Trọng tâm chú ý của Bắc Đường Tiêu và các vị trưởng lão sớm đã không còn đặt trên người thánh nữ nữa.
Bọn họ cần phải cân nhắc chính là làm sao để cắt đứt cảm ứng của cường địch đối với ma tôn bản thể?
Về phần đạo linh thức kia có phải là ma tôn bản tôn hay không, vẫn còn rất nhiều nghi vấn.
Dù sao nhân vật tồn tại từ vạn năm trước, tại sao đột nhiên lại xuất hiện?
Ma tôn bản thể còn có sinh mệnh lực mạnh mẽ như vậy, có lẽ là nhờ vào bí mật của Nguyên Không tiểu cảnh.
Vậy hồn thể kia thì sao?
Nếu không có việc gì, Nguyên Không tiểu cảnh trong vạn năm qua đã mở ra vô số lần, tại sao lại chỉ có lần này đi dung hợp?
Một đám đại lão Thiên Tự Cảnh thương lượng tới thương lượng lui, thật sự không thể nào lý giải nổi nếu là ma tôn bản tôn tại sao lại xuất hiện đúng lúc như vậy?
Nói là trước giờ vẫn chưa tỉnh lại, vậy hồn thể kia nhất định là đã bị trọng thương, vậy thì làm sao có thể trong thời gian ngắn khôi phục thực lực hồn thể đến Địa Tự Cảnh?
Bọn họ không thể tưởng tượng nổi nam chính vì nữ chính mà có thể khôi phục lợi hại đến mức nào, bởi vì điều đó vốn dĩ đã không còn phù hợp với lẽ thường.
Cho nên, kết luận cuối cùng chính là, kẻ này nhất định là một hồn thể cường đại nào đó đang nhắm vào ma tôn bản thể.
Bởi vì nguyên nhân gì đó mà hồn phách chạy thoát, thân thể bị hủy.
Cửu Châu đại lục hiện giờ, tài liệu quan trọng để trọng tố thân thể hầu như đều đã tuyệt tích.
Hơn nữa thân thể mới cần phải tu luyện lại từ đầu, thời gian và tài nguyên tiêu hao không thể xem thường.
Hồn thể này không biết từ đâu biết được sự tồn tại của ma tôn bản thể nên liền nhắm vào, một khi dung hợp thành công, thực lực có thể nhanh chóng khôi phục đến đỉnh phong, kẻ ngu cũng biết nên lựa chọn thế nào.
Phân tích đâu ra đấy, Bắc Đường Tiêu vô cùng tán thành, đối với hồn thể không biết từ đâu chui ra cướp đoạt cơ duyên với mình càng thêm đề phòng.
Ấn tượng của các vị trưởng lão cũng cực kỳ tệ.
Vừa rồi nếu không phải bọn họ phản ứng nhanh, ẩn nấp đại trận của tiểu đảo có lẽ đã sụp đổ.
Tuy rằng không biết đối phương vì sao không tiếp tục dò xét nữa, nhưng Ám Lân tiểu đảo bởi vậy đã có nguy cơ bị bại lộ.
"Không còn cách nào khác, chỉ có thể khởi động cấm địa sâu nhất của Ám Lân thánh địa thôi, thánh chủ phải mau chóng luyện hóa ma tôn bản thể, tăng cao thực lực." Trưởng lão nhất nghiêm nghị nói.
Bắc Đường Tiêu trong lòng khẽ động: "Cấm địa? Thật sự muốn khởi động sao?"
"Một khi đã động, Ám Lân thánh địa sẽ không còn át chủ bài ẩn giấu nữa."
Trưởng lão nhị: "Đây cũng là không còn cách nào khác, nếu tên kia đánh úp tới lần nữa, vị trí của Ám Lân đảo nhất định sẽ không giấu được, chẳng lẽ còn chờ đám chó của Chính Đạo liên minh kia nghe phong phanh động sao?"
Trưởng lão tam thần sắc vô cùng nghiêm túc: "Đến lúc đó chính là lúc Ám Lân thánh địa bị diệt vong, nhiệm vụ của thánh chủ rất nặng nề a..."
