Quyển 5 - Chương 2: Nữ phụ Học bá

Nếu cô là người tố cáo để vạch trần chuyện này, liệu cô có thể đánh bại hai vị học thần này, sau đó trở thành người đứng đầu lớp được hay không? Không thể được, bởi vì bây giờ cô đang đứng thứ chín trong lớp, hơn nữa cho dù hai vị học thần đó yêu sớm đi chăng nữa, điểm số của bọn họ vẫn khiến người khác không thể theo kịp.

Dựa theo lối suy nghĩ thẳng thắn chỉ nhìn vào điểm số để nói chuyện như giáo viên chủ nhiệm, có lẽ còn vui mừng không kịp khi thấy chuyện đó xảy ra, ai dám làm kẻ thứ ba chen vào chuyện của hai bọn họ, không chừng còn bị giáo viên chủ nhiệm chỉ vào mũi mắng là điểm số thì không bằng Ôn Mễ, vậy em dựa vào cái gì để tranh giành Kha Tuyệt Tinh với em ấy.

Lúc đó Triệu Nhã Liên đang ở trong lớp, đột nhiên cô bị Ôn Mễ và vài người bạn tốt của cô ta chỉ vào mũi, không ngừng mắng mỏ cô, bọn họ nói cô thích Kha Tuyệt Tinh, nên mới không thể chịu nổi khi nhìn thấy hai người họ tốt đẹp, nói cô đã vạch trần chuyện này ra.

Triệu Nhã Liên bị dồn ép tới tấp, trong khi cô lại lờ mờ chẳng hiểu gì cả, còn cảm thấy tủi thân, nên đã bật khóc ngay lập tức, bọn họ cũng không vì vậy mà bỏ cuộc, nói cô giả vờ thanh cao trong sáng, giả đáng thương, thậm chí còn mắng cô không ngớt miệng.

May mà được các bạn khác trong lớp nhìn thấy, liền nhờ ai đó đi thông báo cho giáo viên chủ nhiệm đến xử lý chuyện này, cuối cùng sự chỉ trích đến từ một chiều này mới dừng lại.

Thật ra mối quan hệ giữa Triệu Nhã Liên và những người bạn bè trong lớp chẳng ra làm sao cả, ngoại trừ có một người nhỏ nhắn gần như trong suốt trong lớp là Đường Tuyên có quan hệ tốt với cô, hầu như cô không có bất cứ bạn bè nào có thể nói chuyện cả, bản thân cô cũng không hiểu nguyên nhân nằm ở đâu, có một lần cô còn hoài nghi là do mình bị giáo viên chủ nhiệm nhằm vào, nên mới khiến cô bị cả lớp cô lập.

Đường Tuyên nghe thấy câu hỏi của cô, do dự không biết nên nói hay không, cuối cùng khi thấy Triệu Nhã Liên cứ canh cánh trong lòng vì chuyện này, nên mới nói với cô: “Bọn họ cho rằng cậu là người trong sạch cao thượng, không dễ tiếp cận, bình thường cậu lại hay ăn mặc thời trang, nên họ đoán nhà cậu rất giàu có, mà những người có tiền thường sẽ khinh bỉ bọn họ. Hơn nữa chủ yếu là vì…Bọn họ cảm thấy cậu là thân thích của giáo viên chủ nhiệm, bởi vì giáo viên chủ nhiệm luôn chỉ đích danh công kích cậu, nếu như quá thân thiết với cậu, sẽ lập tức bị giáo viên chủ nhiệm tìm đến hỏi han, không cho bọn họ quấy rầy việc học tập của cậu.”

Có lẽ Đường Tuyên chính là người duy nhất thoát khỏi bàn tay thâm độc của giáo viên chủ nhiệm, bởi vì điểm số của cô ấy khá tốt, còn có thể vượt qua thứ hạng của Triệu Nhã Liên hết mấy lần, nhưng có điều là thứ hạng của cô ấy không ổn định, thường thường chỉ nhảy lên mười mấy hạng, nên giáo viên chủ nhiệm đã từ bỏ ý nghĩ bồi dưỡng cô ấy từ lâu.

