Chương 13: Thần bí đan dược

Thời điểm mở mắt ra lần nữa Dương Cảnh Tuyên tới bên trong một cái phòng, cô từ tâm ma tránh thoát ra, thì ra cô vào sơn động cũng đã tiến vào bí cảnh, cái bí cảnh này thật đúng là thiên biến vạn hóa, tự rơi vào ảo trận mà không biết, ha hả, không thể xem thường nữ chủ, cô là người có tâm trí kiên định bằng không như thế nào từ trong ảo trận tránh thoát ra rồi tới đây.Cũng không biết nữ chủ cụ thể được bảo vật gì, nữ chủ oai phong một đời phải bắt đầu từ bí cảnh này, chắc là được đồ thật tốt đi?

Chỉ là Lam Dĩ Hành đâu? Chẳng lẽ hắn cũng lâm vào ảo trận chưa ra được?

Mặc kệ hắn, trước nhìn xem trong phòng có thứ gì đi.

Dương Cảnh Tuyên đứng dậy nhìn nhìn, có một ít pháp bảo, chỉ là cao giai pháp bảo mà thôi, cũng không thể xưng là thứ tốt a, chẳng lẽ nữ chủ đã tới đây rồi?

Không có khả năng!

Khẳng định có nơi bị cô để sót, gian phòng này nhìn qua như là khuê phòng nữ nhân, thường thì nữ nhân sẽ đem đồ vật trân quý nhất để đâu....

Dưới gối!

Cô hướng trên giường vừa thấy cái gối gấm vóc làm bằng tơ vàng thêu hoa quả nhiên có chút kỳ quái, cô đi qua sờ sờ, bên trong là.... giống như có cái hộp!

Cô dùng linh khí mở gối, quả nhiên bên trong đặt một cái hộp, cô lấy ra rồi mở ra, bên trong chỉ có một viên đan dược màu hồng nhạt, cô nhìn nửa ngày, ở dưới cùng có một tờ giấy.

"Đây là đan dược...băng cơ ngọc cốt...thân thể mị hoặc...." Xem văn tự huyền diệu khó giải thích Dương Cảnh Tuyên đầu có chút choáng váng nhưng cô đã biết được nội dung cụ thể bên trong.

Cô cuối cùng biết nữ chủ vì cái gì sẽ được hoan nghênh như vậy bởi vì nàng ta được đan dược thượng cổ Mị Tiên a, viên đan dược này có thể khiến nam nhân có hào cảm gấp bội, sau khi hai bên phát sinh quan hệ, nam nhân kia sẽ không rời ngươi, bởi khi song tu kɧoáı ©ảʍ kia dù nữ nhân nào cũng không cho được... còn có thể biến xinh đẹp....

Cô đã đủ đẹp, không cần biến đẹp nhưng hiện tại nữ chủ không có viên đan dược này.... còn có thể được hoan nghênh hay không?

Cô rửa mắt mong chờ.

Nếu mình bị phát hiện, liền không cần lãng phí đi, mình ăn còn hơn tiện nghi cho người khác, nam nhân thấy sẽ có hào cảm tăng gấp bội sao? Cho nên trên đường tu tiên mang đến không ít tiện lợi đi, tựa như nữ chủ, sự việc gì đều có nam chủ giúp, không cần phải làm cái gì cũng có thể dựa vào nam nhân phi thăng, cô sẽ không vô dụng như vậy nhưng có vô số mỹ nam theo đuổi, cái loại cảm giác này không tồi, đan dược chỉ là phụ trợ, chỉ có thực lực, thực lực của bản thân mới có thể lâu dài.

Dương Cảnh Tuyên cười cười đem đan dược ăn vào, cô dám ăn nguyên nhân là bởi vì nữ chủ a, cô còn sợ ăn đan dược có độc sao?

Không chỉ không có độc, hiệu quả còn rất tốt.

Chỉ dung mạo thanh tú, linh căn tạp nham, tu vi lại thấp nữ chủ dựa vào viên đan dược này phi thăng sao?

Ăn xong đan dược cô ra bí cảnh, kết quả ở sơn động Lam Dĩ Hành vẫn ở bên cạnh cô, chẳng lẽ vừa nãy chỉ có cô tiến vào bí cảnh? Hơn nữa Lam Dĩ Hành không có phát hiện? Không hổ là

thượng cổ Mị Tiên thiết lập bí cảnh này, không phải bọn Kim Đan, Nguyên Anh tép riu có thể so sánh.

"Sư muội, nơi này không có gì, chúng ta đi ra ngoài đi."

"Được."

Sau khi hai người đi ra ngoài, Lam Dĩ Hành nhìn Dương Cảnh Tuyên, có chút đỏ mặt nói:" Sư muội, ta cảm thấy ngươi giống như xinh đẹp hơn một chút?"

"Ha hả, sư huynh thật biết nói đùa nhưng sư huynh phải nói sư muội vẫn luôn xinh đẹp nga~" không nghĩ đan dược nhanh có hiệu quả như vậy, lần sau có thời gian có thể lấy sư huynh thành thật thử xem dược mới được.