Chương 45: Nhiệm vụ này phải bỏ sao?

Ân Tố Tố về phòng, theo thường lệ sau khi đuổi Tiểu Nha đi nghỉ ngơi, liền làm ổ trên giường, mở phong thư kia ra.

Lúc Lục Dịch đưa nó cho cô, cô giữ bức thư trong tay cũng không có cảm giác gì. Bởi vì phong thư này có hơi dày, đợi sau khi thật sự mở ra mới biết tại sao lại dày như vậy, hóa ra bên trong có tới mấy trang giấy lận, đều viết kín chữ.

Ân Tố Tố mở thư ra, vừa nhìn dòng đầu tiên, ánh mắt liền ngưng lại, nín thở tập trung tiếp tục đọc.

Lục Dịch đưa cho cô bản sao chi tiết vụ án, bao gồm danh tính, cuộc sống, tình hình gia đình, những người có quan hệ với người đó.

Vị ma ma mất mạng kia là quản sự ma ma của Từ Thái phi, họ Tôn, năm nay trên dưới 43 tuổi, cả đời không gả, phụ mẫu đều đã mất, huynh đệ tỷ muội cũng không còn sống nữa, chỉ có một chất nhi họ hàng xa nhờ quan hệ của bà hiện đang quản lý một mảnh trang tử ở thôn Lâm Hà vùng ngoại ô.

Đọc tới đây, Ân Tố Tố cuối cùng cũng nhớ tới lúc cô đi tới Vọng Tân Đài, đi qua viện tử đó, cũng biết vị ma ma này chính là người mặt đầy cảnh giác với họ.

Mà người sống trong viện tử là phi tử của Tiên hoàng, bây giờ là Từ Thái phi.

Theo lý mà nói, ma ma này từ lúc bảy tám tuổi đã được bán cho Từ gia, luôn hầu hạ Từ Thái phi cho tới hôm nay, không có công lao cũng có khổ lao, giờ lại chết không rõ ràng như vậy, Từ Thái phi nên truy cứu trách nhiệm mới đúng. Nhưng Từ Thái phi lại không muốn làm lớn chuyện, thậm chí tìm Lục Dịch, hi vọng vụ án này kết thúc tại đây.

Còn về nguyên nhân, Lục Dịch cũng đã nói rõ trong thư.

Lúc Tiên hoàng tại thế, Từ Thái phi từng được sủng ái một khoảng thời gian, sinh được một nữ nhi, nhưng không quá hai tuổi liền chết yểu, sau này luôn ở trong cung không tiếp xúc với người khác, một lòng lễ Phật. Chính vì Từ Thái phi không có con trai, cũng không tham gia cuộc chiến đoạt đích đẫm máu, vậy nên an an ổn ổn sống tới cuối cùng, trở thành Thái phi, xuất cung vinh dưỡng.

Nhưng cho dù bà không tham gia thì cũng là người chứng kiến cuộc chiến đoạt đích, nhìn thấy những con người trong Hoàng cung vì để ngồi lên vị trí cao cao tại thượng đó, gϊếŧ huynh cướp vị, máu chảy thành sông, vậy nên Từ Thái phi vì để bảo vệ Từ gia, hành sự ngày càng khiêm tốn, bây giờ chỉ là chết mất một ma ma mà thôi, cho dù người kẻ kia muốn gϊếŧ là bà, bà cũng hi vọng chuyện này cứ âm thầm qua đi.

Sau khi xem xong đoạn này, Ân Tố Tố thở dài một hơi, cầm bức thư xuống khỏi giường, đem vứt vào chậu than.

Ngọn lửa lập tức bùng lên, thiêu cháy bức thư.

“Mặc Mặc, nếu Từ Thái phi thật sự muốn để chuyện này cứ vậy kết thúc, vậy Lục Dịch cũng thật sự không còn cách nào nhúng tay điều tra tiếp”.

【Kí chủ, cô cảm thấy nhiệm vụ này phải bỏ sao?】

Ân Tố Tố trầm mặc trong chốc lát, không biết nghĩ tới cái gì, đột nhiên cười ra tiếng.

“Ta đoán vị Lục đại nhân này có vẻ không phải người biết nghe lời, nếu không lúc ta đưa bức họa cho hắn, hắn cũng không đưa chi tiết vụ án này cho ta, hắn nhất định là muốn tiếp tục điều tra”.

Loại người này, trong lòng có tính toán, tuyệt đối không cho phép vụ án mà hắn xử lý khép lại một cách không rõ ràng như vậy, vậy nên bất luận Từ thái phi nói thế nào, hắn cũng sẽ không từ bỏ điều tra.

“Có điều trước mắt hắn sẽ không cự tuyệt Từ Thái phi ngay đâu, vậy nên vụ án này sẽ tạm thời gác lại, đợi ba ngày sau xuống núi chắc là sẽ thuận theo manh mối từ tên thư sinh bần hàn kia tiếp tục điều tra”.

Quả đúng như vậy, Lục Dịch đến hỏi cung đứa chất tử kia cũng không hỏi, chỉ là sai người canh giữ Thượng Thiện Viện, không cho phép bất kì ai bước vào, thi thể cũng để trong Thượng Thiện Viện, đợi ba ngày sau, để chất tử của vị ma ma đó đến nhận xác về chôn cất.

