Chương 2: Kết Thúc Hợp Đồng

Chung Niệm Niệm, người ăn gì cũng thấy ngon đã ở bệnh viện ba ngày và lại thành công tăng thêm hai cân.

Tạ Tú nhìn không nổi nữa, sau khi hỏi bác sĩ xác nhận cô có thể ở nhà nghỉ ngơi, liền đi làm thủ tục xuất viện.

Đối với Chung Niệm Niệm cũng không thành vấn đề, có một căn hộ to lớn như vậy dù cô có ở đâu cũng được.

Tạ Tú đem cô chùm kín mít rồi lẻn ra từ cửa sau của bệnh viện, nhưng không ngờ vừa ra ngoài đã bị phóng viên chặn lại.

Chung Niệm Niệm lười phải trang điểm, khuôn mặt tròn trịa vì mấy hôm nay lên cân khiến cô giảm đi vài phần diễm lệ, trong thanh thuần hơn hẳn. Thời điểm nhìn người khóe mắt vẫn là cong cong mang theo điểm dụ hoặc, vừa trong trẻo lại mềm mại, so với dáng vẻ bình hoa của trước kia thì bây giờ lại có thêm nhiều phần ý vị.

Thời buổi này, các phóng viên ngồi ở nhà chờ tin tức đều không thể sống nổi, những người nhận được tin Chung Niệm Niệm xuất viện đều đã sớm thiết lập quan hệ với bệnh viện nên ít nhiều gì họ cũng đã biết chuyện cô mang thai.

Giới giải trí ngợp trong vàng son, các minh tinh trong vòng một giờ liền có thể kiếm trên trăm vạn, những người thật sự có tài có đức đều sẽ được mọi người ngưỡng mộ. Giống như Chung Niệm Niệm nhờ gương mặt mà nổi tiếng này, sau khi mang thai liền lén lút đến bệnh viện, hiển nhiên họ sẽ có chút khinh thường.

Tạ Tú cũng không phải chưa từng gặp qua loại tình huống này, ở bệnh viện có một đại minh tinh, chuyện này đương nhiên không thể giấu được, vì vậy mới sáng sớm cô đã cùng bệnh viện ký hợp đồng bảo mật.

Các phóng viên tuy rằng có thể tra được tin tức, nhưng chỉ cần không có chứng cứ xác thực, họ sẽ không dám tùy tiện viết bậy bạ, bằng không chờ họ sẽ là lá đơn từ luật sư của cô.

Trên đường đi có phóng viên muốn đặt câu hỏi đều bị Tạ Tú chặn lại, bởi vì không hỏi được nên bọn họ đành quay về làm việc, mỗi người đều lựa chọn sẽ cùng đưa một tin tức.

***

[ Chung Niệm Niệm xuất viện và tăng cân, nghi ngờ đang có thai. ]

[ Bụng Chung Niệm Niệm lộ ra, hào quang nữ thần đã biến mất. ]

Chung Niệm Niệm đang ngồi trong xe nghe Tạ Tú đọc về tiêu đề của bài báo, cô nhìn xuống cái bụng nhỏ hơi nhô lên của mình, hình như là thật ha.

Cô thật sự béo đến vậy cơ à? Trong ảnh chẳng phải vẫn rất đẹp sao, tất nhiên là nếu cô không trợn mắt.

Tạ Tú một hơi đọc xong, sắc mặt còn xanh hơn thảo nguyên.

Chung Niệm Niệm liền nịnh nọt đưa nước qua, Tạ Tú uống một ngụm lớn, giận dữ nói: "Những bình luận kia chị sẽ không đọc đâu, cư dân mạng giỏi nhất chính là phê bình, chị sợ em sẽ tức giận."

Chung Niệm Niệm: "Đừng giận đừng giận, chị mà giận chết thì sẽ không có ai thay thế đâu."

Tạ Tú: "..."

Hít sâu vài hơi, Tạ Tú lại nói: "Chị đã nói với em rồi, nếu em cứ nhất quyết muốn sinh đứa bé ra, công ty bên kia tám phần là sẽ cùng em chấm dứt hợp đồng. Chị còn nghe đồn rằng Johnny vừa mới ký hợp đồng với một cô gái khác."

