- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi (Hào Môn Vật Hi Sinh Nữ Phụ Cũng Không Nghĩ Để Ý Ngươi)
- Chương 22: Đừng gọi tôi là anh Nam. 🍓
Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi (Hào Môn Vật Hi Sinh Nữ Phụ Cũng Không Nghĩ Để Ý Ngươi)
Chương 22: Đừng gọi tôi là anh Nam. 🍓
Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.
Thức ăn trong nồi lẩu cũng ăn xong, Ninh Y dứt khoát quăng đũa, cô quay lại ôm dĩa dưa trên bàn ăn điên cuồng.
Mỗi lần cắn cũng tưởng tượng như cắn Lộ Hứa Nam, ăn vô cùng vui vẻ.
"Chào anh, tổng cộng là năm trăm ba mươi bốn tệ, anh trả tiền mặt hay quẹt thẻ ạ?" Lúc phục vụ đứng cạnh bàn đợi tính tiền thì nhìn Ninh Y vài lần, cuối cùng cười hỏi: "Chị thích ăn dưa ạ?"
Ninh Y cắn dưa rồi gật đầu: "Vâng, ngọt lắm."
Người phục vụ nghe vậy bèn cười tươi: "Vậy chị đợi chút nhé, khoan vội rời đi ạ."
"Hả?" Ninh Y không biết cô ấy có ý gì, muốn hỏi nhưng người ta đã chạy, cô đành tiếp tục ngồi yên gặm dưa.
Không lâu sau phục vụ lại chạy về, trong tay còn bưng một quả dưa, nhìn sơ chắc cũng 3,4kg.
"Cảm ơn chị đã đến ạ, chị mang dưa về ăn nha."
Phản ứng đầu tiên của Ninh Y là từ chối nhưng chị phục vụ quá nhiệt tình, dường như cô không nhận quả dưa này là không hài lòng với sự phục vụ của cô ấy, Ninh Y không thể làm gì khác ngoài nhận lấy.
Lộ Hứa Nam liếc về phía sau, thấy cô đang ôm quả dưa y như chim cánh cụt thì không khỏi chế nhạo: "Phục vụ cũng thấy cậu ăn nhiều nên mới cho cậu mang về đấy."
Ninh Y bực mình, cô dữ dằn trợn mắt sau lưng anh, chả biết thế nào mà chân trái vướng vào chân phải rồi lảo đảo, "ai da" một tiếng, suýt nữa là ngã, cũng may khả năng giữ thăng bằng của bản thân khá tốt, cô giữ vững cơ thể lắc lư mới không té chổng mông trước mặt mọi người.
Lộ Hứa Nam nghe tiếng cô nên quay đầu lại, anh không kiên nhẫn nhíu mày, sải bước đi ngược về mà lấy quả dưa trong ngực cô, kép dưới cánh tay một cách ngon ơ, vừa xoay người vừa giễu cợt nói: "Đi đường cũng không xong, phiền phức."
Ninh Y vốn định cảm ơn anh vì cầm dưa giúp mình, cô tức tối siết chặt quả đấm nhỏ, ra sức quơ quào hai cái sau ót anh.
Vẻ ngoài hai người đều nổi bật, một nhỏ xinh, một cao lớn đẹp trai, rất dễ thấy trong đám đông.
Những người gần đó đi ngang qua bọn họ thì không kìm được nhìn thêm.
Lộ Hứa Nam đi phía trước, bỗng dưng anh nghe được một cô gái trẻ cách anh không xa che miệng cười khẽ, nói nhỏ với bạn mình: "Cô nhóc ở đằng sau đáng yêu ghê, dáng vẻ tức giận hệt như con cá nóc vậy, tuổi trẻ thật tốt ha."
Lộ Hứa Nam không khỏi cau mày.
Ninh Nhất Nhất đáng yêu?
Anh quay đầu lại, quả thật thấy gương mặt của cô đang phồng lên.
Dường như không ngờ anh sẽ quay lại bất thình lình, bị bắt quả tang nên cô sững sờ tại chỗ, quả đấm nhỏ giơ ở giữa không trung chả biết nên nâng lên hay hạ xuống, cô khựng lại hai giây mới giấu giếm rũ tay xuống, gõ gõ vào bả vai của mình.
