Chương 9: Danh hào của nhà họ Trần

“Đại khái khoảng nhiệt độ này.”

Bàn tay Phương Thanh Ninh đặt lên trên lớp vải có xúc cảm mềm như nhung, giám đốc Vương ừ một tiếng, không có biểu tình gì rút nguồn nhiệt ra, viết nhiệt độ xuống: "36.7 độ.”

Lại nói: "Kỳ thật có thể điều chỉnh lên cao hơn, nhiệt độ cơ thể của người sẽ không phải giữ nguyên như vậy, có thể làm mấy hàng mẫu trước, cô cũng thử một chút. Tôi sẽ làm một bộ điều khiển nhiệt độ, cố định ở 36.7 độ, như vậy sẽ càng tiện cho cô điều chỉnh hơn.”

Đương nhiên là cái sau càng tốt hơn, chỉ là thay đổi nhiệt độ sẽ tốn nhiều tiền hơn, nhưng mà vừa lúc Phương Thanh Ninh rất có tiền, cô một ngụm liền đồng ý: "Về việc sau khi thay đổi nhiệt độ và kích thước, hy vọng mô hình này sẽ có nhiều kích thước từ nhỏ đến lớn đều có thể làm ra. Các khuôn mẫu vẫn được giữ nguyên, khả năng kế tiếp còn có nhu cầu.”

Hình dạng và cấu tạo đương nhiên cũng có nhiều loại khác nhau, chẳng hạn như phích cắm điện trực tiếp, có điều khiển từ xa không dây, có loại tích điện có rung, có silicon, Phương Thanh Ninh cũng có ý nguyện muốn trải nghiệm thử, ở gian phòng này cô đã một hơi tiêu phí hơn mười vạn: "Tôi hy vọng có thể hoàn thành nó càng sớm càng tốt, ít nhất hãy đưa cho tôi một vài cây trước, kế tiếp các người có thể chậm rãi bổ sung.”

Căn phòng làm việc này không có tên, chuyên chế tạo đồ chơi khiêu da^ʍ cho những người giàu có và nổi tiếng, trong đó ước chừng có rất nhiều chuyện nhu cầu kỳ lạ, giám đốc Vương một ngụm đáp ứng, cũng hoàn toàn không có ý tứ trêu chọc Phương Thanh Ninh, có nề nếp xác nhận nhu cầu và thời gian, nhanh nhất ngay tuần sau có thể có phiên bản kích thước ban đầu có thể nạp điện, Phương Thanh Ninh một hơi muốn mười cây.

Cô rất hài lòng với cách phục vụ của phòng làm việc: "Chất lượng sản phẩm đã vượt qua yêu cầu, tôi sẽ thường tới, còn có rất nhiều khách hàng lớn tôi có thể giới thiệu cho ông—— khối lượng công việc của các ông như thế nào, đã đủ chưa, có tính toán đến việc mở rộng quy mô lên hay không, có nhận đầu tư không?”

Giám đốc Vương nói rất nhiều kẻ có tiền đều muốn đầu tư và bọn họ, nhưng bọn họ là bên thứ ba độc lập: "Như vậy khách hàng mới cảm thấy an toàn.”

Đến nỗi việc mở rộng kinh doanh tạm thời ông không có quyết định này, ông kinh doanh việc này vì có hứng thú, Phương Thanh Ninh có chút hơi tiếc nuối, để lại WeChat cho giám đốc Vương, hơn nữa lúc sau có thêm hai người, thần sắc giám đốc Vương khẽ nhúc nhích, nhưng một câu cũng không có nhiều lời —— đương nhiên ông ở thành phố A đã nghe qua danh hào của Trần gia, có tiếp xúc nhiều với kẻ có tiền, Wechat của Phương Thanh Ninh chính là dùng tên thật, phỏng chừng giám đốc Vương đã đoán được thân phận thiếu phu nhân Trần gia của cô.