Thánh chủ và các vị trưởng lão tiến vào trạng thái bí mật thương lượng.
Mà Liễu Vân thì là hai mắt đỏ hoe, mặt cũng đỏ bừng, bị thị đồng Địa Tự Cảnh dẫn đến nơi ở mới, bị sặc không nhẹ, hiện tại cũng rất u uất.
Chuyện này không giống với kế hoạch cho lắm, nàng cũng không có chuẩn bị kiêm chức thánh nữ.
Ám Lân thánh nữ cũng không dễ làm đâu.
Trong nguyên tác cũng có nhắc đến chuyện này, sau khi Thu Đồng ở Bạch Huyền thánh địa đứng vững gót chân, bởi vì Bắc Đường Tiêu quy thuận nam chính, Thu Đồng âm thầm trở thành Ám Lân thánh nữ.
Lợi ích khẳng định là rất nhiều.
Địa vị của Ám Lân thánh nữ kỳ thật còn cao hơn so với Cảnh Hoàng thánh nữ.
Rất nhiều thứ tốt bên trong Ám Lân đều có thể ưu tiên cung cấp cho thánh nữ sử dụng trước.
Đương nhiên, đây là nữ chính.
Đổi thành là nàng, còn chưa biết sẽ như thế nào!
Hơn nữa, cho dù là nữ chính, phiền phức cũng không ít, đó chính là cơ chế cạnh tranh khiêu chiến của Ám Lân thánh địa.
Bạch Huyền thánh địa ít nhất cũng phải là đệ tử nội môn đại bỉ mới có thể khiêu chiến, thời gian này là mười năm.
Mà Ám Lân thánh địa lại là bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể khiêu chiến, chỉ cần kéo nàng xuống ngựa, người khiêu chiến có thể trở thành thánh nữ, hưởng thụ mọi quyền lợi của thánh nữ.
Liễu Vân cảm thấy đầu óc đau nhức: "Quả nhiên nữ chính và phản diện chính là không giống nhau, trong cốt truyện, lúc Thu Đồng làm thánh nữ đều đã là Địa Tự Cảnh rồi, còn có nam chính dung hợp hồn thể, khôi phục thực lực Thiên Tự Cảnh hộ tống."
"Ai đi khiêu chiến cũng đều là làm bia đỡ đạn cho Thu Đồng mà thôi."
"Hơn nữa Thu Đồng ở Bạch Huyền thánh địa làm đoàn sủng, người của Ám Lân thánh địa muốn khiêu chiến, cơ hội cũng không nhiều."
A Khởi cũng từ trong khϊếp sợ hoàn hồn, sao host còn có thể nhặt được chức thánh nữ thế?
"Đúng vậy, host mới Huyền Hồng Cảnh, quả thực chính là một con cừu béo."
"Xem ra host phải mau chóng khiến cho Hạ Vân biến mất mới được, bọn họ không tìm được tự nhiên là không thể khiêu chiến."
Liễu Vân xoa xoa mi tâm: "Nói thì nói như vậy, nhưng vị Ám Lân thánh chủ này cũng không phải là loại người đơn giản."
"Ngươi không phát hiện ra sao? Hắn chỉ phế bỏ Lý Hòa, nhưng lại không lấy mạng."
"Cũng chỉ là tạm thời tước đoạt quyền hành của Tứ Diệp đường đường chủ, cũng không có trực tiếp cách chức."
"Đường chủ, ít nhất cũng là Thiên Tự Cảnh sơ kỳ, hắn là cố ý để lại mối họa này cho ta."
A Khởi: "... Cảm thấy cũng vô dụng, thân phận thánh nữ này kéo thù hận còn nhiều hơn, thân là Tứ Diệp đường đường chủ, căn bản không cần phải tự mình ra tay."
Muốn đối phó với một tiểu tu sĩ Huyền Tự Cảnh, thủ đoạn nhiều vô số kể.