Lộ Hứa Nam thầm đánh giá...
Ngáo.
...
Cuối cùng sau khi tan học, Lộ Hứa Nam vẫn phải ôm quả dưa mà tiệm lẩu kia cho rồi mang về nhà họ Ninh với Ninh Y.
Đêm đó, Lạc Bạch Thu biết được nguồn gốc của quả dưa bèn đưa dì Lan cắt ra, dặn dò Ninh Y đem phân nửa qua nhà họ Lộ.
Ninh Y có chút không muốn nhúc nhích.
Lạc Bạch Thu nói: "Bé Nam nó giúp con xách từ một chỗ xa như vậy về đó."
Ninh Y thầm nghĩ, suốt chặng đường đều do tài xế đưa rước đó mẹ ơi? Nhưng người mẹ quyền lực đã ra lệnh, cô chỉ có thể bưng cái dĩa sang cách vách.
Trong phòng khách không thấy Lộ Hứa Nam, Trịnh Ngọc Hồng và Lộ Đình ngồi trên salon xem TV.
Sự chân thành của Ninh Y lập tức UP, cô đưa dĩa trái cây vào tay Trịnh Ngọc Hồng, ghim một miếng đút đến miệng bà, thân thiết nói: "Dì ơi, dưa này ngọt lắm ạ, dì Lan vừa lấy từ tủ lạnh ra bổ là con lập tức mang qua cho mọi người! Dì mau nếm thử, vừa ngon vừa giải khát nữa!"
Lúc này Trịnh Ngọc Hồng há miệng ra nhận, sau đó ôm Ninh Y khen ngợi một phen rồi kêu thím Lộ đưa Ninh Y mấy món cô thích mang về.
Vì vậy Ninh Y mang dưa qua, sau đó túi lớn túi nhỏ xách cả đống thức ăn về.
Trịnh Ngọc Hồng chia dưa ra từng dĩa, bà cầm một dĩa nhỏ đưa tới phòng Lộ Hứa Nam.
Lộ Hứa Nam nhìn thoáng qua, anh định bảo không ăn thì nghe bà Trịnh nói tiếp: "Nhất Nhất vừa đem dưa qua đấy, ngọt lắm, con ăn thử đi."
Thế nên lời từ chối đã tới bên mép lại bị anh nuốt ngược vào: "Dạ lát nữa con ăn."
Trịnh Ngọc Hồng nhìn cuốn sách bên tay anh, vui mừng nói: "Còn tưởng con ở trong phòng chơi game, giỏi, tiếp tục phát huy."
Không nhắc còn đỡ, nhắc tới là Lộ Hứa Nam có chút buồn bực.
Thật ra anh vốn hẹn chơi game với bạn nhưng đánh hai ván đã thấy nhàm chán, nghe Phương Từ tám chuyện ở trong game, nhắc tới Nhan Tử Vân lập được nhiều kỷ lục trong Vua trả lời thì trong phút chốc anh càng bực bội hơn.
Anh muốn nói Vua trả lời không phải Nhan Tử Vân, rõ ràng là Ninh Nhất Nhất đó? Chả biết cái méo gì cũng gáy, chỉ hay mấy thứ vớ va vớn vẩn rồi nói bậy.
Nhưng anh đã đồng ý với Ninh Y là không nói ra, chỉ có thể tự bức xúc ở trong lòng.
Trong chốc lát anh không có hứng chơi game bèn trở ra, nhấn vào cửa hàng ứng dụng rồi tải lại "Vua trả lời toàn năng".
Lộ Hứa Nam đăng ký xong thì không kìm được mà tìm "Y_N0.1", anh nhấn vào trang chủ liền thấy mấy cái cúp vàng nhỏ ở trên, tất cả đều là phá kỷ lục và do hệ thống cấp cho.
Nghĩ đến nguyên nhân Ninh Nhất Nhất che giấu thực lực, Lộ Hứa Nam càng sầu hơn.
Để một con nhóc lén lút bảo vệ một cách vòng vo thì là đàn ông cái quái gì chú?
Lộ Hứa Nam nghĩ vậy, anh mở một đề Toán mô phỏng ra xem, sau đó...
Anh nhận ra rất nhiều câu mình không biết làm chớ nói gì tới phá kỷ lục, làm xong một đề đã không dễ rồi.
