Chương 12: Ly hôn

Đó là điều tự nhiên đối với cô, bởi vì nhất kiến chung tình với Trần Ý Trạch, vừa lúc lại đang có đề nghị liên hôn, liền vì vậy cô đã đánh bại những người chị em họ trong Phương gia để mới có được cơ hội này, cô chỉ có khả năng suy nghĩ mà yêu Trần Ý Trạch 5 năm.

Cũng không có chuyện gì đặc biệt, cảm giác như tình yêu đã dần phai nhạt, không còn tình cảm nào khác được vun đắp nên đã gần đến lúc phải ly hôn.

Hơn nữa Phương Thanh Ninh cảm thấy Trần Ý Trạch hẳn cũng sẽ đồng ý, thứ nhất, áp lực sinh con mà họ phải đối mặt ngày càng tăng.

Trần Ý Trạch rất khó chịu với việc mình cùng người phụ nữ khác sinh con, lúc này nếu lựa chọn ly hôn ít nhất có thể kéo dài mấy năm, thứ hai sự hợp tác giữa hai nhà cũng đang đi đúng quỹ đạo.

Trần Ý Trạch chính là người phụ trách hạng mục này, biết rõ ràng tiến độ, lúc này ly hôn cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc kinh doanh, thứ ba Trần Ý Trạch thật sự cũng không thích ở biệt thự cùng với cô, cả một núi đều là người Trần gia, phòng ngủ của chủ trạch trên đỉnh núi vừa lúc còn có thể từ trên cao nhìn xuống thấy ngọn đèn dầu nhà bọn họ, Trần Ý Trạch lần đầu tiên ngủ cùng với cô do bởi vì hai người trước kia luôn phân phòng ngủ, bị chủ trạch từ ánh đèn phát hiện manh mối, gọi điện thoại tới quan tâm. Đây là một sự xúc phạm và vũ nhục nghiêm trọng đối với đối với cá nhân ông mà nói.

Phương Thanh Ninh cũng nghĩ xong mọi việc, thậm chí ngay cả lý do ly hôn cũng nghĩ kỹ rồi, cô liền nói phát hiện ra rằng mình có vấn đề về khả năng sinh sản, cứ như vậy sẽ được gia trưởng hai bên đều chấp nhận, cũng sẽ không bôi nhọ nam tính hùng phong của Trần Ý Trạch.

Sau này nếu anh có thể làm cho Tề Trinh Ái sinh cho anh một đứa, khi ôm trở về nuôi cũng sẽ không có người hoài nghi vấn đề huyết thống của đứa trẻ.

Cô cảm thấy Trần Ý Trạch hẳn phải rất vui vẻ khi nghe được lời đề nghị của cô mới đúng, kết quả đời trước hoàn toàn diễn ra một tai nạn thảm khốc, trực tiếp làm cho Phương Thanh Ninh lưu lại di chứng nghiêm trọng, sau khi cô trọng sinh trở về, trên thân thể chứng nghiện không có, nhưng cơn nghiện vẫn còn ở tinh thần, thậm chí không thể chấp nhận một dươиɠ ѵậŧ giả có hình dạng thông thường, cái miệng nhỏ giữa hai chân chỉ muốn chứa dươиɠ ѵậŧ của Trần Ý Trạch.

Nhưng sau khi trùng sinh trở về, cô một miếng cũng không ăn, Trần Ý Trạch mới đến thành phố B nửa tháng, hơn nữa trước khi cô đệ đơn ly hôn anh là người già dưỡng sinh