Johnny là giám đốc công ty giải trí của cô.

Chung Niệm Niệm thận trọng hỏi: "Vậy em có bị trừ tiền khi chấm dứt hợp đồng không?"

Tạ Tú trợn tròn mắt, mấy ngày nay ở cùng nhau, lúc đầu cô còn nghi ngờ thời điểm Chung Niệm Niệm ngất xỉu đã ảnh hưởng đến đầu óc, nhưng bây giờ cô đã chấp nhận sự thật rằng Chung Niệm Niệm trong mắt chỉ có tiền chứ không hề có tham vọng.

"Không trừ! Tùy vào thái độ của em, nếu hảo tụ hảo tán thì có thể nhận được một ít tiền trợ cấp. Johnny hẹn em 12 giờ trưa mai gặp mặt ở Định Phong, có lẽ là để nói chuyện này đó."

Chung Niệm Niệm nghe rằng còn có thể nhận được tiền trợ cấp, liền hài lòng gật đầu: "Hóa ra là vậy, thật tốt nha."

Sau đó, suốt đoạn đường Tạ Tú cũng không hề để ý đến cô.

***

Về đến nhà, Chung Niệm Niệm vùi mình vào trong chăn hít một hơi thật sâu, a... thơm quá!

Thoải mái ngủ một giấc, ngày hôm sau Chung Niệm Niệm trang điểm nhẹ nhàng, mang theo kính râm, đúng giờ hẹn tới Định Phong để gặp mặt Johnny.

Vừa báo tên Johnny, phục vụ đã chu đáo dẫn cô đến trước cửa của một phòng riêng.

Gật đầu tạm biệt người phục vụ, thuận tiện ký hai cái tên, Chung Niệm Niệm mới gõ cửa.

"Mời vào." Một giọng nam có chút ngượng ngùng vang lên.

Chung Niệm Niệm đẩy cửa bước vào, người đàn ông ngẩn đầu lên, cả hai nhìn nhau đầy kinh ngạc.

Điều khiến Chung Niệm Niệm ngạc nhiên là, giờ là thời đại nào rồi, sao một người ở trong giới giải trí lại có thể thô thiển như vậy chứ! Nhìn chiếc dây chuyền vàng to đùng, áo sơ mi hoa cùng chiếc quần bó kia, lúc còn nhỏ trong làng của cô Tony còn không có ăn mặc như thế này đâu.

Johnny cũng sửng sốt không kém, trước kia Chung Niệm Niệm chưa từng gõ cửa bao giờ. Ngay sau đó hắn ta liền lập tức hiểu ra, trước kia cô là ỷ mình đang nổi tiếng, nhưng hiện tại đang gặp phải nguy cơ chấm dứt hợp đồng, cho dù là đại minh tinh cũng chỉ có thể cúi đầu khom lưng.

Chung Niệm Niệm trước đây thường chơi bài lớn trước mặt hắn, cảm thấy hiện tại đã đến lúc lấy lại mặt mũi, Johnny liền hắt cằm chỉ vào chỗ ngồi, ra hiệu cho cô ngồi xuống.

Kinh ngạc qua đi, Chung Niệm Niệm lúc này mới nhìn thấy bên cạnh Johnny còn có một cô gái, mặc chiếc váy màu trắng đơn giản, gương mặt thanh tú đang ngượng ngùng nhìn cô mỉm cười, so với Johnny trong thuận mắt hơn nhiều.

"Đây là Hùng Ngọc Linh, người mới tôi vừa ký hợp đồng." Bàn tay của Johnny đặt lên vai Hùng Ngọc Linh, còn ghê tởm xoa xoa vài cái.

Chung Niệm Niệm buột miệng thốt lên: "Chết tiệt."

"Sao thế? Không vui à? Chung Niệm Niệm cô đừng lầm, hiện tại fan của cô còn chưa biết chuyện gì xảy ra, nếu bọn họ biết cô ngủ với kim chủ rồi có thai, sẽ còn có người thích cô sao? Cô cho rằng địa vị của mình bây giờ vẫn như trước à? Còn có thể đứng ở trước mặt tôi hô to gọi nhỏ?"

