Chương 4: Thiếu gia ác ma và cô hầu gái xinh đẹp (1)

“Hạ Anh Lạc, đừng có dính lấy tôi nữa, dù cô có dùng bất cứ thủ đoạn gì, Âu Lạc Thần tôi cũng sẽ không cưới cô đâu, cô chết tâm đi!”

Trên sân trường, một thiếu niên tóc vàng hoe mặc đồng phục đen, gương mặt tuấn tú mang vẻ bất cần, nhìn cô gái trước mặt với ánh mắt khinh bỉ. Anh ta mạnh tay xô cô, nói với giọng đầy kiêu ngạo.

Bạch Mặc, đi giày cao gót, loạng choạng và ngã xuống cỏ trên sân trường.

Không hề có chút phòng bị nào, Bạch Mặc cứ thế xuất hiện trong một trường học, tình huống trước mắt khiến cô có chút hoang mang.

【Đinh! Truyền tống hoàn tất! Thế giới đầu tiên – Tình yêu học đường, độ khó cấp D, hoàn thành nhiệm vụ thưởng 99 điểm。】

Cái gì? Có 99 điểm, ít quá vậy? Không cho 100 điểm luôn đi, hệ thống này thật là xấu xa~ Bạch Mặc thầm oán thán trong lòng.

【Lẽ ra phải là 100 điểm, nhưng đây là lần đầu tiên cô làm nhiệm vụ, hệ thống chỉ cho cô 99 điểm thôi, sợ cô kiêu ngạo! Muốn nhiều điểm hơn, vậy thì hoàn thành nhiệm vụ cấp S đi, yên tâm, hệ thống sẽ không cản cô đâu, he he~】

Giọng điệu trêu tức này nghe thật khó chịu. Bạch Mặc nhẫn nhịn, hỏi một cách khiêm tốn: “Nhiệm vụ cấp S là gì?”

【Là nhiệm vụ khó nhất đấy~ Hiện tại cô không nên nghĩ đến nhiệm vụ cấp S đâu, cứ làm tốt nhiệm vụ cấp D của mình đi, cô còn yếu đuối quá!】

Cái gì vậy! Có mà ngươi yếu đuổi ấy!

“Tại sao bây giờ không thể làm nhiệm vụ cấp S, là vì thất bại sẽ bị phạt à? Vậy nếu thất bại thì sẽ bị phạt thế nào?” Cuối cùng Bạch Mặc cũng hỏi ra câu hỏi đã đè nén trong lòng.

Mặc dù hệ thống đã chọn cô để đi đến các thế giới khác nhau thực hiện nhiệm vụ, nhiệm vụ thành công sẽ được thưởng điểm, giúp cô tái tạo cơ thể và thậm chí là sống mãi mãi, nhưng nếu…

Nếu thất bại thì sao?

Cô sẽ bị phạt như thế nào?

Có chút rùng mình…

Bạch Mặc không phải là người ngốc, cô tin rằng trên đời không có chuyện gì tốt mà không có cái giá của nó. Ngược lại, cô rất thông minh, nếu không hệ thống cũng sẽ không chọn cô.

Hệ thống im lặng một giây rồi nói hai chữ: 【… Xóa sổ!】

Cái quái gì vậy! Quá tàn nhẫn! Quá đẫm máu! “

Oa oa oa, hệ thống thật đáng sợ, tôi muốn về nhà tìm mẹ~”

【Muốn đi? Xóa sổ nhé~】

Quá lợi hại, hệ thống của tôi!

------

Bạch Mặc phủi tay đứng dậy, quan sát những người đang hóng hớt xung quanh , những thiếu nữ thiếu niên xinh đẹp, trong mắt họ lại chứa đựng sự ác ý.

Hạ Anh Lạc, đó là tên của cơ thể này sao?

Còn thiếu niên trung nhị kia là ai?

Cô cảm thấy bối rối, liên hệ khẩn cấp với hệ thống, trong lòng kêu gọi

“Hệ thống đại thần~ chẳng lẽ ngươi không phát triển chức năng gợi ý cốt truyện à?”

Hệ thống trả lời dứt khoát: 【Không có!】

“Ngươi đừng bắt nạt tôi vì tôi ít đọc sách.”

【Chính vì thấy cô ít đọc sách nên tôi mới bắt nạt cô, người khác tôi còn lười bắt nạt nữa là, he he~】

“Đến đi, xin hãy tiếp tục ức hϊếp tôi, đừng vì tôi là một đóa hoa yếu đuối mà thương xót tôi!”

#Người không biết xấu hổ thì vô địch thiên hạ#

【Đinh! Đang truyền tải cốt truyện…】

Trong nháy mắt, một lượng lớn thông tin như những mảnh vỡ xâm nhập vào đầu của Bạch Mặc.

Chuyện gì vậy, đau quá!

Bạch Mặc mặt tái xanh, gương mặt xinh đẹp và lộ vẻ kiêu ngạo của cô, bỗng nhiên lộ ra vẻ yếu ớt như một bông hoa nhỏ trong gió, khiến người khác cảm thấy đau lòng.

Lâu không nhận được câu trả lời, Âu Lạc Thần cảm thấy không kiên nhẫn, người phụ nữ này, đừng tưởng làm bộ đáng thương là anh sẽ mềm lòng.

“Hạ Anh Lạc, cô có nghe thấy không, cả đời này tôi sẽ không cưới cô, đừng có mơ tưởng hão huyền nữa!”

“Bởi vì, tôi Âu Lạc Thần——” “Sẽ không bao giờ yêu cô!”