Chương 10-2
Nhìn thấy bọn họ như vậy, Hàn Mai Mai cảm thấy đã đến thời điểm cô cần lên sân khấu rồi.
"Ba." Hàn Mai Mai cười hì hì tiến lên, sau đó cực kỳ tự nhiên ôm lấy cánh tay Trình Chí Dũng.
Trình Chí Dũng không nghĩ tới Hàn Mai Mai sẽ xuất hiện ở đây, cũng không biết cô có nhìn thấy ông ta lặng im khi có người nói Trình Khả Hinh là con gái ông ta. Ngày đó sau khi ông ta cãi nhau với Hàn Mai Mai liền đi tìm ông cụ, ông cụ lại nói y như Hàn Mai Mai. Khiến ông ta tức giận muốn thổ huyết.
Mấy năm nay ông ta vất vả vì công ty, ông già kia lại muốn dùng mấy trăm vạn rồi đuổi ông ta ra khỏi nhà. Nào có chuyện đơn giản như vậy.
Cuối cùng ông ta cũng bình tĩnh, nói với ông cụ sẽ không tái hôn, khẩn cầu cho ông ta tiếp tục ở lại công ty. Ông cụ mới miễn cưỡng gật đầu.
Nhưng hiện tại nếu như bị ông cụ biết, ông ta lặng im khi có người gọi cô gái khác là con gái ông ta, khiến bọn họ điều tra ra đó là con gái riêng của ông ta, đây lại càng nguy.
Nghĩ vậy Trình Chí Dũng ở trong lòng đổ mồ hôi lạnh, mặt cười cũng cực kỳ gượng ép, "Mai Mai, sao con lại ở đây?"
Tên béo vừa nói chuyện rôm rả với Trình Chí Dũng thấy người tới là Hàn gia tiểu thư, thật sự là kinh nghi bất định (kinh ngạc nghĩ ngờ). Mình lại nhận sai người, ông ta cũng cực kỳ xấu hổ. Ánh mắt nhìn về phía Trình Khả Hinh ý vị sâu xa, không phải con gái, vậy khẳng định là con gái nuôi rồi... Ha ha...
Đã sớm nghe nói Trình Chí Dũng là ở rể, mà vợ chết đã nhiều năm, cô gái này bộ dáng lại rất được, trọng điểm là đầy đặn. Trình tổng thật đúng là diễm phúc không ít.
Trình Khả Hinh thấy Hàn Mai Mai xuất hiện, chỉ thấy đối phương hèn mọn đánh giá chính mình, trong lòng đã sớm hận chết Hàn Mai Mai rồi. Cô ta đỏ mặt, nhưng cô ta có năng lực vì chính mình giải thích hay sao?
Nói cho mọi người biết cô ta là con gái Trình Chí Dũng, hơn nữa còn là con gái riêng. Đây nhất định sẽ bị người khác chê cười. Rõ ràng đều con gái, vì cái gì cô gái trước mặt này có thể hưởng thụ cuộc sống xa hoa, hơn nữa không hề cố kỵ gì mà đứng trước mặt người khác, còn mình lại như một thứ dư thừa, con gái riêng thì không được lộ diện hay sao?
Chẳng lẽ bởi vì linh hồ mình không được gửi vào một cái bụng tốt hay sao?
Hàn Mai Mai đương nhiên thấy ánh mắt Trình Khả Hinh nhìn cô u oán. Thì ra nữ chủ là một đóa hoa sen trắng...
"Ba ba, con cùng Ngụy Tổng đến. Ba quên rồi sao? Con bây giờ còn là trợ lý trong công ty của anh ta?" Hàn Mai Mai làm nũng nói, cô đột nhiên đưa ánh mắt đặt trên người Trình Khả Hinh: "Ba ba, vị tiểu thư bên cạnh ba, con chưa gặp qua. Cô ấy tên là - -?"
Trình Chí Dũng đã từng đưa Trình Khả Hinh đến nhà họ Hàn, ông ta không tin Hàn Mai Mai không biết. Ông ta lập tức ý thức được xú nha đầu này là cố ý khiến ông không còn bậc thang để xuống.
Nhưng hiện tại muốn ông nói gì, nói đây là con gái của người phụ nữ ông muốn kết hôn? Hay nói đây cũng là con gái ông, hơn nữa còn là con gái riêng.
