Bạc Thần nghe Cố Mạn nói, đột nhiên cảm thấy mình hơi có lỗi, hắn đúng là hơi quá đáng.
"Được rồi, em về nhà trước đi. Khi xong việc anh sẽ gọi, dù sao cũng chỉ là ra ngoài xả giao một chút. Thẻ này cho em, mật khẩu là sáu số 0, em cứ thích mua gì thì mua". Bạc Thần luôn như vậy, hắn luôn dùng tiền để giải quyết mọi vấn đề với Cố Mạn. Lúc trước cô đau lòng bấy nhiêu, thì bây giờ cô lại càng hài lòng bấy nhiêu. Tiền mà có ai chê ít chứ, Cố Mạn nhìn theo bóng hai người họ, chợt cười mỉa, hôm nay cô nhất định sẽ tặng cho họ một vài kinh hỉ.
"Bạc Thần, anh cũng tốt với vị hôn thê kia quá nhỉ. Đúng là ra tay hào phóng mà. Sao không thấy anh hào phóng với em đi". Cố Vân cảm thấy trong lòng chua chát, Bạc Thần chỉ là một trong số những người bạn trai của cô, nói đúng hơn là bạn tình mới đúng, lẽ ra cô muốn gả cho hắn, nhưng hắn cũng không phải thứ tốt lành gì, lại để cô phát hiện có không ít tình nhân bên ngoài. Hắn cũng không muốn cô quậy phá, hắn nói hắn yêu cô, nhưng không có nghĩa chỉ có mình cô. Cố Vân liền tức giận, thế là Bạc gia liền cầu hôn Cố Mạn, con nhỏ ngu xuẩn đó tưởng đâu vớ được cành cao, nhưng không ngờ mọi chuyện lại vượt quá kiểm soát, đυ.ng phải một tra nam chính hiệu.
"Được rồi, em muốn gì chẳng được. Chút xíu tiền đó, mà mua lấy yên tĩnh, anh thấy cũng chẳng là gì". Bạc Thần hắn cũng không muốn bàn quá nhiều, tiền của hắn, hắn muốn cho ai thì cho. Vả lại dù sao Cố Mạn cũng là vị hôn thê của hắn, ra ngoài cũng ảnh hưởng đến thể diện của hắn. Hắn tất nhiên không để cô ta làm hắn mất mặt rồi. Cháu dâu của Bạc gia cũng không phải muốn làm sao làm.
"Hừ. Vậy anh mua cho em nhẫn kim cương màu hồng mới ra đi, chỉ có 10 triệu đô, chắc không đến nỗi không có tiền mua chứ". Cố Vân cô ta làm sao chịu thua, Cố Mạn có bao nhiêu, cô ta phải có gấp mười, thậm chí gấp trăm lần mới được.
"Được, anh sẽ cho người đi mua". Bạc Thần hút xì gà, không quan tâm nói, chút tiền lẻ, chẳng đáng nhắc tới.
Tài xế đưa Bạc Thần và Cố Vân đến Hội quán nổi tiếng nhất của S Thành, ở đây đa số đều là người nổi tiếng và giàu có, nếu như không có thẻ hội viên, cơ bản không thể vào được.
Cố Mạn âm thầm nhớ lại từng tình tiết trong giấc mơ, cô dùng điện thoại lạ gọi điện đến một nơi, sau đó quăng luôn vào không gian. Chờ đợi tin tức.