Trên đường về nhà, bầu không khí trong xe trở nên căng thẳng. Thu Thanh Thì và Diêu Tương Ức ngồi song song ở hàng ghế sau của chiếc Maybach, không ai nói một lời. Họ giống như hai quân đội đối đầu, địch không động thì ta cũng không động.
Ngoài cửa sổ, đèn đường lướt qua nhanh chóng. Bên trong xe, ánh sáng mờ ảo che giấu khuôn mặt của cả hai trong cảnh tranh tối tranh sáng. Tài xế liếc nhìn vào gương chiếu hậu, cảnh giác trước tình hình có thể nổ ra bất cứ lúc nào.
Đáng tiếc khi xe đến hầm đỗ xe của biệt thự, vẫn không có tiến triển gì rõ rệt. Thu Thanh Thì bước xuống trước, tiếng giày cao gót của cô gõ lên sàn nhà vang dội như nhịp trống chiến tranh. Diêu Tương Ức bước chậm hơn một chút, thong thả bước vào hành lang, thấy Thu Thanh Thì mặt ngạo kiều đứng trước thang máy, tay giữ nút mở cửa.
Diêu Tương Ức cảm nhận được sự lạnh lùng, bước vào thang máy và nhẹ giọng nói: "Cảm ơn." Thu Thanh Thì thả tay và cửa thang máy khép lại.
Dì Mễ chờ họ ở phòng khách, thấy các nàng liền hưng phấn, trách móc: "Hai đứa lại về trễ, cơm tối nguội hết rồi."
Cả hai thay giày ở huyền quan. Diêu Tương Ức nói: "Cháu đã ăn ở nhà ông nội rồi." Dì Mễ giận dỗi lườm cô: "Đứa nhỏ này không gọi điện báo trước cho dì một tiếng."
Diêu Tương Ức từ nhỏ đã vô cùng thân thiết với dì, để dỗ bà vui vẻ liền nháy mắt nói: "Cháu quên mất, Thanh Thì còn chưa ăn, cô ấy có thể cùng dì ăn chè hạt sen nấm tuyết." Nói xong, cô đi vào phòng ngủ.
Thu Thanh Thì không còn tâm trạng, chỉ nhờ dì Mễ hâm nóng chè hạt sen nấm tuyết rồi vội vàng đi theo Diêu Tương Ức. dì Mễ nhìn theo, cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.
Cửa phòng đóng lại, tiếng khóa cửa phát ra cùm cụp. Diêu Tương Ức ngoáy đầu nhìn lại, chạm mắt với Thu Thanh Thì. Thu Thanh Thì dùng ánh mắt "Chị nɠɵạı ŧìиɧ" để nhìn Diêu Tương Ức. Còn Diêu Tương Ức thì dùng ánh mắt "Em sắp nɠɵạı ŧìиɧ" nhìn Thu Thanh Thì như để truyền đạt thông điệp: "Tôi biết tiểu tam là Bạch Mộng Chiêu."
Cả hai không ai chịu thua, rồi lại cố gắng kiểm soát cảm xúc chính mình, không khí càng trở nên căng thẳng, tùy thời giương cung bạt kiếm, chỉ cần chạm nhẹ sẽ nổ tung.
Bỗng nhiên Tô Đề Lạp gọi điện thoại đến. Tiếng chuông điện thoại như dòng nước lạnh, dập tắt ngọn lửa trong lòng họ. Thu Thanh Thì thầm trợn trắng mắt, lướt ngón tay trên màn hình và trả lời cuộc gọi.
"Đang cùng Diêu tổng... vẫn ổn chứ?" Tô Đề Lạp hỏi với giọng lo lắng.
Thu Thanh Thì nhìn sang Diêu Tương Ức, ngồi trên giường, mệt mỏi đáp: "Ừ, vẫn ổn." Vừa mới chuẩn bị làm chuyện lớn thì chị lại gọi đến làm rối.
Tô Đề Lạp cố nén tò mò, muốn tiếp tục hỏi về tin đồn Diêu Tương Ức có người thứ ba, nhưng sợ chạm đến điểm mấu chốt của Thu Thanh Thì. Dù sao đó cũng là chuyện riêng tư, hỏi quá nhiều sẽ thật bất lịch sự.
Thu Thanh Thì nhận ra Tô Đề Lạp muốn nói gì đó lại ngập ngừng, hỏi: "Có chuyện gì không?"
"Có, về việc tuyên truyền phim mới," Tô Đề Lạp chỉnh đốn giọng nói: "Hôm nay trên sân ga, em lên hot search và hiện đang xếp hạng 15. Đoàn phim muốn tận dụng cơ hội này để tăng độ nổi tiếng. Ban ngày em bận việc nhà nên không nói được. Em hãy lên Weibo nhìn và chia sẻ vài điều là được."
Mấy năm nay, Thu Thanh Thì tập trung vào phim điện ảnh, ngành điện ảnh đang gặp khó khăn, sự nghiệp của nàng vẫn chịu ít nhiều ảnh hưởng. Dù tài nguyên giảm bớt, nhưng tài nguyên luôn có chất lượng tốt làm người khác hâm mộ. Năm ngoái, Tô Đề Lạp đã chọn cho nàng một bộ phim cổ trang quyền mưu với cốt truyện tinh tế và cuốn hút.
