Không ai khác chính là Chu Tuyết Tranh và mẹ cô ta.
Trong giấc mộng, mẹ của Chu Tuyết Tranh trong quá khứ từng là tình nhân của gia chủ nhà họ Tô.
Lúc Tô phu nhân mang thai phát hiện mang thai Tô Ninh Dao bây giờ, thì bà ta cũng nói với Tô tổng rằng mình có thai.
Mẹ của Tô Ninh Dao cũng xuất thân từ một tập đoàn thực phẩm, có gia thế khá lớn.
Tô tổng không ngu mà đi bỏ vợ cưới nhân tình, nên đã cho bà ta một số tiền bịt miệng.
Mẹ của Chu Tuyết Tranh tuy hứa hẹn là sẽ phá thai, nhưng trong lòng lại nghĩ cứ sinh ra rồi nuôi lớn, bởi bà ta không nỡ bỏ con cá lớn Tô tổng này.
Ông ta giàu có như vậy, nếu tránh được tai mắt nhà họ Tô để nuôi lớn đứa bé, tương lai tìm cớ cho nhận tổ quy tông thì ông ta cũng khó mà chối.
Từ bé đến lớn, Chu Tuyết Tranh thường được gửi đến các nơi nhận nuôi, vì mẹ cô ta còn phải đi kiếm tiền.
Điều kiện gia đình không hề khá giả, bản thân cô ta học cũng không giỏi, có thể nói là quá bình thường.
Sở dĩ có thể một bước đổi đời như vậy, đều là nhờ vào hệ thống.
Nhìn cuộc sống bình thường trước khi bước vào ngôi trường này, tôi cũng có thể hiểu lý do hệ thống chọn cô ta.
Tôi hoàn toàn có thể thông cảm cho mẹ của Chu Tuyết Tranh, nhưng chính do bản thân cô ta luôn chịu thua thiệt so với người khác nên mới sinh ra kiểu tâm lý như vậy.
Ghen tị, không bao giờ muốn ai đó hơn mình.
Có dã tâm vươn lên là tốt, nhưng đổi bằng xương máu của người khác thì không.
Huống hồ chi bản thân cô ta cũng không có gì xuất sắc, nhưng lại không chịu nỗ lực bằng sức mình.
Nói cách khác, Chu Tuyết Tranh đã chấp nhận bán linh hồn cho hệ thống, để nó dẫn dắt cô ta xuống vực sâu.
Không cách nào quay đầu được.
Tôi hy vọng có thể giám sát mẹ con cô ta, đi trước một bước so với hệ thống.
Chuyện thứ hai, tôi muốn đầu tư thành lập một công ty giải trí và sản xuất phim ảnh.
Đặc biệt là đầu tư mạnh vào mảng tuyển chọn và quản lý nghệ sĩ.
Trong giấc mộng, Chu Tuyết Tranh đã dựa vào phần trình diễn độc đáo đó mà giành được số phiếu vote cao nhất, trở thành chủ nhân của vương miện.
Sau đó, cô ta được một vài nhãn hàng và đoàn phim mời đóng vai phụ.
Đã học trường tư thục, là mặc định có gia thế chống lưng.
Chuyện con em nhà giàu tuổi mới lớn mà đã kinh doanh và kiếm tiền ở trường nhà giàu là không thiếu.
Lần này, cô ta không giành được vương miện nên tôi có thời gian để chuẩn bị mọi thứ.
Tôi muốn Chu Tuyết Tranh về dưới trướng của mình.
Nói là làm, thời gian tới tôi làm việc rất chăm chỉ.
Đến mức Ngụy Quân Thành vốn là ông trùm ngủ tại công ty còn thấy lo cho tôi.
Anh bớt chút thời gian thỉnh thoảng đến ôm tôi sang biệt thự của anh, với lý do là ngủ ngon hơn giường khách sạn.
Khi mọi chuyện cũng dần đi vào quỹ đạo, tôi mới quay về nhà ăn tối với Giản Du.
Vẻ mặt nó trông hơi lơ đãng, dường như đang nhập tâm vào suy nghĩ của chính mình.
“Gần đây có chuyện gì à?’’
“Chị ơi, không hiểu sao gần đây em thấy lạ lắm.’’
‘’Lạ thế nào?’’
Tôi với tay lấy hộp nước ép hoa quả yêu thích, có chút không để ý lắm.
‘’Em ngủ cứ hay gặp ác mộng.’’