Nếu không trong nguyên tác, tại sao Thu Đồng phải đợi đến Địa Tự Cảnh mới làm Ám Lân thánh nữ?
Nữ chính mà, cùng cấp bậc có thể vô địch.
Liễu Vân vô cùng tán thành, Bắc Đường Tiêu ở vị trí cao quá lâu, đã quên mất sự gian nan của tiểu nhân vật.
"Hy vọng bọn họ có thể mau chóng thương lượng ra kết quả, quang minh chính đại rời khỏi Ám Lân tiểu đảo."
Nàng cảm thấy, Bắc Đường Tiêu mười phần là tám chín phần sẽ không ở lại Ám Lân đảo luyện hóa ma tôn bản thể, nhất định sẽ lựa chọn một nơi bí mật để ngăn cách cảm ứng của Dạ Húc Nghiêu đối với bản thể.
Hoặc là, cho dù không cách ly được, cũng phải khiến cho Dạ Húc Nghiêu束手無策, trơ mắt nhìn bản thể bị luyện hóa.
Nếu như không có thủ đoạn này, Bắc Đường Tiêu cũng đừng mơ tưởng đến phần cơ duyên này.
Cho dù Dạ Húc Nghiêu thật sự cướp bản thể trở về, chuyến đi này của nàng cũng không tính là lỗ.
Nam nữ chính đều bị thương mấy lần không nói, mâu thuẫn giữa Ám Lân thánh địa và Dạ Húc Nghiêu tuyệt đối là không thể điều hòa.
Thu Đồng mất đi không chỉ là một đôi cánh, mà là một cái đùi lớn.
Mà Ám Lân thánh chủ nếu không luyện hóa được, lại không thể trở thành tiểu đệ của nam chính, e rằng trong thời gian của cốt truyện, chính ma đại chiến là không đánh nổi.
Liễu Vân ở trong phòng tính toán thiệt hơn, bên trong Ám Lân thánh địa đã náo loạn.
Ban đầu bởi vì Liễu Vân không lưu tình, trực tiếp gϊếŧ chết Thẩm Phong đã khiến cho mọi người bàn tán xôn xao.
Sau đó lại còn liên lụy đến việc Lý Hòa bị phế, Tứ Diệp đường đường chủ bị đình chỉ mọi chức vụ, trong thánh địa liền đối với một tiểu đường chủ tên là Hạ Vân càng thêm coi trọng.
Nói đến Hạ Vân, trước kia chỉ có một bộ phận nhỏ người biết đến, hiện tại chính là nhân vật nổi tiếng của thánh địa.
Kết quả quả dưa này còn chưa ăn xong, Hạ Vân đã một bước lên mây trở thành Ám Lân thánh nữ, không ít người liền ngồi không yên.
Chẳng lẽ hoàn thành một nhiệm vụ, liền có thể một bước lên trời như vậy?
Nhưng nghe nói Hạ Vân mới Huyền Hoang Cảnh a, chẳng phải là cho rất nhiều nữ tu một con đường tắt sao?
Cái gì?
Đã là Huyền Hồng Cảnh rồi?
Vậy cũng không phải là Huyền Tự Cảnh sao?
Vẫn như cũ là con đường tắt đó.
Bất quá bởi vì thánh nữ vừa mới hoàn thành đại nhiệm vụ, được thánh chủ coi trọng, tạm thời bọn họ còn không động được, có thể chờ thêm một thời gian nữa.
Thánh chủ có được cơ duyên, nhất định sẽ bế tử quan, đến lúc đó xem thánh nữ còn có ai chống lưng?
Chẳng phải bọn họ có thể... hehehe!
Chờ thánh chủ xuất quan cũng không sợ, bọn họ đều là làm theo quy củ trong môn của Ám Lân thánh địa, ai tới hỏi cũng đều có lý.
Không ít nữ tu đều nghĩ đến điểm mấu chốt, ai cũng không nói toạc ra, chỉ âm thầm lên kế hoạch.
Liễu Vân người ngồi trong phòng, luôn cảm thấy lưng lạnh toát, đây là bị bao nhiêu người nhớ thương rồi?