Vai diễn của Thu Thanh Thì phù hợp với hình tượng nữ chính trong nguyên tác. Trước đây, fan đã mở một cuộc bình chọn "Nếu "Phượng Hoàng Kỷ Sự" được chuyển thể, ai là nữ chính lý tưởng?" Thu Thanh Thì đã giành được số phiếu cao nhất, có người còn vẽ cho cô một bức tranh cổ trang tuyệt đẹp.
Trong tranh, nàng mặc bạch y, tay cầm kiếm, gió nhẹ thổi bay tóc dài cùng góc áo, ánh mắt lạnh lùng và sắc bén đứng trước cung điện nguy nga.
Bức tranh vẽ Thu Thanh Thì trong trang phục cổ trang trắng như tuyết được Bún Ốc chia sẻ rộng rãi trên Weibo, khiến cộng đồng mạng chú ý. Weibo chính thức của bộ phim còn đăng bài với tiêu đề "Bạch y thắng tuyết Thu Thanh Thì" để vinh danh nàng.
Điều quan trọng nhất là đội ngũ sản xuất bộ phim này đều là những người nổi tiếng và có uy tín trong ngành. Đạo diễn, nhà sản xuất và cả nhà thiết kế trang phục đều là những người có tên tuổi.
Thu Thanh Thì đã đọc nguyên tác và bị thu hút bởi sự quyến rũ của nhân vật nữ chính, cùng với lời mời chân thành từ đội ngũ sản xuất và đạo diễn, nên cô đã nhận vai này. Kể từ khi thông tin về vai diễn của nàng được công bố, độ hot của bộ phim vẫn không hề giảm. Đoàn phim luôn tranh thủ mọi cơ hội để quảng bá.
Ban đầu, họ chọn nàng không chỉ vì ngoại hình và kỹ năng diễn xuất, mà còn vì độ nổi tiếng của nàng, giúp tiết kiệm chi phí quảng bá và tạo ra nhiều đề tài.
Nàng mở Weibo và thấy đạo diễn, nhà sản xuất, tài khoản chính thức của bộ phim và các diễn viên chính đều tag nàng. Đặc biệt là bài đăng từ tài khoản chính thức của bộ phim, đó là video lúc nàng đóng máy, nhận hoa từ đoàn phim và mọi người vỗ tay hoan hô.
Trong video, nàng mặc bộ trang phục màu trắng bạc với áo choàng mỏng, khuôn mặt ửng đỏ vì lạnh. Bài đăng đã thu hút hơn 300,000 lượt chia sẻ và 1 triệu lượt thích, nhờ đó mà nàng lọt vào danh sách tìm kiếm nổi bật.
Nàng trả lời từng người đã tag mình, rồi chia sẻ lại video từ tài khoản chính thức kèm lời cảm ơn:
"@ Thu Thanh Thì V: Cảm ơn mọi người đã luôn ủng hộ, mong rằng những ngày tiếp theo, các bạn vẫn sẽ cùng tôi đồng hành, cùng nhau trải qua 《 Phượng Hoàng Kỷ Sự 》"
Sau khi gửi bài đăng, nàng nhanh chóng khóa bình luận, định quay lại tiếp tục tranh cãi với Diêu Tương Ức. Nhưng Diêu Tương Ức đã biến mất.
Âm thanh từ phòng tắm cho thấy cô ấy đang tắm rửa. Diêu Tương Ức rất sạch sẽ, luôn phải tắm vào sáng và tối, đúng kiểu của chòm Xử Nữ.
Thu Thanh Thì không cam lòng, miễn cưỡng đi thay đồ. Nàng thay chiếc váy hai dây bằng lụa màu mật ong, trông vừa ngọt ngào vừa quyến rũ.
Khi nàng bước ra, Diêu Tương Ức đang sấy tóc, mùi hương từ phòng tắm tràn ngập căn phòng. Thu Thanh Thì theo bản năng nhìn Diêu Tương Ức, ánh mắt dừng lại ở cổ áo áo choàng tắm, nơi xương quai xanh rõ ràng và đường cong tuyệt đẹp khiến nàng không thể rời mắt.
Không khí đêm xuân bỗng trở nên nóng bức. Nàng nuốt khan, liếʍ đôi môi khô.
Diêu Tương Ức nhận thấy ánh mắt nàng, liền quay đầu lại nhìn nàng.
Thu Thanh Thì như một đứa trẻ mắc lỗi, hoảng loạn quay mặt đi, mắt đảo liên tục không biết nhìn vào đâu.
Nàng thầm nghĩ, đã bốn tháng rồi, hai người chưa có cơ hội gần gũi...
Diêu Tương Ức thích tính trẻ con của nàng, một người phụ nữ mạnh mẽ trước mặt người khác nhưng lại phóng túng, ngoan ngoãn trước mặt cô.
