*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Minh Nguyệt khó chịu đi vào phòng, mở tủ đồ chuẩn bị đi tắm. Shock...Một lần nữa cô shock nặng...
Đồ của nguyên chủ cũng thật...rợn người quá đi. Không xanh xanh đỏ đỏ thì cũng khoét năm xẻ bảy, thậm chí còn có cả đồ cosplay luôn. Lục tung tủ đồ lên, cô cuối cùng cũng nhìn thấy một bộ đồ ra hồn lẫn trong hàng tá đồ "cực phẩm" ấy.
Cầm quần áo vào nhà tắm, cô ngâm mình trong bồn nước ấm. Ngửi mùi oải hương thoang thoảng trong phòng làm cho cô cảm thấy rất khoan khoái dễ chịu
- Sung sướиɠ hạnh phúc thế này mà cô không biết hưởng. Nguyên chủ à, cô cũng thật ngốc quá đi! - Cô lầm bầm
Ông Hạ mới gọi về bảo cô hôn ước đã được hủy bỏ, cô ko cần lo lắng.
Cô bật cười. Ông ko hủy được cô sẽ khiến hôn ước ấy phải hủy bỏ, sao cô lại phải lo lắng chứ!
Minh Nguyệt bỗng nhớ tới cái kết câu chuyện...
Xem nào~ Có hai nam chủ là Âu Dương Hàn-họ hàng xa lắc xa lơ của nguyên chủ và Hàn Phong-vị hôn phu "yêu dấu" của cô ấy, nữ chủ là Mạc Phương Dung, hai nam phụ là Chấn Uy và Trình Hạo, ba nữ phụ là cô-Hạ Minh Nguyệt, Dương Ngọc và Nhạc Thi Vân.
Kết cục của cuốn truyện này thì cô nhớ rõ lắm. Sinh ra cái IQ siêu đẳng đọc là 100% nhớ mà!
Ừm...sau này Hàn Phong sẽ lấy Nữ chủ Phương Dung; Âu Dương Hàn tiếp tục làm viện trưởng ở mấy cái bệnh viện quốc tế, thỉnh thoảng vẫn tham gia vào mấy công việc trong hắc đạo
Chấn Uy vì tranh mĩ nhân với nam chủ nên bị gϊếŧ chết, gia tộc Chấn Gia uy dũng bị tan gia bại sản; Trình Hạo vì biết không thể tranh mĩ nhân với nam chủ nên đã ra nước ngoài định cư.
Nguyên chủ hãm hại nữ chủ vô số lần nên bị hạ độc, chừng dăm ngày sau thì chết, Hạ Gia sụp đổ; Dương Ngọc yếu đuối bởi quá yêu Âu Dương Hàn nên bị trầm cảm, sau này cũng không nhắc đến nữa.
Nhạc Thi Vân hết lòng yêu nam chủ Hàn Phong, hại nữ chủ Mạc Phương Dung rất nhiều lần nhưng không thành, nam chủ sai người bắt uống thuốc kí©ɧ ɖụ© liều mạnh, bị hành hạ cho đến chết.
- Quá dữ dội! - Minh Nguyệt cảm khái
Bước ra khỏi bồn tắm, cô lấy khăn quấn quanh người, chải sơ mái tóc mái tóc rồi mặc đồ. Áo tanktop trắng cùng quần short, mái tóc nâu xõa ngang lưng tạo nên một Minh Nguyệt cá tính tràn đầy sức sống.
Cô xuống dưới tầng một thì bắt gặp những ánh mắt si mê đang nhìn mình liền giật mình. "Họ bị gì mà nhìn mình chằm chằm vậy trời?!"
Nhún vai một cái, Minh Nguyệt vào lấy con Lamborghini đi tới TTTM THE KING.
Wow~ đúng là Hàn Gia có khác, to dã man...
Minh Nguyệt thản nhiên đi vào mặc kệ mọi người đang xì xầm về mình
"OMG!!! Ai mà đẹp thế kia?!"
" Đẹp quá, mà trông quen quen"
" Hình như là con gái của Hạ Gia!"
" Đúng là Hạ Minh Nguyệt rồi"
" Kia có đúng là tiểu thư chanh chua kiêu ngạo không vậy!!!"
Minh Nguyệt đi thẳng một mạch tới shop thời trang, chọn mấy cái quần Jeans, hai cái áo phông, hai cái áo croptop, một cái áo sơ mi tráng và một cái áo sơ mi kẻ caro.
Các nhân viên kinh ngạc nhìn cô. Bình thường "Hạ Minh Nguyệt" toàn mua mất thứ đồ hở hang nén chẳng có ai thèm tiếp xúc với cô ấy nhưng hôm nay cô lại chọn mấy thứ đồn giản dị thứ này, quả thật...có bão lớn a~
Cô cầm đống quần áo đi tới quầy thu ngân, lạnh nhạt nói:
- Làm phiền cô tính tiền cho tôi!
Cô thu ngân đơ toàn tập nhìn chằm chằm Minh Nguyệt. Trời ơi...Mĩ nhân nào đây?! Nhìn không ra cô nàng tiểu thư lẳиɠ ɭơ háo sắc nhà họ Hạ nữa rồi! Ai nói cho cô biết là không phải đi.
Thiên thần đấy chứ chẳng đùa được đâu a~
Thấy cô thu ngân cứ đơ đơ nhìn mình, Minh Nguyệt huơ huơ tay nói:
- Chị ơi...
Cô thu ngân giật mình, nhân lấy đồ từ tay Minh Nguyệt bắt đầu thanh toán.
- Của...của khách hết...hết 352 USD! - Cô thu ngân lắp bắp nói
Bật cười một cái, Minh Nguyệt lôi thẻ tín dụng ra trả tiền, trên môi vẫn lưu lại nụ cười nhẹ khiến mọi người sững sờ.
"Ôi nữ thần giáng thế!" Suy nghĩ chung của mọi người.
Cầm lấy túi đồ của mình, cô tung tăng đi về phía quầy trang sức.
" WOW! Thật đẹp nha!" Cô cảm thán
Trước mắt cô là một sợi dây chuyền hình bán nguyệt rất đẹp được đặt trong tủ kính.
( Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)
Mặt dây chuyền được đính rất nhiều viên pha lê, còn có một viên kim cương nhỏ trên mặt dây chuyền nữa, nhìn rất thích mắt.
Minh Nguyệt gọi cô nhan viên đứng cạnh đó:
- Chị ơi lấy cho em sợi dây này với!
- Tiểu thư thật rất có mắt nhìn đấy ạ! - Cô nhân viên cười cười
Minh Nguyệt kiếp trước là chủ tịch cả tập đoàn trang sức Nguyệt Hạ nổi tiếng toàn thế giới, mắt nhìn tất nhiên là tốt rồi.
Cô nhân viên kia lấy từ trong tủ kính ra sợi dây chuyền, cô định vươn tay ra lấy thì...
- Phong~ sợi dây kia đẹp quá, anh mua tặng em đi!