Vì vậy Lộ Hứa Nam đành lấy sách toán lớp 10 ra xem lại, lúc này nghe mẹ anh khen càng khiến anh không còn mặt mũi gặp người khác hơn nữa.
...
Sáng thứ hai, Ninh Y được Ninh Tu chở đi học.
Xe chạy ra khỏi khu biệt thự không xa lắm thì hai anh em đều thấy Lộ Hứa Nam ngồi xổm bên đường nhìn lốp xe của chiếc xe đạp địa hình.
Ninh Tu tắp vào lề, anh ta ấn kèn rồi hạ cửa xe xuống.
"Bé Nam? Xảy ra chuyện gì vậy?"
Lộ Hứa Nam giơ tay lau trán, anh đẩy xe tới, đầu tiên nhìn Ninh Y một cái, âm thanh rầu rĩ: "Dạ bể bánh xe ạ."
Ninh Tu mở cóp sau nói: "Lên xe đi, lúc về anh đem tới chỗ sửa xe, tối mang về."
Không từ chối được, lúc này Lộ Hứa Nam mới xách xe đạp bỏ vào cốp sau, anh mở cửa sau rồi lên xe.
Khi đến trường, "bà già" Ninh Tu lại dặn dò Ninh Y một hồi.
Lộ Hứa Nam xuống xe trước, đứng cạnh xe chờ.
Ninh Tu nheo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, anh ta đưa túi đựng đồng phục cho cô: "Được rồi em xuống xe đi, buổi trưa nhớ ăn cơm nhiều vô, đừng có luôn nghĩ tới người khác."
Ninh Y bị anh ta lải nhải đến mức chóng mặt, hoàn toàn không ngẫm trong lời nói có ẩn ý gì, cô trả lời qua loa rồi vội vàng nhảy xuống xe.
Ninh Tu nắm tay lái, nhìn hành động lưu loát và tốc độ của em gái mà trong lòng ganh tị không thôi.
Sợ Lộ Hứa Nam đợi thêm hai phút à?
Hiển nhiên Ninh Y không biết suy nghĩ trong lòng anh hai mình, cô còn không thèm quay đầu.
Lộ Hứa Nam đuổi theo một cách tự nhiên, hai người hơi né ra một chút rồi cùng vào trường.
"Nhất Nhất!"
Một giọng nữ trong trẻo truyền tới từ phía sau.
Ninh Y dừng bước và quay đầu, cô thấy Nhan Tử Vân chạy chậm theo.
"Trùng hợp thế, hôm nay là ngày đầu tiên tao đi học lại, vừa tới trường là gặp mày luôn." Nhan Tử Vân ngừng lại, nghiêng đầu nhìn Lộ Hứa Nam mà cười dịu dàng: "Và anh Nam nữa."
Lộ Hứa Nam thấy cô ta là tức khắc nghĩ tới chuyện tài khoản Vua trả lời của Ninh Y bị cô ta nhận vơ, con ngươi anh trầm đi, anh không trả lời cô ta mà quay đầu nhìn Ninh Y.
Tầm mắt của hai người giao nhau vài giây nhưng cô vẫn cảm thấy mình hiểu được ý nghĩa trong đó.
"Cậu còn chơi với cậu ta á?"
Thật ra Ninh Y cũng chẳng muốn, cơ mà cô không muốn gây rắc rối thêm.
Hai hôm trước cô ở nhà đã suy nghĩ rất lâu, dù không biết tại sao nhưng sau khi Lộ Hứa Nam biết cái lớp giáp nhỏ của cô, cô cũng không bị xóa sổ, song cô vẫn lo lắng việc công khai bừa bãi sẽ có ảnh hưởng.
Cô nghĩ, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, trước khi xác nhận ảnh hưởng của cốt truyện đã biến mất thì tạm thời cứ giữ trạng thái như vậy đi.
Vậy nên Ninh Y ra vẻ không hiểu ánh mắt của anh, cô chào Nhan Tử Vân: "Khéo thật, chào buổi sáng."
Nhan Tử Vân thu tầm nhìn giữa hai người lại một cách lặng lẽ, cô ta cong môi nói: "Sao hôm nay mày với anh Nam đi học chung vậy? Tao nhớ hình như bình thường anh Nam đều đạp xe nhỉ?"
