Chương 11: Một Sớm Trở Lại Trước Giải Phóng 11

Không phải nhà mình nhãi con, Tiền Lục lại chẳng quen bọn họ, mắt hổ lập tức trừng lên làm hai người sợ tới mức bước đi rất nhanh.

Ngay sau đó có tiếng khóc từ cửa đối diện, sau đó Vương Kiều bưng một cái bát đến cửa.

“Chú, thím, em trai cháu ở đó ầm ĩ khủng khϊếp, nhà chú nấu cá quá thơm, có thể chia cho chúng cháu một chút nếm thử mùi vị không? Đợi lần sau nhà cháu có cũng chia cho chú thím, chú thím thấy được không?”

Trên bàn cơm Tiền gia bởi vì lời này cũng dừng đũa.

Chỉ có hai miếng cá, cả nhà bọn họ gấp rút ăn đến bây giờ cũng không dư bao nhiêu, nếu lại chia ra một ít, cơ bản hết sạch.

Hơn nữa trong sân ai không biết tình huống đối diện, có một chút tiền đều bị Vương Quý Tử cầm đi uống rượu, hàng năm không thấy đồ ăn mặn, chờ nhà bọn họ nấu cá còn không biết phải tới ngày tháng năm nào đâu.

Nếu cho, chắc chắn bánh bao thịt đánh chó, có đi mà không có về.

Tiền Bảo Nha húp một ngụm cơm cao lương, cùng những người khác nhìn về phía Tiền Lục.

Tiền Lục cau mày, mắt thấy gương mặt gầy gò xanh xao đáng thương của Vương Kiều, thở dài xua tay, để Bảo Nhi Nương lấy cho người ta một chút.

Bảo Nhi Nương tuy rằng cũng mềm lòng, nhưng đối phương muốn đoạt thức ăn trong miệng con mình, bà nhiều ít có chút không vui, tuy nhiên chồng nói bà vẫn phải nghe, nên cũng có thái độ tốt hơn, đứng dậy gắp một chút thịt cá tính cả xương đều cuối cùng trên đĩa.

“Đây, trong nhà nấu ít, chỉ còn dư lại mấy thứ này, đều cho cháu, cũng đừng chê ít.”

Bảo Nhi Nương dịu dàng nói làm Vương Kiều da mặt dày cũng nhịn không được công phá, cảm kích lại cay chát mà liên tục nói lời cảm ơn.

Tiền Lục nuốt xuống một ngụm cơm cuối cùng, lớn tiếng nói, “Trở về cháu cũng ăn một ngụm, xem cháu nuông chiều hai đứa em trai thành gì dạng, không thấy chúng nó làm việc, ăn được nhưng thật ra……” chạy nhanh hơn ai khác.

Bảo Nhi Nương đúng lúc kéo vạt áo của chồng, ngăn lại ông nói những lời sau đó.

Vương Kiều đã sớm xoay người chạy, cũng không biết nghe thấy hay không.



Tiền Lục mũi hai lần, nhìn về phía đối diện thấy miếng cá đối diện đã bị anh em nhà họ Vương chia đều, lập tức bất mãn nói, “Tôi cũng nói thật, tại sao tôi không thể nói sự thật, nhưng tôi không giống Vương gia bọn họ chà đạp con gái như vậy.”

“Một nhà có cách sống một nhà, bản thân Vương Kiều cũng chưa nói gì, ông ở chỗ này ý kiến cái gì, cẩn thận người ta không nhớ tình mà đổ lỗi cho ông chia sẽ mối quan hệ gia đình bọn họ.”

Bảo Nhi Nương phân tích không phải không có đạo lý, Tiền Lục bị chặn không còn lời gì để nói.

Trong khi vợ chồng đang nói chuyện, miệng của hai anh em sinh đôi gần như bĩu ra, hiển nhiên không tình nguyện chuyện gắp cá cho người ngoài.

Tiền Ngọc Nha gắp hai đũa rau xanh cho bọn họ, bọn họ vẫn chán nản không có nổi năng lượng.

Tiền Bảo Nha nhìn một lượt, cho một nửa số rau xanh vào đĩa đựng cá hầm, trộn với phần nước canh còn lại rồi đặt trước mặt hai anh em.

“Ăn đi, ngày mai chị sẽ để mẹ tiếp tục nấu cá cho hai em ăn.” Tiền Bảo Nha xoa đầu hai người bảo đảm nói.

Nghe được lời này, hai anh em lập tức hưng phấn, mắt long lanh gật đầu lia lịa, gắp rau xanh trộn nước canh ăn ăn ngon lành.

Tiền Lục có chút ý kiến với điều này.

“Nói gì đấy, trong nhà như nào còn không biết? Còn muốn ăn thịt ăn cá mỗi ngày, lão tử không đủ khả năng.”

Khó có được buổi tối ăn uống no say, ông xỉa răng ưỡng bụng dựa vào ghế phát biểu ý kiến, biểu tình tương đối xấu, rõ ràng không đồng ý chi tiêu thêm nữa.

“Lại không phải để cha tiêu tiền.” Tiền Bảo Nha cuối cùng không khỏi oán giận một câu.

Sau đó cô đẩy ra chén đũa, móc ra mấy đồng tiền lúc trước đổi, hơn nữa bán hoa một ít, tổng cộng mười đồng, cô để lại cho mình một nửa, đưa ra 5 đồng tiền cho Bảo Nhi Nương trợ cấp chi phí trong nhà.

“Lấy thứ này cải thiện đồ ăn trong nhà một chút, nói ăn không ngon, mọi người sao mà làm việc kiếm nhiều tiền hơn, các em trai làm sao cao lớn khỏe mạnh để dựa vào?” Tiền Bảo Nha vừa nói vừa cố ý nhìn Tiền Lục.