Chương 11: Ngay cả nửa mỏ ban đầu cũng không còn

A Khởi cảm thấy mình cũng là một hệ thống có kiến thức, tại sao lại bị kiểu nam chính như Sở Từ Ngôn này làm đảo lộn tam quan chứ?

"Loại người như vậy mà cũng có thể trở thành khí vận chi tử sao?"

Liễu Vân: "Có gì kỳ lạ? Nam chính như vậy chẳng phải là người đàn ông hoàn mỹ nhất của nữ chính sao?"

"Đối xử với người khác không tốt, đó đều là vai phụ lót đường thôi!"

Tổng tài bá đạo phiên bản huyền huyễn, nữ chính làm sao có thể cự tuyệt được?

A Khởi câm nín.

Làm pháo hôi trong loại câu chuyện này, thật sự là quá thảm!

Ký chủ đáng thương của nó.

Liễu Vân: "Chúng ta cứ chờ xem, Sở Từ Ngôn bên này còn khó giải quyết hơn Tiết Diễn nhiều."

Cướp mất nửa mỏ linh thạch của người ta để lấy danh tiếng, trước kia nàng chỉ ở trong danh sách không thèm để ý của Sở Từ Ngôn, bây giờ đã vào danh sách đen rồi.

A Khởi kinh ngạc: "Ký chủ, ngươi vậy mà lại chăm chỉ tu luyện rồi?"

Liễu Vân chậc một tiếng: "Nói nhảm, không muốn làm pháo hôi, vậy thì phải hướng đến phản diện, không có thực lực thì làm sao có thể gọi là phản diện?"

"Hiện tại chỉ là dùng lời nói để gài Sở Từ Ngôn vào thế khó, hắn ta không dám động vào ta, ngươi đoán xem sau này ta còn gây chuyện nữa, thì hắn ta có ra tay đối phó với ta hay không?"

Sự dịu dàng săn sóc của nam chính chỉ dành cho nữ chính, nàng không tự mình nghĩ cách, thì chờ chết sao?

Hơn nữa, sau này cho dù không gây chuyện thì cũng chờ chết, người ngu cũng biết phải cố gắng.

Liễu Vân như thường lệ khinh bỉ hệ thống: "Nhanh lên, thế giới mới, lễ bao mới, còn có điểm danh hôm nay nữa, sao ngươi còn chưa tự giác vậy?"

A Khởi ngẩn người: "Ồ? Ồ!"

"Ký chủ mau chóng chữa thương đi, nếu không cảnh giới thật sự sẽ bị tụt xuống đó."

Liễu Vân có chút tự giễu: "Chứ không thì sao? Nguyên chủ nghèo đến mức ngay cả một viên đan dược chữa thương cũng không có, chỉ có thể đợi lễ bao của ngươi thôi!"

「Chúc mừng ký chủ nhận được gói quà lớn huyền huyễn của thế giới mới, vui lòng click để xem.」

「Chúc mừng ký chủ điểm danh thành công, nhận được một lọ (10 viên) Thảo Hoàn Đan cấp 10.」

「Nhận được 10 lọ Luyện Cốt Đan cấp 10.」

「Nhận được công pháp: Phong Cơ Tú Cốt.」

Click mở gói quà dành cho người mới, một đống thứ hiện ra, linh khí, công pháp, thiên tài địa bảo... khiến cho Liễu Vân có chút hoa mắt.

"Ơ, chẳng lẽ thể chất cá chép của ta lại quay trở lại rồi sao? Lần này lại may mắn như vậy?" Liễu Vân kinh ngạc.

Mỗi một thế giới, ngoại trừ hệ thống con được kích hoạt có thể mang đi, thì rất nhiều kỹ năng và thứ mà nàng muốn đều bị ép phải lưu lại.

Ngoại trừ thế giới Vân Chiêu được hưởng thụ ưu đãi của cá chép, thì thể chất của nàng đều khá là đen đủi.

Cảm giác như đã lâu rồi không được may mắn như vậy.

A Khởi ngập ngừng nói: "Có lẽ là ký chủ đã chuyển vận rồi!"

