Trần Nhị Nha nhảy sông!
Trần Nhị Nha nhảy sông được tên du thủ du thực Trương Gia Lương cứu lên!
Chuyện này cả thôn Lục Hợp đều biết, kết quả truyền ra ngoài lại là Trần Nhị Nha muốn bỏ trốn với tên du thủ du thực nhà họ Trương bị bắt trở về.
Về phần lý do Trần Nhị Nha nhảy sông, chẳng ai hỏi thăm.
Đây chính là điểm lợi hại của lời đồn.
Người trong cuộc của lời đồn - Trần Hòa, đầu óc rối bời, ngón tay cũng chẳng muốn nhúc nhích, trông vô cùng bế tắc.
Tai cô không khỏi ù đi.
"Trần gia chúng ta tạo nghiệp gì vậy! Nuôi sống một một đứa vô dụng như thế, cả ngày ăn ngon uống ngon không làm việc, còn tìm chết chán sống, nghiệp chướng mà!"
Trần Hòa nhắm mắt, ở bên cạnh, mẹ nguyên chủ khúm núm như con muỗi nói: "Mẹ, Nhị Nha vẫn đang sốt, người ở trạm y tế bảo ăn chút đồ dinh dưỡng, mẹ, nếu không... gϊếŧ gà mái đẻ trứng đi, bồi bổ cho Nhị Nha."
Bà Trần nghe xong liền bùng nổ, cái quái gì vậy? Một đứa bất tài, chỉ ăn cơm không làm việc, còn mơ tưởng gà mái già của bà?
"Nằm mơ! Gây họa làm tốn biết bao nhiêu tiền, gà mái ta giữ lại cho vợ thằng ba bồi bổ khi có thai! Cho nó ăn cái rắm!"
Chú ba vừa kết hôn không lâu, hai vợ chồng đều được bà cụ thiên vị, nhưng vợ chú ba không phải còn chưa mang thai hay sao.
Phan Hồng Linh không dám nói, biết bà cụ không có khả năng đưa gà mái cho Nhị Nha ăn, mục đích ban đầu của bà cũng không phải gà mái.
"Vậy... Mẹ, chỉ luộc hai quả trứng gà thôi cũng được."
Lửa giận của bà cụ lập tức tiêu tán không ít, so với gà mái, hai quả trứng gà cũng không phải không thể chấp nhận.
"Chỉ có một, không được nhiều hơn."
Phan Hồng Linh không dám lộ vẻ vui mừng, con gái lần này gặp đại nạn, bà ta rất đau lòng, thịt gà không ăn được, ăn trứng gà cũng đã rất tốt rồi.
Bà sờ đầu con gái còn có chút nóng, nhỏ giọng nói: "Nhị Nha, trước đừng ngủ, mẹ luộc cho con trứng gà, ăn rồi ngủ tiếp."
Trần Hòa đã sớm sắp xếp xong ký ức của nguyên chủ, nằm trên giường liếʍ đôi môi khô khốc hai lần, trong lòng đã sớm chửi ầm lên.
Mẹ nó, mẹ nó!
Lão nương đang độ tuổi tươi đẹp, vừa mới tốt nghiệp đại học, tương lai tiền đồ sáng lạn, thế mà lại đi xuyên sách!
Còn là một nữ pháo hôi ngoài tuyến mười tám, cơ hội ra sân cũng không có, chỉ sống ở trong hồi ức dăm ba câu.
Có thể nói cả nhà nguyên chủ đều là pháo hôi, chị cả nguyên chủ càng là pháo hôi trong pháo hôi, nữ phụ pháo hôi xui xẻo.
Đây là một quyển sách có tên《Bạch phú mỹ nghịch tập》 niên đại 70, nữ chính trong sách xuất thân không tốt, nhưng dựa vào bàn tay vàng, nghịch tập đỉnh phong cuộc đời, gả vào hào môn.