Trình Chí Dũng đương nhiên không có điên, "Vị này chính là thư ký mới tới của công ty chúng ta, Trình tiểu thư. Hai người đx gặp qua rồi mà."
"Chuyện này con không có nhớ. Ba ba, ba cũng biết, ba ngày hai bữa ba lại đổi thư ký, con làm sao có thể nhớ được?"
Lời nói này truyền vào trong tai người khác liền càng thêm làm cho người ta mơ màng.
Tên béo đứng đối diện rất thức thời, lập tức liền vuốt mông ngựa: "Hàn tiểu thư, quả nhiên không giống người thường, khí chất bất phàm, cho nên Trình tổng vẫn luôn coi như bảo bối, không muốn người khác nhìn thấy.”
Ý ở ngoài lời liền là Trình Khả Hinh khí chất không bằng, thích xuất đầu lộ diện.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Khả Hinh trắng bệch, hốc mắt nổi lên một tầng sương, một bộ vừa thấy đã thương: "Ba..."
Trình Chí Dũng lập tức dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn thoáng qua Trình Khả Hinh, cô ta lập tức liền ngậm miệng, sau đó nhỏ giọng nói, "Tôi qua bên kia lấy chút đồ uống."
Lần trước ở trước mặt Hàn Mai Mai gọi Trình Chí Dũng là ba, trở về Trình Chí Dũng lập tức giáo huấn cô một trận, bắt cô ở trước mặt người khác đừng gọi ông ta là ba, còn nói chờ sau khi ông ta và mẹ cô kết hôn, là có thể quang minh chính đại gọi ông ta là barồi.
Dựa vào cái gì! Đều là con gái, mình so với tiện nhân thì có khác gì.
Trình Khả Hinh càng nghĩ càng không thăng bằng, cô ta nhìn thấy ly rượu trên bàn, trong lòng sinh ra một kế.
Hàn Mai Mai thấy Trình Khả Hinh cười mỉm, trong tay lại cầm một cái ly rượu, trong lòng liền có dự cảm xấu.
Quả nhiên cô thấy chân Trình Khả Hinh chuếnh choáng, hoảng sợ bất lực hướng về phía cô, Hàn Mai Mai lập tức trốn ở sau lưng Trình Chí Dũng.
Có thể nghĩ, một ly rượu đỏ này đều đã đổ hết lên người Trình Chí Dũng, mặt ông ta trầm xuống, nhìn một vũng nước đọng trên áo sơ mi trắng của mình, từ giữa kẽ răng nhả ra hai chữ, "... Khả Hinh."
Trình Khả Hinh thấy Hàn Mai Mai tránh thoát được, trong lòng tức giận! Mà biểu tình của ba lại khó coi như vậy, nước mắt cô lập tức rơi xuống, hoảng loạn nhìn Trình Chí Dũng, "... Trình tổng, tôi thật sự không phải cố ý."
Trình Chí Dũng thấy bộ dáng uất ức của con gái, đương nhiên không đành lòng tức giận, sắc mặt hoãn hoãn, nhưng trường hợp này thật là mất mặt, không muốn ở trong lâu nữa.
Ông ta liền lôi kéo Trình Khả Hinh rời đi, đương nhiên cũng làm bộ làm tịch hỏi Hàn Mai Mai có muốn cùng về hay không.
Hàn Mai Mai mới không muốn thấy sắc mặt của ông ta, lập tức liền cự tuyệt, "Con đi cùng Ngụy Tổng, đợi một chút Ngụy Tổng sẽ đưa con về. Ba ba, ba không cần lo lắng."
Thấy bóng lưng Trình Khả Hinh và Trình Chí Dũng, Hàn Mai Mai cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.
"Hàn Mai Mai "
Cô xoay người liền thấy Ngụy Nhất Minh nhìn cô, biểu tình không rõ.
Đúng rồi, hôm nay không phải là lần đầu tiên nam chủ và nữ chủ gặp mặt hay sao? Bọn họ không phải nên cả hai lưu luyến nhau không thể dứt hay sao, nhưng hiện tại lại không có phát sinh, mà hai nhân vật chính ngay cả mặt mũi cũng chưa có nhìn thấy.
Thời điểm Hàn Mai Mai trở về tâm tình đặc biệt tốt, khóe miệng vẫn giơ lên, ngay cả Ngụy Nhất Minh cũng nghi hoặc nhìn cô vài lần.