Bạch Cảnh là học sinh năm nhất trường quân đội, trên đường trở về trường gặp tai nạn xe cộ, xuyên sách trở thành một vai phụ trùng tên trùng họ trong một quyển tiểu thuyết cô mới xem xong mấy ngày trước. Tiểu thuyết kể về nữ chính bị bạn trai và bạn thân phản bội, sau khi sống lại dựa vào trí nhớ kiếp trước đại sát tứ phương, yêu đương với cường giả mạnh nhất thế giới. Còn Bạch Cảnh, thì là bạn học của nữ chính, cũng là kẻ xui xẻo bị nữ chính cướp đi bàn tay vàng. Lúc Bạch Cảnh xuyên qua thì tận thế đã đến, động vật, thực vật đua nhau dị biến. Khí hậu thay đổi, điều đáng sợ hơn cả là thỉnh thoảng sẽ xuất hiện khe nứt không gian, từ bên trong có quái vật xấu xí ăn thịt người nhảy ra. Bạch Cảnh: “...” Ai đó cho cô nắm thuốc ngủ, cô muốn quyên sinh nhẹ nhàng! Cũng may trời không tuyệt đường người, thời khắc nguy cấp, Bạch Cảnh thành công thức tỉnh dị năng hệ mộc, hiệu quả lớn nhất chính là kết khế với dị thực, cũng cung cấp nguồn năng lượng tinh thuần nhất. Từ đó về sau dị thực hung hãn trở thành tín đồ trung thành nhất của Bạch Cảnh, à không là con cái. Mỗi ngày ở trong đầu Bạch Cảnh quay cuồng gào khóc: “Mẹ, đói bụng, muốn cơm cơm!” Bạch Cảnh: Cảm giác trong cơ thể trống rỗng, chỉ muốn vứt chồng bỏ con... Hoa ăn thịt người là trang sức của cô, tường vi là quần áo của cô, cô chính là nữ vương dị thực cao quý thời mạt thế, không ai có thể làm trái ý cô.