Trần Mặc Hàn không thể ngờ Tô Niệm lại to gan lớn mật đến vậy.
Bây giờ hắn vô cùng hối hận, hắn không nên dây dưa nhập nhằng với người phụ nữ này, không nên dung túng cho hành vi của cô ta để rồi bản thân rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan như ngày hôm nay.
Nếu không có đoạn video kia, không có chuyện xảy ra trong phòng họp hôm đó thì Trần Mặc Hàn có thể nói tình huống hiện tại là Tô Niệm câu dẫn hắn, hắn thực sự không muốn, mà sự thật vốn dĩ đúng là như vậy.
Chỉ là video clip kia vẫn còn tồn tại, mỗi một biểu cảm của hắn trong video đều đều nhắc nhở Trần Mặc Hàn, bất luận hắn có dùng lý do gì đi chăng nữa, cho dù hắn có cố giữ chặt dây cương trước bờ vực thì sự việc sai lầm này cũng sẽ không thể che giấu được.
Hắn hận Tô Niệm, nhưng lại càng hận bản thân hơn, rõ ràng rất chán ghét cô nhưng lại không có cách nào khống chế cơ thể của mình.
Tuy nhiên, cho dù hắn muốn kể hết sự thật với Tô Nguyệt Ánh thì cũng không nên nói ở trong hoàn cảnh khó xử này. Hắn không thể để vợ mình thấy cảnh Tô Niệm mặc áo của chị gái, ôm chồng chị gái trong chính căn phòng tân hôn của cô.
Tô Niệm nhìn khuôn mặt lúc xanh lúc trắng của đối phương, không chút do dự mà xuất chiêu cuối cùng, cô vòng tay ôm lấy cổ Trần Mặc Hàn, hơi thở nhẹ nhàng thổi vào vành tai hắn:
“Ôi anh rể... Chị bình thường luôn khinh thường em, nếu biết bị em cướp chồng, chắc chị ấy sẽ phát điên lên mất... Em muốn nói cho chị biết tại sao em lại hút được tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh rể ra, để cho chị ấy có thể học tập một chút!”
Khuôn mặt người phụ nữ tràn đầy mong đợi, từ sợi tóc đến ngón chân đều hiện lên năm chữ: “Người đàn bà lẳиɠ ɭơ.”
Sự tức giận tuôn trào cuồn cuộn trong l*иg ngực Trần Mặc Hàn, giờ phút này, hắn quyết tâm sẽ không thể để mọi chuyện diễn ra theo ý Tô Niệm, không thể để Tô Nguyệt Ánh nhìn thấy cô! Nếu không với khả năng của mình, sợ là cái gì cô cũng có thể nói ra được.
Vài giây trước khi cửa phòng bị đẩy ra, Trần Mặc Hàn nhanh chóng mở cửa tủ quần áo và kéo Tô Niệm trốn vào bên trong, hắn giữ chặt chân tay Tô Niệm, sau đó vơ lấy chiếc cà vạt đút vào miệng cô, giọng nói lạnh lẽo: “Tôi cảnh cáo cô, nếu như dám phát ra bất kỳ âm thanh nào thì nửa đời sau của cô chắc chắn sẽ rất thê thảm!”
Cùng lúc đó, 008 run lên: “Chủ nhân, độ chán ghét của nam chính đã lên tới 100...”
Ở phương diện khiến nam chính thù ghét, chủ nhân nhà nó thật sự quá trâu bò.
Tô Niệm ngược lại còn cười khì khì: “Tiểu Tám, ngươi xem, hắn ghét ta như thế, vậy khi làʍ t̠ìиɦ cảm giác sẽ rất đặc biệt.”
Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo. Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất. Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều.