Cố Thiển Vũ trợn tròn mắt, vừa mới định nói gì đó thì Viên Y đã kéo tay Cố Thiển Vũ.
“Cảnh Đồng, em đừng nói mấy lời tức giận nữa, Chu Dục đối với em như thế nào trong lòng em rất rõ, chị với anh ấy chỉ là quá khứ mà thôi.” Viên Y nhìn Cố Thiển Vũ, vẻ mặt kiểu suy nghĩ vì cô.
Cố Thiển Vũ:
Khuyên người mình yêu thích người khác, ha ha, cảnh giới của Viên Y cao ghê.
Cố Thiển Vũ đẩy tay Viên Y ra, sau đó lạnh lùng nói: “Trong lòng tôi rất rõ, anh ta đối với tôi chẳng ra gì.”
Viên Y ngẩn người, dường như không đoán được Cố Thiển Vũ sẽ nói như vậy.
Ngay lúc Viên Y ngây người, Chu Dục liền nắm lấy cổ tay cô ta: “Y Y, chúng ta đi, loại người như thế này không biết tốt xấu.”
Cố Thiển Vũ lười phản ứng lại Chu Dục, sớm hay muộn thì cũng sẽ có ngày khóc vì loại người này đấy.
“Viên Y, tôi nói một lần nữa cho cô biết, trong khoảng thời gian này cô đừng có đến tìm anh tôi.” Cố Thiển Vũ nói với Viên Y.
Viên Y ưu thương nhìn Cố Thiển Vũ: “Cảnh Đồng, thật sự chị chỉ là muốn tốt cho Cảnh Thần.”
Cố Thiển Vũ cạn lời liếc mắt nhìn Viên Y: “Chị gái này, cô có soi gương bao giờ chưa? Thật sự cho rằng mình là thiên tiên hạ phàm, toàn thế giới đều đến vây quanh cô à?”
“Tôi nói cho cô biết, không có cô thì trái đất này vẫn quay, không có cô anh tôi vẫn sống như cũ.” Cố Thiển Vũ cười nhạo: “nếu không thì cô cứ chờ mà xem.”
Vẻ mặt Viên Y đau khổ lắc đầu: “Em không hiểu anh trai em, trong khoảng thời gian này cứ để chị ở bên cạnh anh ấy trước đã, chờ thân thể anh ấy chuyển biến tốt chị sẽ rời đi ngay.”
“...” Cố Thiển Vũ.
MP, cái người này thật đúng là sẽ dát vàng lên mặt mình đấy, thật sự cho rằng Quý Cảnh Thần rời khỏi cô ta thì không sống được?
Lười phản ứng lại não tàn, Cố Thiển Vũ xoay người bỏ đi.
Cô cũng không tin mình không thể phá đi tình yêu của Quý Cảnh Thần đối với Viên Y.
Để ngăn Viên Y đến tìm Quý Cảnh Thần, Cố Thiển Vũ cố ý tìm hai vệ sĩ canh giữ trước cửa phòng bệnh Quý Cảnh Thần.
Trong khoảng thời gian này mỗi ngày Cố Thiển Vũ đều ngâm mình trong phòng bệnh của Quý Cảnh Thần, không có việc gì thì lại xem phim với Quý Cảnh Thần.
Cố Thiển Vũ tìm một bộ phim đô thị thị phi, bắt Quý Cảnh Thần phải xem cùng mình.
Cốt truyện hơn 60 tập, xem đến nỗi Quý Cảnh Thần muốn cào tường.
Xem liên tiếp ba ngày, Quý Cảnh Thần thật sự không nhịn được nữa: “Anh nói này nhóc, em không có việc gì thì không quấn lấy Chu Dục mà lại chiếm phòng bệnh của anh tính làm chuyện gì?”
“Anh thấy bộ phim này có hay không?” Cố Thiển Vũ mặt gỗ hỏi Quý Cảnh Thần.
Cố Thiển Vũ tìm thấy bộ phim truyền hình cực kỳ máu chó này, trình độ máu chó giống y đúc cảnh ngộ của nguyên chủ.
Nữ phụ với nam phụ trong phim là một cặp anh em, bọn họ cũng lần lượt yêu nam chính và nữ chính.
Trong phim này nam chính với nữ chính cũng vì đủ loại hiểu lầm mà không thể ở bên nhau, bọn họ cũng trở thành người yêu với nữ phụ nam phụ.
Điểm khác biệt duy nhất chính là, nam phụ của bộ phim này không bị ung thư gì đó như Quý Cảnh Thần.
Ngoại trừ điểm khác biệt này ra thì cốt truyện khác cũng gần giống như những gì nguyên chủ trải qua.
Cố Thiển Vũ tìm nửa ngày mới tìm được một bộ phim máu chó như vậy.
Quý Cảnh Thần bất đắc dĩ thở dài: “Có phải gần đây Chu Dục rất bận hay không, bận đến mức không có thời gian hẹn hò với em, cho nên em mới đến tra tấn anh trai của em?”
Cố Thiển Vũ không phản ứng lại phàn nàn của Quý Cảnh Thần, tiếp tục tán dóc về bộ phim: “Anh, anh cảm thấy nữ chính của phim này thế nào?”
Quý Cảnh Thần nghĩ nghĩ, sau đó mở miệng: “Rất xinh, nhưng mà không có xinh bằng Viên Y.”
Nói đến Viên Y, Quý Cảnh Thần u buồn mà nhìn Cố Thiển Vũ: “Có phải là vì nhóc chiếm phòng bệnh của anh nên Viên Y mới không đến gặp anh đúng không?”