Chung Niệm Niệm thầm nghĩ mình cũng đâu có hô to gọi nhỏ, bởi vì cô gặp được nữ chính trong truyện tranh nên mới cầm lòng không đậu mà hét lên được chứ?

Lúc này nữ chính đã trọng sinh trở về, nhưng nhìn thấy dáng vẻ run rẩy kia, Chung Niệm Niệm không khỏi thầm khen: Cô xứng đáng được phong ảnh hậu a.

Kỳ thật lúc mới đọc truyện tranh, cô rất không thích nữ chính Hùng Ngọc Linh. Tác giả dường như nhất thời mù quáng mà xây dựng nhân vật, để Hùng Ngọc Linh liên tục vả mặt trả thù, bất luận trước kia ai như thế nào đắc tội với nữ chính, cuối cùng đều sẽ có kết cục rất thê thảm.

Giống như nguyên chủ vậy, mặc dù cô ấy không có năng lực chuyên môn, còn có chút hám hư vinh, nhưng chỉ vì ngồi gần bàn với nữ chính, không biết cô ta bị người cưỡиɠ ɧϊếp mà kịp thời đến cứu, sau đó liền bị tính kế từng bước rơi xuống vực thẳm, như vậy vả mặt không phải rất quá đáng ư.

Hiện tại chính mắt nhìn thấy Hùng Ngọc Linh, phải nói rằng cô lại càng không thích. Rõ ràng đã trọng sinh, còn có thể giả vờ đáng thương như vậy, dáng vẻ tiểu bạch liên trùng hợp là loại người mà cô ghét nhất.

Dựa theo cốt truyện trong truyện tranh, nguyên chủ hiện tại gần như đã kết thúc hợp đồng, chẳng qua ở trong truyện, cô ấy đã câu được nhân vật phản diện Lục Mục, một lòng muốn gả vào Lục gia chứ không hề quan tâm đến thân phận minh tinh của mình.

Mà Chung Niệm Niệm thì chỉ muốn thoát khỏi tất cả những chuyện này, sau đó quay trở lại cuộc sống bé nhỏ của cô.

Đúng vậy, cô chỉ có một mục đích.

Chung Niệm Niệm nhấp một ngụm trà, mỉm cười trả lời những gì Johnny vừa nói: "Fan hâm mộ của tôi nghĩ gì là chuyện giữa chúng tôi. Nếu việc tôi làm khiến họ tổn thương, tôi tự nhiên sẽ đi xin lỗi họ, cũng không tới lượt người ngoài phải xen vào."

"Hơn nữa, triều đại nhà Thanh đã qua lâu rồi, ngủ với đàn ông thì được gọi là kim chủ à, con người đều sẽ có ham muốn, tôi chỉ thích soái ca thôi không được sao? Tôi đi tìm trai đẹp ngủ một đêm, việc này cả hai người đều tình nguyện, tôi đã ăn hết gạo hay phá nhà của anh rồi?"

"Không phải nói hôm nay muốn chấm dứt hợp đồng sao? Hợp đồng đâu? Nhanh lên đi, tôi còn phải trở về nghỉ ngơi nha."

Sau khi Chung Niệm Niệm nói xong, kỹ thuật diễn xuất hoàn hảo của Hùng Ngọc Linh liền sụp đổ trong nháy mắt.

Johnny miệng rộng tưởng chừng như có thể nhét vào cái trứng ngỗng, một lúc lâu hắn run rẩy chỉ tay: "Cô, cô, cô đúng là không biết xấu hổ."

Chung Niệm Niệm xua tay: "Được rồi, tôi hiểu rồi." Cô mười phần không kiên nhẫn.

Bữa cơm tan rã trong không vui... Là không thể nào. Johnny mời khách, Chung Niệm Niệm ăn no căn bụng, cuối cùng còn ợ một cái, hướng Johnny cười nói: "Cảm ơn vì đã mời, trở về tôi sẽ xem lại bản kết thúc hợp đồng, ký tên vào rồi mang đến cho anh."

Nói xong cô cũng không nhìn sắc mặt tím tái vì tức giận của Johnny, đeo lên kính râm rồi xoay người rời đi.

