Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nữ Phụ Mạt Thế Công Lược Boss Phản Diện

Chương 7

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thấy Quách Tố Mặc chỉ nhìn chằm chằm cô ta mà không nói gì, trong lòng Mộc Uyển Uyển càng thêm tức giận, nhưng trên mặt lại cười dịu dàng: "Tiểu Mặc, quay lại đi, đi theo đội mới có thể an toàn xông ra ngoài tìm được căn cứ.

Quách Tố Mặc không định dây dưa với Bạch Liên Hoa, nhưng nghe đến hai chữ căn cứ, đôi mắt cô co lại, biểu cảm trên mặt có chút do dự.

"Hơn nữa, Phong Dực cũng nói là cô có thể quay lại mà" Mộc Uyển Uyển thấy Quách Tố Mặc do dự, lại cho thêm một liều thuốc mạnh, trong mắt cô ta, Phong Dực là đội trưởng, vừa đẹp trai lại vừa mạnh mẽ, không có cô gái nào trong đội mà không thầm thích.

Đối với Quách Tố Mặc, nghe đến Phong Dực muốn cô quay lại, cô phải rất vui chứ.

Mộc Uyển Uyển suy nghĩ rất nhanh, cũng không quan tâm đến điểm này, dù sao cũng là thời mạt thế rồi, cô ta cũng đã có được dị năng hệ thủy, nhất định sẽ kết hợp với người mạnh nhất, mặc dù Phong Dực là người phù hợp nhất với cô ta trong đội, nhưng ai biết sau này có xuất hiện người đàn ông mạnh hơn không, hừ hừ.

Quách Tố Mặc vốn dĩ vẫn chưa quyết định sẽ đi theo đội nào để trốn thoát, cô không có ấn tượng tốt gì với đội cũ trước đây, chỉ có chút kiêng dè chủ nhân của ánh mắt lạnh lùng vừa nãy.

Nghe ý của Bạch Liên Hoa, người đàn ông đó tên Phong Dực, là đội trưởng.

Hắn ta tạo cho Quách Tố Mặc cảm giác rất nguy hiểm, tốt nhất là ít dây dưa.

Đối với Quách Tố Mặc hoàn toàn không biết gì về cách sinh tồn bên ngoài, đi theo bọn họ đến căn cứ là lựa chọn tốt nhất của cô hiện tại.

Đội của cô hiện tại quá yếu, có thể xông ra ngoài hay không còn chưa biết, còn đám người đàn ông kia, nhìn là biết không dễ chọc, một cô gái như cô mà gia nhập vào đó chẳng khác nào dê vào miệng cọp.

"Thế nào?" Thấy cô im lặng không nói, trong lòng Mộc Uyển Uyển tức giận, sớm muộn gì cô ta cũng phải xử lý Quách Tố Mặc.

Quách Tố Mặc đang cúi đầu cân nhắc lại không nhìn thấy sát ý lóe lên trong mắt Mộc Uyển Uyển.

Tiểu Nghiêm rùng mình, cậu ta lén liếc nhìn Mộc Uyển Uyển cười dịu dàng xinh đẹp nhưng giả tạo, lén kéo kéo vạt áo Quách Tố Mặc.

Quách Tố Mặc hoàn hồn, nhìn Mộc Uyển Uyển cười gượng nói: "Để tôi cân nhắc một chút" Người mà gọi đến thì đến, đuổi đi thì đi, dù có dị năng cũng sẽ bị người ta coi thường.

Mộc Uyển Uyển còn muốn khuyên thêm, nhưng lúc này tiếng gào thét bên ngoài cửa đột nhiên lớn hơn, còn xen lẫn tiếng súng rời rạc, mọi người có mặt đều biến sắc.
« Chương TrướcChương Tiếp »