Chương 38

Những người chứng kiến

nhất thời không nói nên lời, họ thực sự không ngờ đầu năm nay lại có một kẻ vô liêm sỉ thích đi thao túng tâm lý như thế.

Hàn Kiêu hứng thú nhìn Vương Kỳ Minh: "Vậy cậu có biết nữ sinh bên cạnh cậu cũng là dị năng giả không?”

Vương Kỳ Minh lúng túng, ngày hôm qua mới biết được Trần Phi Nhiên cũng thức tỉnh dị năng, nhưng bọn họ đã đến căn cứ an toàn, Trần Phi Nhiên lại gia nhập tiểu đội dị năng của chính phủ, hắn ta sẽ không dám gây khó dễ.

“Đủ rồi!" Tống Huy Nhiên không giấu được nụ cười trên môi, vẻ mặt u ám che miệng Vương Kỳ Minh lại.

“Tống Huy Nhiên, xem ra sự tình đã rõ ràng, tôi dẫn đội viên đi đây." Hàn Kiêu nhướng mày, liếc mắt nhìn Bạch Cảnh, bảo cô đi theo mình. Bạch Cảnh buông ống quần, đi theo Hàn Kiêu và Kim Nhiễm Dã đến khu A.

Nhìn ba người bọn họ đi xa, Đổng Điệp cẩn thận nhìn Tống Huy Nhiên: "Anh Nhiên, chúng ta...?”

Tống Huy Nhiên âm trầm nhìn đám người Đổng Hoằng mặt không còn chút máu: "Đi về!” Nếu không phải còn cần nhà họ Đổng, hôm nay hắn ta đã đuổi người ra khỏi căn cứ.

Trở lại ký túc xá, Hàn Kiêu bảo Kim Nhiễm Dã đi gọi Mộc Hiểu Lan và Hạng Hãn, có nhiệm vụ cần nói.



Bạch Cảnh ngồi ở cửa, lặng lẽ đánh giá cách bài trí trong phòng, không khác phòng mình nhiều lắm, chỉ là có thêm một tủ quần áo. Trên bàn là một gói thuốc lá đã mở và một vài cuốn sách.

“Ngồi trên giường đi." Hàn Kiêu cởϊ áσ khoác xong ném lên ghế, thuận tay cầm lấy một điếu thuốc, đi đến ban công kéo cửa kính ra, hít một hơi rồi phả ra làn khói trắng.

Sống mũi hắn cao thẳng, xương mắt sâu, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, cả người lười nhác vô tư.

Bạch Cảnh ngồi xuống giường, nghiêng đầu nhìn về phía Hàn Kiêu, hắn có biết hút thuốc có hại cho sức khỏe không?

Hàn Kiêu chú ý đến ánh mắt của Bạch Cảnh, dập điếu thuốc vào gạt tàn. Hắn kéo cửa kính bước vào phòng: "Sao vậy?”

“A." Bạch Cảnh nháy mắt mấy cái: "Muốn hỏi một chút, hôm nay Tống Huy Nhiên xảy ra chuyện gì?”

Cô cũng không tin Tống Huy Nhiên thật sự ra mặt thay Đổng Hoằng, hắn ta không vứt bỏ đám người Đổng Hoằng là tốt rồi.

“Con trai của thị trưởng Tống, không ổn lắm." Hàn Kiêu dựa vào tường, mọi động tĩnh xung quanh, hiển nhiên không thoát khỏi tầm mắt của Tống Huy Nhiên: "Hôm nay hắn muốn thăm dò cô, cô cảnh giác với hắn một chút là được.”