Chương 7: Nữ chủ

Bất quá một cái nữ chủ không đáng để cô chạy một chuyến truyền tin, chẳng qua đệ tử phân phát nhiệm vụ nói là cho sư tỷ Cúc Nhược Thủy của Nhu Thủy phong, Cúc Nhược Thủy coi như nữ xứng phản diện sống lâu nhất trong tiểu thuyết.Tuy tên nàng nghe làm người cảm thấy nữ tu này tuyệt đối là một người ôn nhu như nước nhưng thật ra nàng ta so với ai khác đều gϊếŧ chóc quả quyết hơn, nàng ta cùng nữ chủ như thế nào mà kết oán?

Cái này phải nói tới bạn lữ song tu của Cúc Nhược Thủy, vị sư huynh này tên là Bá Thiên Vận, tu vi giống với Cúc Nhược Thủy, là Nguyên Anh sơ kỳ, ở trong Tu chân giới không tính là tu vi cao thâm nhưng cũng là một tu sĩ cấp cao lại mê luyến Trúc Cơ kỳ Tô Thanh Yên, thậm chí vì muốn cùng Tô Thanh Yên ở bên nhau, có ý định mưu hại Cúc Nhược Thủy, mưu tính đem tu vi nàng ta vào người Tô Thanh Yên, lần suýt chết liền đem Cúc Nhược Thủy chọc giận, nàng ta hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng trực tiếp chém Bá Thiên Vận sau lại khắp nơi tìm phiền toái cho nữ chủ, lại là bởi vì vận khí nữ chủ nghịch thiên, đều làm cô ta gặp dữ hóa lành, thậm chí trong quá trình đó còn kết bạn đông đảo mỹ nam.

Lúc trước cô xem tiểu thuyết đặc biệt thích Cúc Nhược Thủy cho nên nghe được tên nàng liền trực tiếp nhận nhận nhiệm vụ truyền tin, hiện tại nữ chủ mới Luyện Khí tầng sáu đi, cô cũng đi thăm nữ chủ rốt cuộc là dạng người gì, tất cả phải có sự phòng bị với sự việc chưa xảy ra.

Đi đến cửa động phủ Cúc Nhược Thủy, Dương Cảnh Tuyên trực tiếp đem truyền âm phù đưa vào trong động phủ tuy Cúc Nhược Thủy tu vi là Nguyên Anh sơ kỳ nhưng nàng ta đã hơn một trăm tuổi, tu vi cao nhưng thiên tư không xuất chúng cho nên chỉ là đệ tử nội môn, Dương Cảnh Tuyên có thể không cần mời người hầu thông báo.

"Tiến vào." Một thanh âm ôn nhu từ trong động phủ truyền ra.

"Sư tỷ, ta ở điện nhiệm vụ nhận nhiệm vụ truyền tin, hiện tại tới truyền tin cho tỷ." Dương Cảnh Tuyên cười tủm tỉm cầm tin trong tay đưa cho Cúc Nhược Thủy, đồng thời trong lòng cô âm thầm nghĩ: Vị sư tỷ Cúc Nhược Thủy này kỳ thật khá xinh đẹp, nhìn qua rất ôn nhu, là loại nữ nhân gia thất, càng giống khí chất như nước, cũng không biết bạn lữ song tu nàng ta vì cái gì mà bị nữ chủ mê đảo, chẳng lẽ đây là mị lực vai chính trong truyền thuyết?

"Cảm ơn, ngươi chính là đệ tử mới được nhận ở Lục Kiếm phong Dương Cảnh Tuyên đi? Tư chất của ngươi rất tốt, nhất định phải nỗ lực tu luyện, nơi này ta có chút đồ cho Luyện Khí kỳ, dù sao ta cũng không dùng được vậy liền tặng cho ngươi." Tuy hiện tại Dương Cảnh Tuyên mới Luyện Khí tầng bốn nhưng thiên tư nàng thượng thừa, Cúc Nhược Thủy đương nhiên không xem nhẹ nàng, hiện tại kết cái thiện duyên nói không chừng về sau sẽ có trợ giúp.

Dương Cảnh Tuyên cũng muốn kết bạn với sư tỷ Cúc Nhược Thủy cho nên nàng lễ phép nhận túi Càn Khôn, tha thiết nói:" Cảm ơn, ta vừa nhìn thấy ngươi liền cảm thấy chúng ta rất có duyên, về sau ta có thể gọi ngươi là Thủy tỷ tỷ không?"

Đối mặt với thỉnh cầu làm nũng đáng yêu của tiểu nữ hài, tin tưởng không có ai có thể đủ cự tuyệt, Cúc Nhược Thủy rất cao hứng hô một tiếng Cảnh Tuyên muội muội.

Ra khỏi động phủ Cúc Nhược Thủy, Dương Cảnh Tuyên không vội vã trở về, cô đi vào Nhu Thủy phong còn một việc phải làm đó chính là đi đến nơi đệ tử ngoại môn tu luyện một chút, xem có thể gặp được nữ chính hay không, theo suy đoán Dương Cảnh Tuyên tỷ lệ gặp được cao tới 80%.

