"Ngẩn ra đó làm gì!" Phong Dực bắn ra một quả cầu lửa tiêu diệt con zombie đang lao vào Mộc Uyển Uyển, tức giận quát cô ta, trong tình huống này mà cô ta vẫn còn mất tập trung được, lại quay sang nhìn người phụ nữ tuyệt đẹp trong bộ đồ đỏ kia, trong lòng liền trầm xuống, quả nhiên là không thể so sánh được.
Mộc Uyển Uyển đang vui mừng vì đã nghĩ ra cách phá vỡ vòng vây, không để ý đến giọng điệu của Phong Dực, nhưng khi nhìn thấy Quách Tố Mặc ở gần đó, đôi mắt cô ta lóe lên tia sáng, thậm chí còn nở một nụ cười đầy toan tính.
Mộc Uyển Uyển nhẹ nhàng nói 1 câu: "Tôi có cách để thoát ra an toàn!"
Những người đã cạn kiệt dị năng hoặc sắp kiệt sức nghe thấy lời cô ta liền cảm thấy có thêm hy vọng, bắt đầu cố gắng gϊếŧ đám zombie rồi khó khăn di chuyển về phía cô ta. Mà Mộc Uyển Uyển dưới sự bảo vệ của Phong Dực đã thành công hội hợp với đội của Âu Dương Thanh Việt.
Quách Tố Mặc chỉ đợi câu nói này của cô ta, sau khi bắn ra hai mũi tên băng, dị năng của cô cũng đã cạn kiệt, vung cây gậy sắt trong thời gian dài đã khiến cô hết sức lực để chống cự. Nếu không phải biết rằng trong nguyên tác bạch liên hoa đã dẫn mọi người đột phá vòng vây thành công thoát ra ngoài, cô cũng sẽ không đi theo họ ra ngoài.
Quách Tố Mặc ra hiệu cho cậu bé tiểu Nghiêm đi theo, cả hai tạo thành một vòng tròn chiến đấu tiến về phía chiếc xe Hummer. Nhóm quân nhân kia đã gần đến chỗ chiếc Hummer, hai người bọn họ nhất định phải bắt kịp trước khi nhóm người đó lên xe.
Về phần mấy đứa trẻ đi theo cô, chúng đã bị đám zombie xé nát khi chúng quyết định bỏ rơi cô - người làm lá chắn để đi theo đội của Mộc Uyển Uyển, còn tiểu Nghiêm chỉ im lặng không nói gì, cũng không trách mắng gì cả, dù sao đó cũng là lựa chọn của chúng.
Thấy khoảng cách ngày càng gần, còn cách hai mét nữa là tới đội của Âu Dương, sau đó Mộc Uyển Uyển sẽ có cách để họ thoát ra ngoài, họ sẽ được an toàn. Trong đôi mắt lạnh lùng của Quách Tố Mặc cũng không thể giấu được sự vui mừng, sắp đến rồi, sắp đến rồi, kiên trì thêm chút nữa!
Đội ngũ lớn đã thành công đến cạnh chiếc Hummer, những binh lính dưới trướng của Âu Dương Thanh Việt phụ trách dọn dẹp xe cộ và thu thập vật tư, nhưng vòng vây của những con zombie xung quanh họ vẫn chưa bị phá vỡ.
"Cách của cô đâu?!" Nhan Hoa Nùng nhìn chằm chằm vào Mộc Uyển Uyển, muốn xem xem lần này cô ta sẽ giở trò gì.
Mộc Uyển Uyển liếc Nhan Hoa Nùng một cái rồi không để ý đến cô ấy, chờ đến khi Âu Dương Thanh Việt và Phong Dực cũng nhìn về phía cô ta, cô ta mỉm cười duyên dáng nhẹ nhàng, thu lại chút dị năng hệ thủy còn sót lại, quay người nhìn về phía người phụ nữ đang tiến lại gần, trong mắt cô ta lóe lên tia sáng sắc bén.
Không ổn!