Ninh Y trả lời: "Ừm, đang đi trên đường thì thấy xe của ảnh hư, anh tao mới chở tụi tao đi chung."
"À, ra vậy." Nụ cười bên môi Nhan Tử Vân sâu hơn đôi chút.
Bỗng dưng Lộ Hứa Nam lạnh lùng mở miệng: "Cậu đừng gọi tôi là anh nữa, hình như tôi nhớ cậu còn lớn tuổi hơn tôi."
Anh vừa dứt lời, nụ cười trên mặt Nhan Tử Vân lập tức cứng đờ.
Đúng là cô ta đều lớn hơn hai người một chút, nhưng cũng chỉ mấy tháng thôi.
Từ nhỏ Lộ Hứa Nam đã nắm trùm, trong đám trẻ bọn họ, mấy đứa nhóc lớn hơn anh 1,2 tuổi còn gọi anh là "Anh Nam", rõ ràng trước kia cô ta đều gọi theo Ninh Y nhưng bỗng dưng lần này anh lại không vui.
Nghĩ đến cái cảnh ánh mắt quấn quýt của Ninh Y và Lộ Hứa Nam vừa rồi, Nhan Tử Vân siết chặt cái túi trong tay.
Ninh Y thì thầm cười ẻ.
"=)))))))))))))))))! Chó Lộ cậu thật sự là trai thẳng siêu cấp vũ trụ, có người nói chuyện như cậu chắc? Cậu xem cậu chọc tức cô gái nhỏ rồi kia, cái mặt người ta sắp xanh lè xanh lét!"
"Tử Vân! Đợi tao với!" Âm thanh của Đoàn Bội Luy phá vỡ sự lúng túng ngắn ngủi giữa ba người, cậu ta chạy chậm đến cạnh Nhan Tử Vân, khoác tay cô ta nói: "Hôm qua mày đỉnh vãi, liên tục thắng sáu ván PK, chắc chắn mày là vua PK~"
Cậu ta không giảm âm lượng, thậm chí là còn cao giong nói, dáng vẻ có chung vinh dự.
Học sinh xung quanh ào ào nhìn về phía bọn họ, còn có người đứng bên cạnh nhỏ giọng nói.
"Là cậu ấy đó, Number one Thần 1 trong Vua trả lời! Là cái người làm đề siêu đỉnh á!"
"Khóc, người ta không chỉ xinh mà còn là trùm học giỏi!"
"Thật sự đỉnh luôn, hạng nhất lớp tao tìm cậu ấy PK mà thua thê thảm, nó đăng 8 chữ trong vòng bạn bè, lấy thúng úp voi, tiếp tục cố gắng."
Tiếng thảo luận và hâm mộ thay nhau vang lên, tuy Nhan Tử Vân không lên tiếng nhưng cũng nhờ vậy mà sống lưng thẳng tắp, sắc mặt đẹp hơn đôi chút.
Cô ta vờ như dè dặt quở trách Đoàn Bội Luy, lấp lửng nói một câu: "Mày nói nhỏ thôi Bội Luy, cũng không phải chuyện lớn gì."
Mặt mũi Đoàn Bội Luy hớn hở: "Mày giỏi cũng không cho người ta nói à? Đứa nào phá được kỷ lục của mày thì lại ngăn tao nói nè!"
Nhan Tử Vân cười cười rồi vỗ cánh tay cậu ta, sau đó xấu hổ ngước nhìn Lộ Hứa Nam.
Bỗng dưng Lộ Hứa Nam không nặng không nhẹ cười khẩy một tiếng, rũ mắt nhìn cô ta, lạnh nhạt hỏi: "Thần 1 trong Vua trả lời toàn năng thật sự là cậu à?"
...
Tác giả có lời muốn nói:
Lộ: Chậc, cái gì cũng tới tay tôi!
...
Trà: Wordpress sẽ lên chương sớm hơn truyenhdt.com vài ngày ha, còn "vài" là mấy thì hên xui 🥲
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- Nữ Phụ Không Thèm Để Ý Mi (Hào Môn Vật Hi Sinh Nữ Phụ Cũng Không Nghĩ Để Ý Ngươi)
- Chương 22: Đừng gọi tôi là anh Nam. 🍓