"Chỉ còn có ba mươi giây trước khi dây thừng Đằng Xà Ngọc đứt. Việc đếm ngược bắt đầu!"
Sở Huyên nghe được lời nói của nó thì vừa ngơ ngẩn vừa chết lặng, lại còn đếm ngược nữa? Đưa ra hai phương án này là có ý tứ gì? Chẳng lẽ lần này không giống như lần trước ở chỗ m Lê La, sẽ không biến mất ngay lập tức sao?
"30..."
"29..."
"Xoạt!" Khi hệ thống đếm ngược, ba nam tu sĩ đã đến trước mặt nàng, một người trong số bọn hắn đưa tay ra, thản nhiên cầm lấy cổ áo của nàng xé toạc ra, lộ ra làn da trắng ngần cùng phần bụng.
"28..."
Sở Huyên không có thời gian để suy nghĩ vì cái gì mà hệ thống lại không dịch chuyển nàng cách xa ngàn dặm, nàng nghiến răng nghiến lợi, không chút do dự lựa chọn cái thứ nhất trong hai phương án mà hệ thống đề cập tới.
Cho dù xác suất là mười phần trăm đi nữa thì cũng chẳng sao!
Chỉ cần sợi dây thừng Đằng Xà Ngọc kia bị đứt! Nàng liền tùy cơ ứng biến!
“Xoạt!” Lại có tiếng y phục bị xé, y phục quanh eo nàng bị xé toạc một lỗ.
"15..."
Nàng suy nghĩ một lúc thì mười lăm giây đã trôi qua.
Hàm răng của nàng cắn chặt đến mức như muốn bị gãy, thầm nguyền rủa tại sao thời gian lại trôi qua chậm như vậy, đồng thời buộc bản thân phải bình tĩnh lại!
"10..."
Nam tu sĩ có khuôn mặt to kéo quần xuống, hắn đã lấy thứ đó ra!
"5..."
Vẻ mặt dâʍ đãиɠ đi tới trước mặt Sở Huyên, giơ tay kéo làn váy Sở Huyên ra, chuẩn bị giơ súng xông trận!
“3…”
Chân nàng bị tách ra một cách mạnh mẽ! Sở Huyên cắn lưỡi đến chảy máu, kích động nhắc nhở bản thân thật tỉnh táo, sắp xong rồi! Sắp xong rồi!
"2..."
"Hắc hắc, tiểu cô nương! Hôm nay lão tử sẽ khiến cho ngươi sung sướиɠ muốn chết!"
"1..."
Thời cơ vừa đến! Sợi dây thừng trên người nàng ngay lập tức đứt ra, Sở Huyên đột nhiên giơ một chân lên, đá mạnh vào huyết mạch của nam tu sĩ có khuôn mặt to!
Sau đó, nàng lập tức lấy Tử Dương Kiếm ra và dùng kiếm đâm vào ngực nam tu sĩ đang ở phía bên trái nàng!
Tử Dương Kiếm hoàn toàn có màu tím, tia sét màu tím quấn quanh lưỡi kiếm, phát ra âm thanh tia sét xoẹt xoẹt xoẹt, cực kỳ sắc bén.
Sở Huyên phóng chính xác Định Linh Châm về phía nam tu sĩ cuối cùng, nàng lại không phát hiện ra sự thay đổi trên Tử Dương Kiếm!
Nhiều tiếng hét liên tiếp vang lên, theo sau là một giọng nói của hệ thống: "Tỷ lệ sống sót là 30%."
"..." Hả...? Xác suất này có thể được cải thiện?
Nàng không có thời gian để suy nghĩ về sự thay đổi này, đang định sử dụng Hóa Ảnh Độn hướng quảng trường chạy!
Nhưng không ngờ, một chiếc mũ trùm đầu bằng lưới bạc chụp xuống đỉnh đầu nàng.
Thân hình nàng nhanh chóng né tránh và trốn mất!
"Con tiện nhân này, ngươi dám đá ta! Ngươi đang tìm cái chết!" Gã có khuôn mặt to sắc mặt vặn vẹo, bị Sở Huyên hung hãn đá cho một cước, mạnh đến suýt nữa ngất đi!
Sở Huyên nhìn thấy đối phương vội vội vàng vàng kéo quần lên, trong tay cầm kiếm, sát ý nhìn chằm chằm vào nàng!
"Linh lực của ta!? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao ta không thể sử dụng linh lực của mình!" Nam tu sĩ bị Sở Huyên dùng Định Linh Châm tấn công vẻ mặt kinh hãi, hắn đang lẩm bẩm trong hoảng loạn!
Bên cạnh hắn là nam tu sĩ bị Sở Huyên đâm xuyên người, đôi mắt nhắm nghiền, trông không còn sức sống.
"Con khốn! Sao ngươi dám gϊếŧ nhị đệ của ta!" Ba nam tu sĩ này thực ra là ba huynh đệ, gã mặt to là lão đại, khi nhìn thấy nhị đệ đã chết, ánh mắt càng thêm sát khí.
"Sư huynh! Làm sao bây giờ, linh lực của ta! Linh lực của ta! Ta không cảm giác được linh lực của mình!"
"Im đi! Đưa Tỏa Hồn Liên trong tay ngươi giao cho ta, hôm nay ta sẽ báo thù cho các ngươi!" Hắn trầm giọng quát!