Chung Niệm Niệm vừa đi, Johnny liền oán hận hỏi Hùng Ngọc Linh: "Cô đã quay lại mọi thứ chưa?"

"Tôi đã quay rồi, nhưng mà làm như vậy có phải là không tốt lắm không? Dù sao cô ấy đã đồng ý chấm dứt hợp đồng, cũng không cần đuổi tận gϊếŧ tuyệt như vậy đi..."

"Đây không phải là ý của cô sao?" Johnny trách móc liếc Hùng Ngọc Linh: "Trong giới giải trí, điều tối kỵ nhất chính là lòng dạ đàn bà. Bây giờ cô ta nói trở về sẽ chấm dứt hợp đồng, ai biết có thể hay không liền đi tìm luật sư kiện chúng ta? Sau đó cô ta đến bệnh viện bỏ đứa bé, chúng ta lấy lý do gì để kết thúc hợp đồng hả?"

Hùng Ngọc Linh lúng túng gật đầu.

Johnny đoạt lấy điện thoại trong tay cô ta, nghiến răng cười nói: "Tối nay tôi sẽ tìm người tung đoạn video này lên, Chung Niệm Niệm sớm hay muộn gì cũng phải trả giá."

***

Chung Niệm Niệm một bên nhìn hợp đồng, một bên tập yoga dành cho thai phụ, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên khiến cô giật mình.

Cô xỏ dép lê rồi đi tới nhận điện thoại, truyền đến bên tai là tiếng sóng siêu âm của Tạ Tú: "Chung Niệm Niệm! Lập tức mở TV lên cho chị, nhìn xem em đã làm ra chuyện tốt gì rồi hả!"

Chung Niệm Niệm không dám cúp điện thoại, mở TV lên, kênh đầu tiên là đang phát sóng tin tức về mình.

Trên thực tế, mỗi nhà đài đều phát sóng tin của cô, trong ảnh chính là cảnh ban ngày cô đã cùng Johnny nói chuyện.

"Em thấy rồi."

"Em thấy rồi? Em chỉ muốn cùng chị nói như thế thôi à?"

"Em."Chung Niệm Niệm cẩn thận suy nghĩ cách dùng từ, cố gắng để Tạ Tú không tức giận đến mức đau tim: "Em cảm thấy những lời mình nói nghe thì có chút mất thể diện, nhưng cũng rất đúng mà. Mọi người chắc sẽ hiểu được, đúng không?"

"Hiểu được? Bây giờ em lên mạng nhìn thử xem, có mười cái hot search em liền chiếm trong đó hết bảy cái, tất cả đều là tiêu cực, cái gì mà chưa kết hôn đã có thai, đeo bám người giàu có, quan niệm cởi mở, cái gì cần có đều có hết! Vừa rồi chị mới gọi điện thoại hỏi, loại bỏ hot search chỉ sợ sẽ càng gây ra phản ứng lớn hơn nữa."

Chung Niệm Niệm mở Weibo ra xem, tình hình đúng là giống hệt như Tạ Tú nói: "Vậy em nên làm gì bây giờ?"

Tạ Tú cắn răng một cái, kiên quyết nói: "Chuyện đã đến nước này rồi, em một bước cũng không được lùi, hiện tại cứ lập tức đăng Weibo, giải thích những gì hôm nay em nói đều là lời nói thật, cũng không hề hối hận."

"Được rồi!"

Cách này chính xác là những gì Chung Niệm Niệm muốn, cô nhanh chóng nhấp vào Weibo rồi soạn tin:

[Xin lỗi vì đã gây ra náo động, nhưng tôi sẽ không thay đổi quyết định của mình. Tôi không nɠɵạı ŧìиɧ, cũng không lừa gạt, tôi thích soái ca, thích được mọi người yêu mến, thích kiếm tiền, tôi thành thật đối với công chúng và cũng trung thực với chính mình.]

Gửi đi.

Cư dân mạng tình cờ lướt qua: "???"

Cảm giác vừa muốn phun ra hai câu, sau đó ngẫm thấy lời nói nghe rất có đạo lý là cảm giác méo gì thế này?