Diêu Tương Ức tắt máy sấy, đột nhiên lên tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của Thu Thanh Thì: "Lúc ở nhà cũ, em nói cái gì tiểu tam?"
Đã đến lúc vào chủ đề chính.
Thu Thanh Thì nghiêm túc, hai tay khoanh trước ngực, tựa vào cửa tủ quần áo, phồng má giận dỗi hỏi: "Có phải chị ở bên ngoài có người khác không?"
Diêu Tương Ức ánh mắt trầm tĩnh, cười nhẹ: "Chẳng lẽ không phải người ở bên ngoài có người khác là em sao?"
Thu Thanh Thì không ngờ khả năng phản đòn của nàng: "Em không có!"
"Sắp có."
Thu Thanh Thì vỗ tay: "Không hổ là thương nhân, kịch bản nói dối luôn sẵn sàng, không tiếc tự bôi xấu mình."
"Vậy chị nói xem, em bên ngoài sắp có ai?"
Diêu Tương Ức nhún nhún vai, không nói tiếp, dọn dẹp máy sấy rồi quay lại giường, tiếp tục xem phim tình yêu giữa Sở Vũ Tầm và bốn chàng trai đẹp.
Thu Thanh Thì: "... ..."
Phòng ngủ có hình nửa vòng tròn, ngoài cửa sổ là cảnh đêm phồn hoa của Hải Thị, ánh đèn rực rỡ phản chiếu khuôn mặt ẩn ẩn giận dữ của Thu Thanh Thì.
Đang nói về tiểu tam, chị ấy có thể nghiêm túc hơn được không?
Trong lòng nổi lửa giận, Thu Thanh Thì miễn cưỡng duy trì thái độ của đệ nhất danh viện, ngồi kế Diêu Tương Ức, cứng nhắc giơ tay đoạt điều khiển: "Nói đi, tiểu tam là ai?"
Diêu Tương Ức không hiểu cô nghe được điều này từ đâu: "Không có"
Cô lấy lại điều khiển, nhưng ngay lập tức bị Thu Thanh Thì giật lại.
Đây là không muốn để yên.
Diêu Tương Ức ngồi dậy, trầm giọng: "Trả cho chị."
"Không."
"Mau lên."
"Không."
Diêu Tương Ức không còn cách nào khác, đành dùng bạo lực - nắm lấy tay Thu Thanh Thì, ngón tay siết chặt.
Thu Thanh Thì không chịu thua, nhảy lên cắn tai nàng, đau đến nỗi Diêu Tương Ức hít hà. Kết hôn bốn năm, lần đầu tiên Diêu Tương Ức phát hiện Thu Thanh Thì là một con chó dữ.
"Nha! Nhả ra nhả ra!"
Thu Thanh Thì không bỏ qua cho dù phải xé rách da mặt, cô phải tra hỏi ra bằng được tên tiểu tam: "Nói thật đi, tiểu tam là ai!"
"Không có -- "
Lời chưa dứt, Thu Thanh Thì tiếp tục cắn, khiến Diêu Tương Ức vô cùng đau đớn, cố gắng giãy giụa để trốn thoát. Tuy nhiên, nhờ những tháng ngày học võ thuật khi quay phim 《 Phượng Hoàng Kỷ Sự 》, Thu Thanh Thì nhanh chóng đè Diêu Tương Ức xuống, cưỡi bên hông nàng thở hổn hển hỏi: "Hỏi chị một lần cuối cùng, tiểu tam là ai!"
Diêu Tương Ức bất chấp tất cả, trả lời: "Em có cắn chết tôi cũng không có tiểu tam!"
"Vậy tại sao chị muốn ly hôn với em!"
Diêu Tương Ức vừa che tai bị cắn, không khỏi phục Thu Thanh Thì hạ thủ thật độc, ổn định hơi thở, tận tình khuyên bảo: "Tôi làm vậy là vì muốn tốt cho em, để em có thể tự do bên Bạch Mộng Chiêu."
Chưa nói hết câu, Thu Thanh Thì đã tung một loạt cú đấm, từng quyền lên thịt không nương tay.
"Em đánh chết chị, cái đồ phụ lòng!"
Diêu Tương Ức kêu lên: "Tôi nói thật mà em cũng đánh!"
Bên ngoài cửa, dì Mễ mang chén chè hạt sen nóng định gõ cửa, nghe thấy tiếng ầm ĩ bên trong, lặng lẽ hạ tay... Trong lòng thầm nghĩ: Thật là giống đôi vợ chồng mới kết hôn.
Một giờ sau, Tô Đề Lạp đang ngồi trên ghế sofa sơn móng tay thì nhận được tin nhắn WeChat.
Diêu bá tổng: 【Từ nay, không cho Thu Thanh Thì nhận vai có đánh võ nữa!!】
Diêu bá tổng: 【[Kiêu ngạo của ta đâu, vẫn không chịu nổi một đòn. jpg]】
Tô Đề Lạp: ???
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Hãy cùng tôi hô vang: Diêu bá tổng một đòn cũng không chịu nổi~~
Diêu Tương Ức: Cút ~