinh gọi cô sang thư phòng của ông ấy một chuyến.”

“Vâng, tôi đến đây.” Trình Dĩ Tình nhìn các chiêu đang hồi, lên tiếng, dùng tốc độ nhanh nhất đánh thắng kẻ địch, chiến thắng trò chơi.

[ Ký chủ nên tiến hành nhiệm vụ ]

–Tới đây!

Trình Dĩ Tình cởi bỏ dây buộc tóc, dùng tay tùy tiện vuốt mấy cái chải tóc, nhưng nhìn vẫn lôi thôi lếch thếch như cũ.

Trình lão gia ở trong thư phòng đọc sách, nghe thấy tiếng động, ngầng đầu nhìn Trình Dĩ Tình: “Dĩ Tình!”. Trình lão gia chau mày: “Tùy là ở nhà nhưng con cũng không nên để bản thân lôi thôi lếch thếch như vậy.”

“Ông nội.” Trình Dĩ Tình gọi một tiếng mềm mỏng, chạy đến bên cạnh, ôm lấy cánh tay Trình lão gia: “Con nghe rồi, sau này sẽ không như thế nữa.”

“Thật không có biện pháp nào với con.” Trình lão gia lấy tay dí nhẹ lên trán Trình Dĩ Tình đầy vẻ cưng chiều.

Trình Dĩ Tình toét miệng cười đến xán lạn: “Là vì biết ông nội thương con nhất.”

“Con gái lớn nhà bác Trương của con đính hôn, tối mai sẽ cử hành buổi lễ, thân thể ông có chút không thoải mái nên không đi được, con thay ông nội đi đi.” Trình lão gia vỗ nhẹ tay Trình Dĩ Tình, nhất cử nhất động của ông đều thể hiện tình thương vô bờ bến đối với cô.

“Ông nội, ông cảm thấy không khoẻ chỗ nào sao?” Trình Dĩ Tình tái mặt, khẩn trương nhìn Trình lão gia một lượt: “Để con đi gọi điện cho bác sĩ Dương, bảo cô ấy đến đây khám cho ông.”

“Không cần đâu.” Trong lòng Trình lão gia như nở hoa: “Ông nội lớn tuổi rồi, cơ thể cũng không còn khoẻ nữa, đều là chuyện thường thôi.”

“Không được, sức khoẻ là quan trọng nhất.”



Trình Dĩ Tình thật sự lo lắng.

Thời gian xuyên không đến đây tuy chưa lâu, nhưng cô đã thật lòng coi Trình lão gia như ông nội ruột thịt của mình.

“Được, sức khoẻ quan trọng nhất.” Trình lão gia cười thành tiếng, niềm vui lấp lánh trong mắt càng sáng hơn.

Rốt cuộc cháu gái cũng trường thành, đã biết đau lòng cho ông.

Trình Dĩ Tình không yên tâm, lại dặn dò thêm vài câu, cuối cùng mới chuyển về chủ đề tiệc đính hôn ngày mai.

“Để Văn Diệu đưa con đi, hai đứa cũng có thể chuyện trò giao lưu nhiều hơn.”

“Vâng.”

Trình lão gia chưa yên tâm, còn tự mình gọi điện cho Tề Văn Diệu, dặn hắn về chuyện tiệc đính hôn ngày mai, nhất định phải quan tâm chăm sóc Trình Dĩ Tình thật tốt.

Chuyện này quyết định như vậy là xong.

Ngày hôm sau.

Trình Dĩ Tình đến đoàn phim theo lẽ thường, Giang Nhã đi theo bên ngươi cô, tâm tư tỉ mỉ cẩn trọng, sợ có câu nào không thích hợp lại chọc giận cô, lại khiến cô khó ở.

Nhưng kỳ quái hơn, cả ngày hôm nay tâm tình Trình Dĩ Tình lại không tồi. Đối diễn với Lê Ngật, một cảnh diễn một lần là qua, không có chút sai sót nào. Trình độ chuyên nghiệp này khiến trên dưới cả đoàn phim kinh ngạc liên tục cảm thán.

Tào đạo diễn cũng vui vẻ mừng rỡ hẳn lên, diễn viên chuyên nghiệp, tiến độ quay phim thông thuận có thể giúp đoàn phim bớt được không ít việc.

[ Ký chủ, xin cô chú ý thái độ đoan chính, đối tượng công lược của cô không phải Lê Ngật ]



–Ta biết rồi!

[ Biết mà còn làm? ]

–Ta chỉ theo đuổi thần tượng như fan bình thường, có sao làm vậy, ngươi không thấy hẳn đẹp trai à?

[ Ký chủ!!! ]

Hệ thống không biết giận.

Trình Dĩ Tình ho nhẹ một tiếng, nói một câu trấn an trong lòng:

–Được rồi! Ta biết rồi!

“Lê Ngật, tối nay tôi còn có việc khác, đã báo đạo diễn về lịch quay, ngay may gặp lại!”

Đối với Lê Ngật, trước sau Trình Dĩ Tình vẫn duy trì thái độ nhiệt tình.

“Được, ngày mai gặp.” Lê Ngật cười đáp lại.

Nụ cười này, cười đến khắc sau vào tâm khảm Trình Dĩ Tình.

Thật là đẹp trai quá!

Trình Dĩ Tình lưu luyến rời đi.

Giang Nhã đừng nhìn toàn bộ quá trình, sợ hãi tới mức hãi hùng khϊếp vía.
« Chương TrướcChương Tiếp »