Trọng điểm ở chỗ giáo viên chủ nhiệm còn là anh họ của cô ấy, nên lúc bình thường cô ấy cũng hay nghe thấy một vài tin tức vụn vặt không xác định được từ ông.

“Chủ nhiệm của lớp Sáu và chủ nhiệm của lớp chúng ta đã có một chút xích mích cá nhân từ hồi đầu năm, lớp chúng ta có Kha Tuyệt Tinh và Ôn Mễ luôn giữ hai thứ hạng nhất nhì trong cả năm học, lớp Sáu cũng có các tuyển thủ đáng gờm như Lục Húc, Tần Thừa An, giáo viên chủ nhiệm muốn cùng ông ấy tranh giành thắng lợi, cậu cũng biết đấy, khi đàn ông bước vào tuổi trung niên, lòng dạ sẽ trở nên hẹp hòi, chủ nhiệm lớp mình không muốn nhìn thấy lớp Sáu khoe khoang, cho nên mới cưỡng ép muốn vực cậu dậy, để có thể cùng với bọn họ bao hết cả ba vị trí đứng đầu trong năm học.”, Đường Tuyên có phần đồng cảm với cô gái Triệu Nhã Liên ngây thơ này, ai biểu cô lại là một tuyển thủ có tiềm năng nhất trong mắt giáo viên chủ nhiệm, ở thời kỳ hoàng kim, suýt chút nữa cô đã bắt kịp vị trí thứ hai trong toàn khóa của Ôn Mễ, nhưng tiếc thay, đó chỉ là một lần duy nhất.

“Thứ hạng, thứ hạng, bộ thứ hạng quan trọng như vậy sao!”, Triệu Nhã Liên gào thét trong đau đớn.

Trong mắt vị giáo viên chủ nhiệm máu lạnh vô tình chỉ có bảng xếp hạng toàn khóa, nên ông lại ra tay một lần nữa.

Tàn nhẫn xoá bỏ đi kỳ nghỉ của bọn họ, ép buộc những em học sinh có hy vọng tiến vào top ba mươi trong toàn năm học đều phải đến trường vào các buổi tối cuối tuần và các ngày chủ nhật để tự học, còn lấy một cái tên vô cùng đẹp đẽ là tiểu nhóm thảo luận học tập.

Vì vậy Triệu Nhã Liên, người đang nán lại giữa hai hạng ba hoặc bốn trong lớp, tất nhiên cô không thể thoát khỏi, bị ép buộc tham gia hoạt động tiểu nhóm này.

Được biết đến với tư cách là giáo viên chủ nhiệm ưu tú của trường Nhất Trung, ông không chỉ xin được tổ chức tiểu nhóm học tập tại trường, mà còn chu đáo sắp xếp ký túc xá tạm thời cho học sinh ngoại trú ở lại.

Triệu Nhã Liên: Tớ cảm thấy ông ta đang nhắm vào tớ, bởi vì tớ là học sinh duy nhất đang học ngoại trú.

Điều càng khiến người khác chấn động hơn nữa là giáo viên chủ nhiệm đã sử dụng điểm số để phân chia thành viên, sắp xếp những người cộng tác với nhau trong nhóm.

Triệu Nhã Liên vừa nhìn những người này, trong lòng không ngừng lẩm bẩm, tuyệt đối đừng là Ôn Mễ, nếu như là Ôn Mễ, bọn họ sẽ lập tức trình diễn một màn ngọc đá đều tan cho giáo viên chủ nhiệm xem.

Tiếng kêu gào trong lòng cô cứ lặp đi lặp lại, đến ông trời còn nghe thấy, sau đó quả nhiên cô không trở thành người cộng tác với Ôn Mễ, nhưng cô lại bị phân vào nhóm của học thần đang đứng đầu toàn khoá, Kha Tuyệt Tinh.

Sau khi danh sách chia nhóm được đưa ra, một số người có mặt đều cảm thấy giáo viên chủ nhiệm đang có dụng ý gì đó! Mọi người đều ngầm suy đoán trong đầu, có phải giáo viên chủ nhiệm muốn chia rẽ cặp đôi đang yêu, hay là ông cố ý thiên vị Triệu Nhã Liên, muốn báo thù chuyện lần trước Triệu Nhã Liên đã bị Ôn Mễ mắng đến bật khóc?