Liễu Vân cười khẩy: "Lý do nghe hay đấy, nhưng mà lần sau hãy nghĩ ra một cái đáng tin cậy hơn đi."

"Sao ta lại cảm thấy là do những thế giới khác hạn chế sự phát huy của ngươi thế nhỉ?"

"Ở đây hình như đã tháo gỡ được cái gì đó, điểm danh cũng có thể cho đồ một cách thoải mái rồi."

Trước kia thì kén cá chọn canh, keo kiệt bủn xỉn.

Bởi vì rất nhiều thứ không dám lấy ra bừa bãi.

A Khởi không còn giãy giụa nữa: "Chẳng phải là do độ khó của pháo hôi phản diện lần này cao hơn sao! Căn bản của thế giới đã không giống nhau rồi, nếu không nhanh chóng nâng cao thực lực, thể hiện thiên phú khiến người ta phải coi trọng, lỡ như ký chủ ra ngoài bị Sở Từ Ngôn bóp chết thì phải làm sao?"

"Ai biết được nam chính bị kích thích rồi có phát điên hay không?"

Liễu Vân kinh ngạc: "Ồ, cuối cùng cũng có não rồi sao."

"Nhưng mà cho dù có nhiều đồ tốt đến đâu thì cũng phải từng bước tu luyện mới lên được, có vội cũng không được."

"Hiện tại không phải vẫn phải dựa vào đầu óc để sinh tồn sao?"

"Sở Từ Ngôn có phát điên thì cũng không thể nào trực tiếp bóp chết Thánh nữ Cảnh Hoàng được, trừ khi vị trí này thay người, lúc đó ta mới phải lo lắng."

"Ngươi nói xem những chức năng kỳ lạ mà ngươi đánh thức, ngoại trừ việc làm tăng độ khó, thì có lần nào thực sự hữu ích chưa?"

A Khởi nhỏ giọng nói: "Cái này... Lần này chẳng phải là rất tốt sao?"

Liễu Vân khinh bỉ: "Rất tốt? Bị giam lỏng trong hậu cung làm Thái hậu, ngươi cho ta hệ thống điểm danh, mỗi ngày nhận được toàn là những thứ để ngắm?"

"Mà muốn nhận được đồ tốt từ hệ thống điểm danh thì phải thay đổi địa điểm."

Thân phận Thái hậu như vậy, muốn thay đổi địa điểm dễ lắm sao?

A Khởi: "... Chẳng phải là lúc đó không có năng lượng, cũng chỉ có thể như vậy sao!"

"Ai bảo ký chủ không tự mình làm hoàng đế, muốn nuôi dưỡng hoàng đế mới lại còn thất bại một lần?"

Giọng nói Liễu Vân lạnh nhạt: "Những năm 60 ngươi cho ta kích hoạt hệ thống vả mặt?"

Ở thời đại mà tình người giao tiếp đặc biệt chặt chẽ, cần phải cẩn thận trong lời nói và việc làm, lại để cho nàng gặp chuyện là bị vả mặt, nổi bật đến mức không có mạng mà vẫn có thể nổi tiếng khắp nơi, có thể tưởng tượng được.

Nghĩ lại ... Không có " trứng " cũng thấy đau.

A Khởi: "Nhưng mà cuối cùng ký chủ đã vươn lên trở thành bảo vật quốc gia, là nhân vật kiệt xuất nhất lúc bấy giờ a!"

Liễu Vân cười khẩy: "Thế giới hiện đại sống tốt ngày ngày không tốt sao? Ngươi lại kích hoạt hệ thống ngôi sao lớn trong giới giải trí, có lúc nào tâm lý chưa?"

A Khởi: "Đúng vậy, để ký chủ trở thành ngôi sao lưu lượng lớn, ký chủ lại tự mình trở thành nhà đầu tư, không làm ngôi sao lại đi làm đạo diễn, còn trở thành bậc thầy xuất khẩu văn hóa thời đại, đạp toàn bộ giới giải trí toàn cầu dưới chân."