Còn Từ Thái phi được sắp xếp sang viện tử khác, do Lục Dịch phái người canh giữ.

Đêm đó, sau khi Ân Tố Tố bảo mọi người trong viện tử đều đi nghỉ ngơi, thay sang một bộ y phục đơn giản, nhẹ nhàng trèo qua tường, chuẩn bị đến Thượng Thiện Viện thăm dò một phen.

“Ân tiểu thư khiến mọi người trong viện tử này hôn mê hết rồi sao?”

Lục Dịch chắp hai tay sau lưng, ánh mắt quét qua một lượt trên người Ân Tố Tố, lại rơi vào một màn đen sì sì trong viện, có chút hiếu kỳ, nếu hắn nói to tiếng thêm chút nữa liệu có gọi người đến không.

Ân Tố Tố không muốn dây dưa, trực tiếp nói thẳng: “Ta muốn đến Thượng Thiện Viện xem qua thi thể của ma ma kia”.

“Được thì được, nhưng bây giờ Tiêu Thế tử tới rồi, lỡ bị phát hiện ra….thì lại thành ra là Lục mỗ hại Ân tiểu thư mất”. Lục Dịch cười nói, nhưng ý cười lại không hiện trên mắt, mà thay vào đó là sự hiếu kỳ với vị thiên kim tiểu thư này.

Hắn cũng không nghĩ tới, ban đêm tùy tiện đi quanh quanh tuần tra một phen cũng có thể đυ.ng mặt Ân tiểu thư vượt tường ra ngoài.

Ân Tố Tố thầm nghĩ nam nữ chính lúc này đang ân ân ái ái, làm gì có thời gian đến Thượng Thiện Viện xem thi thể. Hơn nữa cô bắt buộc phải tự mình đến xem một lần mới xác định được ma ma kia rốt cuộc chết như thế nào.

“Lục đại nhân dẫn đường?” Ân Tố Tố đưa tay ra hiệu nói.

“Ân tiểu thư mời”. Lục Dịch đi trước dẫn đường, vẫy tay một cái, vài thân ảnh trong bóng tối lập tức biến mất.

Ân Tố Tố biết có người trong bóng tối nhưng cũng không để ý, dù gì người có thể làm việc dưới trướng Lục Dịch, bảo mật là cái tối thiểu nhất phải làm được.

Hai người đều biết võ, tất nhiên là chọn cách nhanh nhất, rất nhanh đã đến trước cửa Thượng Thiện Viện.

Hình như là vì sự cố xảy ra cháy, bây giờ Thượng Thiện Viện mang đến cảm giác vắng lặng tan hoang, cánh cửa bị đá tung ra treo lỏng lẻo.

Bốn bề vắng lặng, chỉ có tiếng gió vù vù lướt qua.

Lục Dịch đưa theo Ân Tố Tố trực tiếp đi vào Thượng Thiện Viện, sau đó đưa tay ra hiệu, để mấy người trong bóng tối bảo vệ nơi này, đừng để kẻ khác đến gần.

Ân Tố Tố quan sát bốn phía xung quanh, liếc mắt là nhìn thấy hương phòng bị cháy thảm nhất, mà gian bên cạnh cũng không tốt hơn là bao, cả bức tường một màu đen kịt, cửa sổ cũng bị cháy thành màu xám đen.

“Đó là chỗ ở của Từ Thái phi”. Lục Dịch giải thích.

“Ta muốn đi xem”. Ân Tố Tố dùng ánh mắt hỏi ý kiến Lục Dịch.

“Chỗ này bên kia đều có thể đi, ta sẽ đợi ở hành lang này, cô chỉ cần chú ý đừng phá hoại hiện trường là được”. Lục Dịch nói xong, bộ dáng giống như thực sự không quản nữa, sai người dọn vài chậu than đến, lấy một cái ghế, cứ thế ngồi dưới mái hiên hành lang.

Ân Tố Tố nhìn Lục Dịch sắc mặt vẫn có chút nhợt nhạt, nuốt lại lời muốn nói ra, chỉ khẽ cảm tạ một tiếng, liền trực tiếp đi về phía phòng của Từ Thái phi.

Thượng Thiện Viện không hổ là viện tử tốt nhất của Kim Quang Tự, cho dù trải qua cháy lớn, cũng từ khung gỗ và một số kết cấu ở đây có thể nhìn ra sự khác biệt so với viện tử cô ở.

Gia tộc tôn quý của triều Đại Thịnh, cho dù tới chùa chiền cũng chia thành nhiều tầng lớp khác nhau.

Ân Tố Tố cảm thán một hồi, liền tra kĩ bên trong.

Nếu muốn biết nguyên nhân Vương ma ma chết, bất luận thế nào Từ Thái phi cũng không tránh khỏi liên quan. Người sáng suốt chút đều biết, một ma ma tứ cố vô thân thì kết thù oán với ai được, chẳng qua là chịu thay chủ tử, suýt nữa chết không toàn thây.