Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Pháo Hôi Nổi Điên, Xin Các Vai Chính Mau Chạy

Chương 33

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đang mải suy nghĩ, Kỳ Duyên vô thức đáp lại ba chữ: “Làm cùng nhau?”

Tần Dật vẫn giữ vẻ ung dung, nhìn cô với ánh mắt chứa vài phần chế nhạo: “Cô nhà tranh, cô đang đề nghị chúng ta… sống chung sao?”

Kỳ Duyên lập tức nhận ra mình lỡ lời. Cô xấu hổ, vội vàng ho hai tiếng, rồi chữa cháy: “Ý tôi là chúng ta cùng nhau nấu cơm. Dù sao cũng ở gần nhau, ăn chung cho tiện. Tôi biết dựng bếp và nấu ăn cũng không tệ, nhưng tôi ghét rửa rau, xắt rau và rửa bát. Mấy việc đó giao cho anh nhé?”

Tần Dật không chần chừ, đồng ý ngay: “Được thôi, cô không thích làm gì thì cứ để tôi làm.”

Kỳ Duyên gật đầu hài lòng: “Vậy tốt. Không nên chậm trễ nữa, giờ chúng ta chia nhau ra hành động. Tôi đi tìm cách lo bữa ăn, còn anh đi mượn gạch và xi măng. Dù sao anh cũng quen với việc đó mà. Khi có bếp rồi, chúng ta sẽ…”

Tần Dật mỉm cười đầy ẩn ý, đột nhiên ngắt lời cô: “Thật ra, những việc như thế này cũng được gọi là sống chung đấy.”

Viễn cảnh cô nấu ăn, anh rửa bát, hai người cùng nhau dùng bữa khiến anh thấy hài lòng đến bất ngờ. Thậm chí, anh đã bắt đầu cảm thấy mong đợi điều đó.

Cộng đồng mạng ngay lập tức phản ứng: “Khoan đã, mới nãy tôi còn đang cười vì hai người họ đói bụng, bây giờ đã ăn trọn một bát cơm chó rồi à?”

“Anh tỉnh lại đi! Còn chưa nói câu nào mà anh đã nhìn cô ấy bằng ánh mắt của một người chồng là sao? Nhìn tôi này, tôi mới là vợ anh!”

“Tôi nhớ là đang xem chương trình về cuộc sống nông thôn, sao tự nhiên lại thành show tình yêu thế này?”

Đột nhiên, Kỳ Duyên phá vỡ bầu không khí ngọt ngào bằng một câu: “Anh nhà ngói, hình như tôi nghe thấy tiếng bụng anh kêu đấy.”

Nhưng rất nhanh, cô tự nhận ra và bổ sung: “À không, hóa ra là bụng tôi kêu.”

Cộng đồng mạng cười không ngớt trước màn đối đáp của họ.

Cuối cùng, Kỳ Duyên và Tần Dật đã thành công "cọ" được một bữa cơm trưa ở nhà của anh Lý.

Trong bữa cơm, anh Lý hăng hái kể về hành trình đi nhặt nấm của mình, không quên khoe chiến tích trước kia mỗi lần lên núi hái nấm. Vợ anh ngồi cạnh, mỉm cười nhìn chồng với ánh mắt trìu mến, thỉnh thoảng thêm vài câu tán dương.

Sau đó, anh Lý lại đầy tự hào khoe về vợ mình: “Vợ tôi giỏi lắm, cô ấy biết nuôi gia cầm. Nhà tôi nuôi đủ loại, nào là heo, gà, vịt, ngỗng... Con nào con nấy đều được cô ấy chăm sóc tốt, mỗi năm bán được không ít tiền đâu.”

Kỳ Duyên và Tần Dật đều không tiếc lời ca ngợi: “Chị giỏi quá! Anh Lý đúng là có phúc.”
« Chương TrướcChương Tiếp »