Mỗi một lần, ký chủ đều có thể đi chệch khỏi tuyến đường đã định, nhưng lại không bước ra khỏi khuôn khổ.

Nó đã không thể nào tưởng tượng nổi lần này pháo hôi phản diện sẽ bị ký chủ chơi thành cái dạng gì nữa.

Liễu Vân cười lạnh, đấm một cái cho hệ thống bay vào tiểu hắc ốc: "Cuối cùng cũng lộ ra bản chất rồi, xem ra trong lòng ngươi còn tích tụ không ít lời oan ức nhỉ, vậy thì ngươi tự mình âm thầm đi mà trút giận, đừng có làm phiền bà đây tu luyện."

Thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

Liễu Vân lấy một viên Thảo Hoàn Đan nhét vào trong miệng, bắt đầu mượn nước trong Thanh Âm Đàm để chữa thương.

Tuy rằng Thảo Hoàn Đan là loại đan dược cơ bản thường thấy, nhưng bên trong chứa tinh hoa của thảo mộc, cấp 10 đại diện cho việc không có bất kỳ tạp chất nào, tinh hoa nồng đậm, là thánh phẩm để chữa thương.

A Khởi hiếm khi có cơ hội được trút giận, không nhịn được nói nhiều hơn một chút, bị Liễu Vân nhốt vào tiểu hắc ốc, Mê Vân Phong liền trở nên yên tĩnh hoàn toàn.

Mà bên kia, Sở Từ Ngôn bóng lên rồi xuống, sắc mặt u ám trở về Thánh Chủ Phong của mình.

Vốn dĩ nửa mỏ linh thạch biến thành một mỏ, hắn ta còn rất vui mừng.

Lúc trước Thánh chủ Thiên Hổ kiên quyết không nhả ra, còn than nghèo kết ráp với hắn ta, cuối cùng chỉ lấy được nửa mỏ.

Cho nên, lúc đó hắn ta mới nói giúp Liễu Vân, cũng là có lý do hợp lý khiến cho Thánh chủ Thiên Hổ đau lòng, Sở Từ Ngôn cũng không nương tay.

Ai ngờ được, vừa mới ra " tối hậu thư ", thì đừng nói là một mỏ, ngay cả nửa mỏ ban đầu cũng không còn.

Toàn bộ đều cho Thánh Địa, còn nói rõ là bồi thường cho các nữ tu, hắn ta là Thánh chủ, làm sao có thể mở miệng xin chứ?

Hơn nữa, Cổ Trạch Dao, Trưởng lão Chấp Pháp Đường kia, là người cứng rắn, mà lại vì một chút linh thạch này mà gây chuyện, thì quá là xấu mặt.

Sở Từ Ngôn thiếu linh thạch sao?

Bề ngoài thì không thể nào thiếu, nhưng thực tế thì hắn ta thật sự rất thiếu.

Thương ẩn trong người hắn ta cần rất nhiều linh thạch để dưỡng, cho nên tích góp không được bao nhiêu.

Thánh chủ Thiên Hổ chính là phát hiện ra Sở Từ Ngôn nghèo rồi, cho nên mới chỉ lấy ra nửa mỏ linh thạch đã muốn kết thúc chuyện này, tin chắc rằng tuy Sở Từ Ngôn không hài lòng, nhưng cuối cùng cũng sẽ không từ chối.

Có còn hơn không mà.

So với việc lấy linh thạch để chữa thương, tự nhiên là Sở Từ Ngôn sẽ không để ý đến Thánh nữ, cũng không để ý đến mặt mũi của Thánh Địa.

Tuy nhiên, bây giờ linh thạch đã không cánh mà bay, làm sao Sở Từ Ngôn có thể vui vẻ được.

Sở Từ Ngôn ngưng thần tĩnh tâm một lát, nhưng tâm trạng vẫn rất bực bội.

Không có Thanh Tâm Nhuận Ngọc, hiệu quả kém hơn rất nhiều.

Lấy truyền âm linh ngọc ra, rõ ràng là Thánh chủ Thiên Hổ đang " nổi đoá " trước.