Quả nhiên theo cô suy đoán, lúc đi vào nơi tu luyện ngoại môn không bao lâu liền đυ.ng phải một trò hay.

"Tô Thanh Yên, ngươi dựa vào cái gì mà mỗi ngày gặp sư thúc Âu Thanh Hàm chúng ta, hắn là đệ tử nội môn tuy hiện tại phụ trách dạy dỗ đệ tử ngoại môn chúng ta tu luyện nhưng ngươi dựa vào cái gì mà một mình bá chiếm hắn?!" Một nữ hài đệ tử ngoại môn tức giận nói, nàng ta khoảng 15, 16 tuổi, bộ dạng rất đáng yêu, đôi mắt trừng to.

Bên người nữ hài kia còn có ba nữ hài khác, nhìn qua là một đoàn thể nhỏ nhưng Tô Thanh Yên bên kia cũng chỉ có một người càng làm cho các nàng có chút hùng hổ dọa người.

"Không có....Ta chỉ ngẫu nhiên thỉnh giáo ca ca Thanh Hàm một chút vấn đề thôi..." Dứt lời đôi mắt ngập nước, bộ dạng nhu nhược đáng thương.

"Cái gì?! Ngươi dám kêu sư thúc Âu Thanh Hàm là ca ca, ngươi có biết xấu hổ hay không, Tô Thanh Yên, đừng bày ra bộ dạng đáng thương, ta không phải nam." Hầu Gia Tuệ nghe được bốn chữ ca ca Thanh Hàm tức khắc nổi trận lôi đình, nàng thừa nhận mình có chút thích sư thúc Âu Thanh Hàm nhưng cũng không phải không biết xấu hổ, càng không hi vọng xa vời đến việc sư thúc Âu Thanh Hàm thích mình, nàng chỉ yên lặng thích là được rồi, nếu không phải Tô Thanh Yên kêu ca ca Thanh Hàm mà là một vị đệ tử nội môn hay đệ tử thân truyền thì nàng căn bản sẽ không tức giận như thế.

Nàng và Tô Thanh Yên cùng là đệ tử ngoại môn, dựa vào cái gì được sư thúc Âu Thanh Hàm coi trọng.

Nàng không phục.

Đệ tử một bên nhìn Hầu Gia Tuệ rất tức giận, lại nhìn Tô Thanh Yên rưng rưng ướŧ áŧ, đều cho rằng Hầu Gia Tuệ hùng hổ dọa người, chỉ có Dương Cảnh Tuyên biết, nữ chủ chính là một con rắn độc, bề ngoài nhu nhược ôn nhu nhưng nội tâm lại vô cùng tàn nhẫn, ở trong nguyên văn nàng chết ở trong tay nữ chủ vô số lần, tuy không phải bằng với thân thủ nàng ta gϊếŧ chết nhưng cũng toàn bị nàng ta thiết kế mà chết thảm.

Mặc khác ba nữ hài nghe được người khác nói nhỏ sắc mặt đều không tốt, các nàng là bằng hữu của Hầu Gia Tuệ, tất nhiên rất ủng hỗ Hầu Gia Tuệ cho nên các nàng cũng không vừa mắt Tô Thanh Yên thường lộ ra bộ dạng nhu nhược đáng thương.

Đang giằng co gay gắt, một vị Trúc Cơ kỳ đại viên mãn đứng bên người Tô Thanh Yên, cau mày nói với Hầu Gia Tuệ:" Người như thế nào lại khi dễ người khác, không biết tu luyện, mỗi ngày chỉ biết xa lánh ghen ghét người khác, cả đời cũng khó lên được Trúc Cơ kỳ."

Người nói ra những lời này không ai khác chính là người các nàng tranh đoạt - sư thúc Âu Thanh Hàm.

Dương Cảnh Tuyên liếc nhìn Âu Thanh Hàm một cái, bộ dạng chỉ là thanh tú, nhìn qua hơn hai mươi tuổi đã là Trúc Cơ đại viên mãn, ở trong đệ tử nội môn tu vi được xem không tồi, khó trách làm nữ chủ cùng nữ xứng tranh đoạt.

Bất quá bên trong hậu cung của nữ chủ không có vị Âu Thanh Hàm này, hắn nhiều lắm coi như vật hy sinh nam pháo hôi thôi.

Hầu Gia Tuệ nghe được người mình thích nói ra những lời này lập tức tái nhợt, trong lòng như đao cắt, nàng lần nữa nhìn thật sâu vào Âu Thanh Hàm sau đó nhắm mắt lại, lại lần nữa mở ra, trong mắt hiện lên quyết định.

Nữ hài tử này không tồi.

Nàng quyết đoán chặt đứt tình cảm với Âu Thanh Hàm, Dương Cảnh Tuyên trong lòng cười, nàng rất thưởng thức nữ hài tử quyết đoán, không muốn dây dưa.

Thưởng thức xong náo nhiệt, Dương Cảnh Tuyên xoay người liền đi.